Đại Đạo Vĩnh Hằng

Chương 144: Kim Công Tử



Sau nửa canh giờ, hai nữ nhân từ sau sân khấu bước lên, rất nhanh đấu giá hội bắt đầu rồi.

Điều khiển buổi đấu giá lần này là hai mỹ nữ vóc người nóng bỏng, khuôn mặt cũng cực kỳ tinh xảo, làm gợi lên hứng thú của tất cả nam nhân tại đây, có người vì tỏ lòng ái mộ mà hú dài liên tục

Vật phẩm đầu tiên đấu giá là một kiện Thiên Cấp pháp bảo, giá khởi điểm là 200 Thượng Phẩm Linh Thạch, cuối cùng bị một người lấy giá 800 Thượng Phẩm Linh Thạch cầm xuống.

Nhưng theo bán đấu giá tiến hành, càng ngày càng nhiều Linh Dược cao cấp xuất hiện, làm cho hào khí trở nên nóng nảy, nhưng những món này Trần Phong đều có, hắn liền bỏ qua một bên.

Sau một phen chém giết giá cả, Trần Phong cũng ngồi xem tới phát chán, kiện thứ sáu vật phẩm đấu giá cũng xuất hiện.

Mỹ nữ chủ trì đấu giá mở ra một cái hộp ngọc, bên trong là một đóa hoa sen đang tản ra hàn khí, nàng mở ra hộp ngọc cho mọi người chứng kiến rồi đóng lại, cười nói.

-Đây là một gốc Hàn Băng Liên, đã thiên dịa uẩn dục trên một vạn năm, Băng hệ võ giả một khi phục dụng có thể gia tăng sức mạnh cùng cường độ, Thủy hệ võ giả sử dụng có thể chuyển hóa từ Thủy hệ biến dị thành Băng hệ thuộc tính, sức mạnh càng tăng gấp đôi, đây là một thiên tài địa bảo ngàn năm hiếm có.

Rất nhiều võ giả phấn khởi, tại Nam Hải này, võ giả đa phần chủ tu Thủy Hệ, nếu có được Hàn Băng Liên, chẳng phải thực lực của họ sẽ tăng một bước sao.

Trần Phong ánh mắt cũng cực nóng, nếu có thể đem nó về, cho Ngọc Sương hay Chỉ Hân các nàng, không chừng Thủy thuộc tính của các nàng sẽ sinh ra dị biến.

-Hàn Băng Liên, giá khởi điểm 5000 Thượng Phẩm Linh Thạch, mổi lần tăng giá lên 500, mời các vị cho giá.

Mỹ nữ chỉ trì bắt đầu báo giá Hàn Băng Liên.

-Mười vạn!!

Mỹ nữ chủ trì đấu giá lời vừa dứt, các võ giả vận công chờ hô giá, nhưng chưa mở miệng lại nghe phía sau truyền đến một âm thanh ngang trời.

Những người định ra giá lập tức bị dọa ngốc, khóe miệng cũng kịch liệt co quắp, để xác định lỗ tai họ không nghe nhầm, liền nhao nhao nhìn lại phương hướng phát ra âm thanh.

Mọi người phía trước thì nhìn lại phía sau, ánh mắt chuyển dời lên hàng ghế lô khá trống trải, trên đó ngồi bốn người, mà người vừa hô giá gấp 20 lần giá gốc là một nam tử tướng mạo bình thường, đang khoanh tay trước ngực mỉm cười.

Người ra giá không ai khác là Trần Phong, vì để nhanh chóng cầm xuống Hàn Băng Liên hắn đã đẩy cao giá gấp 20 lần.

-Aizz!

Rất nhiều võ giả Thủy hệ tại đây đều lắc đầu, bất đắc dĩ ngồi xuống, hiển nhiên bọn họ đã bị Trần Phong hô giá cho trấn nhiếp.

Đấu giá sảnh lâm vào yên tĩnh.

Rất nhiều võ giả cân nhắc lợi hại về sau, buông tha cho cạnh tranh, đồng thời biết rõ, chắc chắn tên kia là thổ hào, chính mình hay là chớ cùng loại người này cạnh tranh thì tốt hơn.

-Mười vạn một lần

-Mười vạn hai lần.

-Mười một vạn...

Ngay khi mỹ nử chủ trì đấu giá định gõ xuống chốt giá thì một tiếng hô, ra giá 11 vạn vang lên.

Vốn tưởng vật đã rơi vào túi, Trần Phong nhíu mày nhìn về phía âm thanh phát ra.

Chỉ thấy hàng ghế lô trên cao là một gã cẩm y nam tử, hai chân bắt chéo, trái ôm phải ấp hai cái mỹ nữ.

-Là Kim công tử,

-Hắn như thế nào lại ở Càn Long Thương Hội tham gia đấu giá.?

Rất nhiều võ giả cũng theo âm thanh phát ra nhìn lại dãy ghế gần đài đấu giá nhất, đều cả kinh nói.

Trần Phong biết rõ quy tắc, nên tại thời điểm Hàn Băng Liên ra giá khởi điểm, hắn liền cho lên 10 vạn, mục đích để dọa lui đám người muốn tránh đoạt

Quả nhiên, loại đấu giá này không như lẽ thường, để cho rất người người lòng có dư, mà tiền không đủ đành phải lui bước.

Không có người tranh đoạt, tất nhiên đồ vật sẽ rơi vào tay hắn, không nghĩ tới giữa đường lại giết ra một cái Kim công tử.

Trần Phong nghe gười nghị luận, biết Kim công tử này là người của Vạn Kim Các, chắc địa vị cũng không nhỏ.

Hầu như khắp cả Nam Hải này, không ai không biết tới đại danh của Kim công tử, kể cả đảo lớn nhất là Hải Long Đảo hay là những hòn đảo to to nhỏ nhỏ ở Nam Hải.

Bởi vì tên này là một siêu cấp phú hào , tiền sài mãi không hết, rất lâu trước đây hắn có để lại một câu danh ngôn.

-Các ngươi cái gì cũng có thể cùng ta so, nhưng không thể cùng ta so tiền, tiền trong nhà ta có thể lấp đầy cả Nam Hải.

Đây là câu danh ngôn của Kim công tử, rất nhiều người đều học theo mà ra khơi làm giàu, mong một ngày nào đó cũng được như Kim công tử.

Hắn không phải trang bức, mà thật sự rất có tiền.

Thậm chí mỗi ngày về sau, Kim công tử cũng đang lo lắng, hôm nay làm như thế nào dùng tiền, làm như thế nào để tiêu sài.

Người nghèo vì ấm no sầu muộn, Kim công tử suy nghĩ sài tiền như thế nào mà ưu sầu.

Trần Phong tuy trong tay có vài chục vạn Linh Thạch Thượng Phẩm, nhưng so với Kim công tử chỉ là hạt cát trong sa mạc.

Trần Phong cũng không quản tên Kim công tử này là khỉ gió gì, dám cùng hắn tranh đoạt, phía sau hắn còn có cả Vạn Thiên Kim a.

-Ha ha , vị bằng hữu này, trong đấu giá cạnh tranh là việc bình thường, cần gì làm ra bộ dáng tức giận như thế.

Kim công tử trong tay ôm lấy mỹ nữ nhìn Trần Phong, cất giọng cười nói.

-20 vạn!

Trần Phong hô lên, sắc mặt cũng không mấy vui vẻ.

Trong đấu giá là không được động thủ, Trần Phong hi vọng có thể đấu giá, cầm xuống Hàn Băng Liên, đem về cho nữ nhân của mình.

-Thằng này dám cùng Kim công tử cạnh tranh, chẳng lẽ không biết, Kim công tử, hắn nhiều tiền ném đều ném không hết sao!

-Có lẽ không biết thân phận của Kim công tử , nếu không, há sẽ lỗ mãng như thế.!

Rất nhiều võ giả thấp giọng nghị luận.

-Ha ha...

Kim công tử cười lớn một tiếng, đẩy ra hai mỹ nữ, lại nói.

-Không ngờ tới, trên đời này lại vẫn có người dám cùng Kim mỗ cạnh tranh đấy!.

Trần Phong không quản tới hắn, thản nhiên nói.

-Đừng nói nhảm, muốn cạnh tranh liền tăng giá!

Trần Phong kiêu ngạo không biên giới, một luồng vương bá chi khí từ người hắn tràn ra, chấn nhiếp toàn trường, đây là khí thế của thượng vị giả, người tu luyện Đế Thiên Quyết.

Lời vừa nói ra, rất nhiều võ giả khóe miệng lập tức run rẩy, đây là người từ nơi nào đến mà trâu như vậy a, dám nói Kim công tử nói nhảm, còn khiêu khích cạnh tranh.

Kim công tử cũng không vì thế mà tức giận, ánh mắt càng thêm thưởng thức Trần Phong, hắn cười nói.

-Vị công tử này đã muốn cạnh tranh, bổn công tử thuận tiện cũng cùng ngươi chơi một chút.

Nói xong, hắn cất cao giọng nói

-Một trăm vạn.

"...Hí!"

Mọi người hít một hơi lãnh khí.

Không hổ là siêu cấp đại phú hào , trực tiếp theo hai mươi vạn tăng lên tới trăm vạn Thượng Phẩm Linh Thạch.!

Trần Phong trong lòng âm thầm nguyền rủa, mẹ nó, thằng này là thực sự tiền a.

Nói nhảm.

Người ta vốn là người có tiền.

-Lợi hại, lợi hại!

Trần Phong bình ổn tâm tình cười nói

-Kim công tử quả nhiên là kẻ có tiền, vì một gốc Linh Thảo vạn năm, nguyện ý tốn hao trăm vạn Linh Thạch, bội phục, bội phục.

Trần Phong cười ha ha , châm chọc , ý nghĩa là một gốc Linh dược giá cả nhiều lắm mười vạn, ngươi lại đi lấy trăm vạn mua về, đúng là ngu ngốc.

Kim công tử cũng nghe hiểu lời châm chọc, nhưng hắn vẫn tươi cười nói.

-Đồ vật bổn công tử vừa ý , dù là một cây cỏ dại, ta cũng nguyện ý dùng giá cao mua lại, ngươi biết tại sao không?

-Vì sao?

Trần Phong cũng vô thức hỏi.

-Bởi vì ta có tiền!

Kim công tử ngạo nghễ nói, hai tay khoác lên vai hai mỹ nữ bên cạnh, cười haha nói.

Trần Phong trầm mặc không nói, đây là lần đầy tiên hắn cam bái hạ phong, bại triệt triệt để để, tức thì yên lặng không nói.

Không có biện pháp.

Đối thủ là thực sự có tiền.

...

.

.

Nay bù thuốc,

.

Hành trình liệp diễm cũng tém lại bớt, bắt đầu vào mạch truyện chính

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv