Nhan Như Ngọc bước vào trong phòng, nhìn lấy cảnh tượng Ninh Cung Như đang nhắm mắt hưởng thụ, toàn thân nàng bắt đầu phát nhiệt, nhanh chóng cởi bỏ y phục trên người tiến sát lại gần hai người.
-Cho ta nữa, ta cũng muốn.
Nhan Như Ngọc toàn thân xích lõa, tiến đến phía sau Trần Phong, ôm lấy hắn dùng đôi ngọc phong ngạo nghễ của mình bắt đầu ma sát lưng hắn, cái miệng nhỏ nhắn mở ra ngậm lấy một bên tai Trần Phong, đeầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp khiêu khích.
Nàng là đệ tử Cực Lạc Môn, dù chưa trải qua nhân sự nhưng kinh nghiệm về chuyện hoan ái, làm sao để kích thích cũng vượt phần đa phần chúng nữ.
Từ khi nàng bước vào phòng thì hai người cũng đã nhận ra nên không có bất ngờ gì, mà ngược lại càng thêm hưng phấn.
Dù gì hậu cung hiện tại cũng oanh oanh yên yên, thêm một người cũng không nhiều, có Nhan Như Ngọc hỗ trợ thì Trần Phong hắn càng thỏa mãn, hận không thể kéo hết chúng nữ vào mà làm một lượt.
-- Ưm… ưm… ư… tốt… A… Ư… thật sướng… ư… ư… a… thì… thì ra… đây là cảm giác hoan ái.
Ninh Cung Như phóng đãng rên rỉ, hoàn toàn bỏ mặc mọi thứ, chỉ muốn tận hưởng hương vị nhục dục.
Trần Phong phía sau được Nhan Như Ngọc kích thích, phía trước lại được bao bọc chặt chẽ, hắn giống như được uống vào xuân dược, con côn thịt càng dùng sức ra vào, hai tay hắn xoa bóp hai đại bạch thỏ Ninh Cung Như , miệng khóa chặt môi nàng, lưỡi hai người quấn lấy nhau.
Côn thịt hắn giống như lớn thêm một vòng, đầu khấc dữ tợn nong rộng hoa huyệt Ninh Cung Như, như một cây gậy lửa nóng thúc vào, ma sát với vách thịt non mịn.
-A..aa!
Ninh Cung Như càng lúc càng đê mê, bên trong nàng bổng nhiên xiết chặt. chỉ cảm thấy như bay lên chín tầng mây, trong ý nghĩ trống rỗng, không nhịn được phát ra một tiếng thét chói tai.
Thân thể nhào lên ôm chặt Trần Phong, từ bên sâu bên trong nàng phun ra một cổ âm tinh, cùng lúc đó Huyền Âm Chi Thể của nàng bạo phát, toàn thân nàng bắt đầu run rẩy.
-Phu quân, ta yêu ngươi!
Nàng lớn tiếng nói, , nàng bị khoái cảm cực lạc bao phủ, toàn thân kịch liệt co quắp, một luồng sóng lực lượng cường đại thông qua chỗ hai người kết hợp vọt mạnh qua Trần Phong, đây là tích lũy lực lượng tinh thuần, căn bản không cần luyện hóa, trực tiếp hóa thành nguyên lực của bản thân hắn, súc tích ở không gian đan điền của hắn.
Ninh Cung Như tu vi cũng từ Luyện Hư Viên Mãn nhanh chóng rơi xuống chỉ còn Hóa Thần Kỳ rồi tiếp tục rơi xuống, Trần Phong biết đây là cái hại của Huyền Âm Chi Thể.
Hắn không buông thả không chế, tiếp tục dùng sức chạy nước rút làm Ninh Cung Như đang giai đoạn cao trào đôi mắt vô thần, mồm miệng há hốc, liên tục phát ra tiếng thét chói tai.
Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết vận chuyển, hấp thu nguyên âm cùng Huyền Âm Khí của nàng chuyển qua, theo công pháp vận hành chạy khắp cơ thể Trần Phong, tu vi hắn cũng một bước đột phá lên Hóa Thần viên mãn.
Sau vài chục lượt công kích, cảm giác đã đến cực hạn, côn thịt hắn bắt đầu phình to cắm thẳng một phát vào sâu tận tử cung nàng, một luồng Thuần Dương Chi Khí bắn thẳng vào chỗ sâu nhất bên trong Ninh Cung Như.
Âm tinh như bọt sóng trào ra, cùng dương tinh kết hợp hòa quyện. cơ thể Ninh Cung Như cũng tự động luyện hóa đoàn Thần Dương Chi Khí kia, chạy qua kỳ kinh bát mạch, trung hóa Huyền Âm Khí trong cơ thể nàng, tu vi của nàng cũng dần dần hồi phục, liền muốn đột phá Hợp Thể Kỳ.
Ninh Cung Như cảm nhận thân thể mình không thuộc về mình nữa, linh hồn như muốn lìa khỏi thân xác mà đi, đôi mắt nàng long lanh ngập nước vô thần nhìn lên trên, bộ ngực phập phồng lên xuống, cứ muốn mãi ở trong cảm giác này.
Nàng cảm nhận Huyền Âm Thể của mình hoàn toàn yên tĩnh lại, cảm nhận Trần Phong đang âu yếm vuốt ve mình, trong lòng dâng lên khoái cảm cùng một niềm hạnh phúc mãnh liệt.
Cao trào qua đi, Ninh Cung Như hồi phục tinh thuần, cảm nhận dưới hạ thân còn cắm một cự vật cứng rắn, không tự chủ được mà vặn vẹo phong đồn tìm kiếm khoái cảm, lần đâu tiên hưởng thụ tư vị hoan ái khiến nàng không thể dùng được, nhưng cảm nhận lực lượng trong cơ thể, nàng phải đành nhịn xuống mà đột phá.
-Ta cần phải đột phá, hai người tiếp tục.
Ninh Cung Như rời lấy thân thể hắn, lộ ra nụ cười mê người, ôn nhu mơn trớn khuôn mặt Trần Phong, dù mới ăn xương mới biết vị, tuy có chút luyến tiếc nhưng bên cạnh còn có Nhan Như Ngọc nàng phải đi sang một bên, bế quan bắt đầu đột phá Hợp Thể Kỳ.
Nàng đi lấy y phục của mình mặc vào, rời khỏi phòng, nhường lại không gian cho hai người Trần Phong cùng Nhan Như Ngọc.
Nhan Như Ngọc hiện tại dục hỏa muốn đốt tận trời, làm sao còn nhìn được, nhìn thấy Ninh Cung Như rời đi, nàng bổ nhào lên người Trần Phong đẩy hắn nằm xuống.
-Tiểu tử, hôm nay đừng hòng thoát khỏi bản cô nương, cố gắn làm cho ta hài lòng, hôm nay bản cô nương sẽ buông tha ngươi một mạng.
Nàng như một vương giả cao cao tại thượng, đang ban ân sủng ái phi tử của mình, không có một chút xấu hổ nào.
Nàng dâm đảng liếm môi vừa nói, duỗi ra bàn tay nhỏ bắt đầu vuốt ve con côn thịt đang còn ướt đẫm dâm dịch, sau khi sờ soạng vài cái, hai mắt có chút si mê nhìn chằm chằm vào đồ vật của Trần Phong một hồi, sau đó mở ra cái miệng nhỏ nhắn mà ngậm vào.
Đầu lưỡi linh hoạt không ngần ngại mà liếm sạch cỗ dâm dịch dính bên trên thân côn thịt, Trần Phong nhìn kỹ thuật của nàng thật không thể tin nổi nàng còn là xử nử a.
Dục vọng của Trần Phong hiện tại vốn là rất mạnh, mấy ngày nay lại không hề phát tiết ra, chỉ mới ra một lần làm sao thỏa mãn được hắn, hiện tại bị miệng nhỏ của nàng ngậm lấy, không thể kìm được, côn thịt mạnh mẽ dựng thẳng lên, hai tay dùng sức ấn đầu nàng xuống.
Trong nháy mắt đem cái miệng nhỏ nhắn của Nhan Như Ngọc nhét đầy căng ra thành hình chữ O, quy đầu đều vào sâu bên trong cổ họng nàng, nàng liền trợn lên đôi mắt đẹp, nhổ ra côn thịt hung hăn đánh hắn một quyền.
-Hừ, tiểu bại hoại, muốn giết tỷ tỷ sao?
Nói xong, Nhan Như Ngọc bò lên người Trần Phong, hai chân dạng ra ,một tay nắm côn thịt to lớn y hệt cây gậy sắt, một tay mở ra tiểu dâm huyệt róc rách chảy ra dâm thủy của mình, tìm đúng vị trí, dùng sức ngồi xuống, không hề để ý gì.
Côn thịt cứng rắn nhanh chóng tiến vào một nơi ấm áp mềm mại, xuyên qua tầng bình chướng đi vào tận cùng bên trong tiểu dâm huyệt của Nhan Như Ngọc.
Tại chỗ hai người kết hợp đã xuất hiện một dòng lạc hồng vô cùng chói mắt, cũng đánh dấu cho một tấm thân xử nữ nữ ra đi, nhưng ở nơi này hai kẻ đang bị dục hỏa thiêu đốt lại không hề quang tâm đến việc này mà họ chỉ tận lực cùng nhau gắt gao kết hợp lại một chỗ.
Hai người đồng thời phát ra một tiếng kêu thỏa mãn, Nhan Như Ngọc hơi nhíu mày một tý, liền phấn khích vận chuyển công pháp Cực Lạc Môn khiến cho bên trong tiểu dâm huyệt mình các tầng thịt non như sống lại mà hút vào côn thịt Trần Phong.
Cảm giác tiểu dâm huyệt của mình bị nhét đầy, cái thực cốt khoái cảm kia khiến cho Nhan Như Ngọc khẽ vặn vẹo vòng eo, bờ mông bắt đầu nâng lên rồi hạ xuống, kèm theo đó là một dòng máu đỏ tươi rỉ ra, lại để cho côn thịt thô to lại cứng rắn kia hoạt động trong dâm huyệt của chính mình.
Trần Phong cảm nhận khi vừa tiến vào có một loại cảm giác như muốn lên chín tầng trời, dù hắn về phương diện này cực kỳ mạnh mẽ nhưng cũng xém bị Nhan Như Ngọc cho nộp vũ khí đầu hàng.
Bên trong nàng dùng từ núi non trùng chín khúc mười tám ngã rẽ cũng không đủ hình dung, trong mật đạo kia phảng phất như có một ngàn vạn xúc tua đang đồng thời đè xuống, đi vào liền tạo cho nam nhân khoái cảm vô thượng, chỉ vài lần va chạm liền muốn đạt tới đỉnh.
Lại nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, thân thể trắng ngà, đôi bầu ngực cũng khá đồ sộ không ngừng lắc lư theo nhịp lên xuống của nàng, quả là một vưu vật làm người ta phát cuồng, Trần Phong cũng không ngoại lệ.
Vưu vật này chẳng những có bề ngoài như yêu tinh, từ khi nhận truyền thừa của Chân Viêm Tử Phượng, toàn thân nàng phát ra khí chất nóng bỏng ngỗ ngược, cùng với công pháp đặc biệt của Cực Lạc Môn địa phương thần bí cũng là đặc thù, thiên phú dị bẩm.
-Tiểu yêu tinh này, không ngờ ngươi lại dâm đãng như vậy.
Trần Phong nhịn không được, hú lên quái dị vàng tiếng.
Nhan Như Ngọc làm ra khuôn mặt thỏa mãn, vẫn là không ngừng vặn vẹo, hơn nữa kéo một tay của Trần Phong qua đặt tại trên ngực mình, để cho hắn vuốt ve mình, trong miệng nói
-Ngươi còn nói, không phải là do người ta quá yêu ngươi sao, chỉ cần ở bên cạnh ngươi là ta đã mãn nguyện.
Ngón tay Trần Phong nhẹ nhàng khuấy động trên hạt anh đào trước ngực nàng, dưới eo dùng sức một chút, làm cho đầu côn thịt của mình nặng nề va chạm lên hoa tâm nàng, cười dâm nói.
-Ngươi rốt cục yêu ta hay là yêu nó!.
-Tất cả đều yêu!
Nhan Như Ngọc trả lời, tốc độ cưỡi càng nhanh hơn, bờ mông không ngừng nâng lên hạ xuống, không có chút nào che dấu dục vọng của mình.
-Thật không ngờ Nhan tiên tử bề ngoài cao quý, xinh đẹp trên giường lại phóng đãng như vậy.
Trần Phong không ngừng xoa nắn bộ ngực nàng lam nó buốn thành các hình dạng khác nhau, trong miệng vẫn đùa giỡn để gia tăng kích thích.
-A...ưm..sảng khoái, Người ta chính là rất phóng đãng a, nhưng chỉ cho mình tiểu bại hoại xem thôi, ngươi mau dùng đại bảo bối trừng phát tiểu dâm phụ này đi.
Nhan Như Ngọc hù theo, cả người nóng rực nhuộm lên một tầng mây đỏ, cái mông vẫn không ngừng nhấp nhô tạo ra những tiếng da thịt va chạm cực kỳ mê người.
- Vậy được rồi, hôm nay phu quân phải hảo hảo thỏa mãn một chút cái dâm huyệt phóng đãng này!
Trần Phong nói xong, xoay người mà dậy, chiếm cứ thế chủ động, đem Nhan Như Ngọc đặt ở dưới thân, tách ra hai cái đùi ngọc của nàng quấn ở trên lưng mình, hai tay nâng bờ mông đầy đặn của nàng, dùng sức đâm vào.
Nhan Như Ngọc đang dục tiên dục tử, lúc này bị Trần Phong dùng sức đút vào không ngừng như vậy, chỉ cảm thấy toàn thân không có một chỗ nào không thoải mái, đong đưa bờ mông phối hợp đút vào, trong miệng lớn tiếng rên rỉ
-Phu quân tốt, thứ đó của ngươi thật lớn...thật cứng ah.. đem dâm huyệt của thiếp cắm thất sảng khoái, mau dùng lực ta muốn cả đời đều cho phu quân chơi.
Trần Phong lại càng hăng hái, đem hai chân Nhan Như Ngọc khép lại cùng một chỗ, đặt tại trước ngực của nàng , khiến tiểu dâm huyệt của nàng đem côn thịt của mình kẹp càng chặt, sau đó dùng tốc độ cực nhanh điên cuồng đút vào.
Lúc này nàng chỉ cảm thấy vô tận thoải mái cùng kích thích, cảm giác bên trong mình càng khít khao bao bọc lấy Trần Phong, hai tay ôm lấy hai chân của mình, dùng sức ép hướng vào trong ngực, để cho tiểu dâm huyệt của mình càng thêm nhô ra, có thể nghênh đón Trần Phong đâm vào càng sâu.