Nhìn thấy Kim Thánh tùy ý dùng pháp thuật, Lạc Ly hoàn toàn kinh ngạc, trợn miệng hồi lâu không khép.
Những pháp thuật đó, có khi là một mảng quang hải, Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương!
Có khi núi cao cùng xuất hiện, thế giới xuất hiện, Tam Sơn Ngũ Nhạc Thập Phương Thiên!
Có khi là một đạo hiệu quang, trảm phá trường không, Trảm Nguyên Phá Giới Kim Tuyệt Phong!
Có khi là hỏa diễm vô tình, đốt cháy thiên địa, Diệu Minh Diễm Hoằng Mạt Bạch Trú, Bất Nhiễm Thiên Hạ Vô Trần Hỏa!
Mỗi một bước đi, tất có một siêu giai pháp thuật phóng ra, đánh về phía tiên cung điện đường.
Như vậy cũng chưa là gì. Mỗi khi hắn đi được mười bước thì dừng lại, sau đó từ từ vươn năm ngón tay phải ra, nhanh chóng vẽ ra một đường cong ở trước người, sau đó đột nhiên đấm mạnh.
Chỉ một quyền đơn giản, giống như vung một cái chùy, đánh ra một kích.
Không có biến hóa gì, cũng không có hào quang đẹp mắt nào khác. Chỉ có sắc bén trước nay chưa từng thấy, còn có sức mạnh phá diệt vô cùng vô tận!
Một quyền đánh ra, thắp sáng tinh không. Tất cả mọi thứ đều trở nên ảm đạm trước quyền này.
Trăng tròn, ngôi sao, đất trời, tất cả mọi thứ dường như đều biến mất dưới uy thế vô cùng vô tận của một quyền này. Lạc Ly chỉ có thể nhìn thấy một quyền đó, tất cả mọi thứ, cả ý thức thậm chí cả linh hồn đều bị một quyền đó trấn áp.
Trước một quyền đó, Lạc Ly không còn cảm nhận được bất cứ sức mạnh tinh thần nào nữa, cắt đứt toàn bộ pháp thuật cấm chế nối liền với tinh không để hấp thu vô tận nguyên năng ở tinh không của sơn môn Bát Thần quan.
Kim Thánh Chân nhất dùng sức một quyền một người, cắt đứt kết nối của Bát Thần quan cùng ngôi sao ở tinh không, cắt đứt nguồn linh khí của bọn họ.
Hộ sơn đại trận của tông môn là một trong những căn cơ quan trọng nhất quyết định sự tồn tại của tông môn đó. Cái gọi là môn, chính là chỉ hộ sơn đại trận.
Có hộ sơn đại trận thì có nghĩa có được một ngôi nhà an toàn. Vào thời khắc tông môn nguy hiểm, hộ sơn đại trận có thể tạo thành cấm chế bảo hộ cường đại, cứu vớt tông môn trong lúc nguy nan, chờ đợi viện quân tới hoặc khiến kẻ địch chán ngán rút lui.
Hộ sơn đại trận đã từng nổi tiếng nhất đó là hộ sơn đại trận của thượng môn Đại La Kim Tiên tông. Năm đó bị Càn Khôn Ma Giáo vây công, hộ sơn đại trận này thủ hộ Đại La Kim Tiên tông ngàn năm, mãi tới trong môn xuất hiện cường giả, đánh lui Càn Khôn Ma Giáo, cứu vớt Đại La Kim Tiên tông trong lúc nguy khó.
Vạn vật tồn tại, tất có cơ sở. Hộ sơn đại trận muốn hình thành bảo hộ cường đại thì phải có được một lượng lớn nguyên khí để che chở. Nguyên khí này có thể đến từ thiên địa, cũng có thể đến từ ngôi sao ở trên trời, cũng có thể đến từ không gian thứ nguyên, cũng có thể đến từ tu sĩ trong tông môn.
Mà lúc này Kim Thánh ra quyền, đánh đứt liên hệ của hộ sơn đại trận Bát Thần quan với ngôi sao bên ngoài bầu trời, cắt đứt một trong các nguồn linh khí.
Còn Thổ Hoàng Chân nhất thì lại vây quanh hộ sơn đại trận, bước đi bước chạy, giống như ông lão, đi đường tập tễnh.
Thế nhưng Lạc Ly nhìn thấy cảnh đó thì không khỏi sửng sốt, bởi vì hắn biết Thổ Hoàng Chân nhất đang làm cái gì. Không ngờ hắn lại dùng Dưỡng Huyệt Thuật để cắt đứt địa mạch.
Dưỡng Huyệt Thuật là bí pháp của Bát Thần quan, một trong ba mươi sáu bí truyền trong thiên hạ, Lạc Ly học được ở chỗ của Lưu Nhất Phàm, Hổ Thiện Chân quân cũng biết, hiện tại xem ra Thổ Hoàng Chân nhất cũng tinh thông.
Mỗi khi hắn đi một bước, mặt đất dưới chân giống như nổ vang một tiếng, địa ngưu lật mình, khí mạch dưới đất lay động một cái, bị cắt đứt, phá diệt, thay đổi tuyến đường, bị đuổi đi. Nhờ vậy mà Bát Thần quan không thể mượn dùng linh khí dưới mặt đất để kích hoạt hộ sơn đại trận.
Kim Thánh Chân nhất cắt đứt thiên lực, Thổ Hoàng Chân nhất cắt đứt địa lực!
Ở xung quanh đại trận còn có mười Đạo Tôn, đó đều là tu sĩ Hỗn nguyên tông, hai mươi lăm người tạo thành một trận, điên cuồng phóng pháp thuật về phía Bát Thần quan. Thế nhưng hộ sơn đại trận của Bát Thần quan vẫn huyền diệu như thế, giống như tiên cung thần đình, không hề bị suy yếu trước những đòn tấn công vô tận.
Nhờ Thần Nhãn, Lạc Ly thấy rõ mọi thứ, cũng phân tích được rõ ràng.
Ở cách đó không xa, có một thành quách yếu tắc. Thứ này cũng là tiểu động thiên pháp bảo giống như Hỗn Nguyên ngoại viện, tu sĩ Hỗn Nguyên tông nghỉ ngơi ở trong đó.
Lúc này Thiên Nhai Chân tôn ra lệnh: “Mọi người chuẩn bị kết trận, hai mươi lăm người một trận. Kết ra hai mươi Đạo Tôn. Thế chỗ cho các đồng môn khác!”
Mọi người bắt đầu kết trận với nhau. Lạc Ly vừa định tham gia kết trận thì chợt nghe tiếng nói của Thiên Nhai Chân tôn vang lên bên tai:
“Lạc Ly, đừng, ngươi hãy chờ một chút nữa, có nhiệm vụ khác!”
Lạc Ly nói ngay: “Dạ. Đệ tử tuân mệnh! Sư tổ, là nhiệm vụ gì?”
Thiên Nhai Chân tôn cười khổ, nói: “Nói chúng ta tới đây tham chiến, chi bằng nói hộ tống nhà ngươi tới nơi đây!”
Lạc Ly sửng sốt, như thế là sao?
Hai mươi Đạo Tôn nhanh chóng được sinh ra, tham gia đại chiến, thay thế hai mươi Đạo Tôn kia. Mà Lạc Ly cùng những người khác thì lại đi vào thành quách.
Vào thành quách, chỉ thấy những tu sĩ còn lại của Hỗn Nguyên tông đều ở trong này, hoặc nghỉ ngơi, hoặc tu luyện, hoặc trao đổi, hoặc uống trà tán ngẫu, xem ra trận chiến này không phải ngày một ngày hai, mọi người nhân lúc rãnh rỗi mà điều chỉnh, thả lỏng!
Đi tới đây, mọi người giải tán. Lạc Ly dựa theo mệnh lệnh của Thiên Nhai Chân tôn, lặng lẽ đi vào một góc trong thành quách, nháy mắt biến mất không còn bóng dáng.
Khi mở mắt ra lần nữa, Lạc Ly đã xuất hiện trong một đại điện. Các Hóa Thần Chân tôn như Lạc Tịch, Phong Sương, Thiên Nhai, Tân Nguyên, Tổ Hành, Vũ Thần đều ở nơi này.
Trừ bọn họ ra, ở nơi này còn có hai người khác, một nam một nữ. Lạc Ly nói: “Đệ tử Lạc Ly, tới đây báo danh!”
Hành lễ xong, Lạc Ly giương mắt quan sát. Chỉ thấy người nam là một thiếu niên đẹp trai không ai sánh bằng, cả người áo trắng, đầu độc nón ngọc, hai sợi tóc đen từ gò má như ngọc xõa dài tới vai, mỉm cười nhẹ nhàng, vạt áo phiêu phiêu, thật giống như thần tiên trong loài người.
Người nữ là một thiếu phụ, hai ngực đẫy đà, thon thả nhưng không gầy, vừa nhìn là biết đây là một thiếu phụ quen sống cuộc sống an nhàn sung sướng, rất có khí độ, thế nhưng má lúm như hoa, ánh mắt còn có vẻ kiều mị chảy nước.
Cái nhìn này của Lạc Ly là dùng Thần Nhãn. Thiếu niên hừ nhẹ một tiếng, giống như cảm nhận được ánh mắt của Lạc Ly, nháy mắt nhìn sang Lạc Ly.
Trong ánh mắt của thiếu niên mang theo một sức mạnh kỳ lạ, có cảm giác thánh thiết không nhiễm bụi trần, thế nhưng lại có vẻ mất tự nhiên cùng khó chịu.
Nháy mắt, Chân Hỏa bên trong đan điền của Lạc Ly lay động, bên ngoài thân thể, một đạo Hồng Liên lặng lẽ xuất hiện, che chắn cái nhìn của thiếu niên đó.
---------------