Đại Đạo Độc Hành

Chương 1181-1: Ngươi, đến cùng có ý tứ gì! (1)



Sau khi nói xong, Phạm Vô Kiếp vẻ mặt ảm đạm, xoay người đi ra ngoài, không tham gia hội bán đấu giá gì cả, từng bước từng bước rời khỏi chỗ này.

Nhìn thấy Phạm Vô Kiếp rời đi, mỹ nữ thủ hạ này cũng rời đi theo.

Chớp mắt mọi người đã biến mất không còn tăm tích!

Nhưng mà tất cả mọi người nhìn về phía Lạc Ly!

“Đây chính là thiên hạ đệ thập Lạc Ly!”

“Thương Hải Chân nhất kia lại là sư đệ của hắn, cái gì vô kiếp, có ý gì?”

“Không biết, nhưng ta biết Lạc Ly này, rất có tiền! Đã đổi được ba món Tiên thiên linh bảo!”

“Thần công cái thế, thân gia ức vạn, lúc này mới là cảnh giới Hóa Thần thôi đó, sau này thành Phản Hư, ta thấy Kiếm Thần cũng không phải là đối thủ của hắn đâu!”

“Đúng, đúng, quá mạnh!”

Hội bán đấu giá nhất thời trở nên hỗn loạn, nhưng Cố Triều Hi là lão hành gia bán đấu giá, lập tức chuyển đề tài nói:

“Tốt rồi, bắt đầu món bảo vật tiếp theo, mảnh vỡ của thiên đạo pháp tắc!”

Cùng với lời hắn nói, nhất thời moi người bị món bảo vật tiếp theo hấp dẫn,

Lạc Ly ngồi đó, nhìn Phạm Vô Kiếp buồn bã rời đi như vậy, trong lòng có loại cảm giác không nói nên lời, thực ra lần này hắn không phải chống đối lại Phạm Vô Kiếp mà là thực sự muốn Tiên thiên linh bảo kia!

Không biết vì cái gì, nhìn thấy Phạm Vô Kiếp thương tâm rời đi như vậy, Lạc Ly đối với cuộc bán đấu giá còn lại, không còn hứng thú!

Thiên hạ bảo vật vô số, kì trân vô tận, không thể nào đều là của nhà ngươi, hạ diện phách phẩm, dù quý giá nhưng Lạc Ly cũng chẳng chút để tâm.

Ngay trong lúc này, trong hội bán đấu giá, có một người lặng lẽ tiến vào, người này tiến vào, không chút tiếng động.

Nhưng mà rất nhiều Phản Hư ở nơi này cũng không nhịn được mà quay đầu lại, bởi vì người này khí trường, quá mạnh mẽ, mặc dù không nói gì nhưng hắn đứng đó, trực tiếp đem thiên đạo pháp tắc, dẫn hoảng động phàm là Phản Hư, lập tức sẽ cảm giác được sự tồn tại của hắn!

Nhất thời không ít Phản Hư sửng sốt, có người nói:

“Hắn đến kiểu gì?”

“Hắn không phải là ghét nhất là Băng Tuyết Thần cung trước kia, cho dù ở gần trong gang tấc cũng sẽ không tham gia đại hội Thiên Khuyết?”

“Ta biết rồi, ta biết rồi, vừa rồi Lạc Ly thanh danh ở đây đã truyền tin tức ra ngoài!”

“Ha ha ha, ta cũng biết, tốt, tốt, một hồi long tranh hổ đấu!”

“Rất mong chờ, không biết cuối cùng ai sẽ cháy rực!”

Người này đến đây, chính là nhìn về phía Lạc Ly!

Lạc Ly lập tức cảm giác được ánh mắt hắn như liệt hỏa muốn thiêu đốt đến tận cùng mình!

Nhịn không được Lạc Ly biết người này là ai, hắn chậm rãi nói:

“Phần Thiên viêm hoàng Lạc Bạch Tận!”

Đối phương nhìn Lạc Ly, cũng nói: “Hỏa Đức Chân tôn Lạc Ly!”

Giữa hai người nhất thời như có hỏa diễm vô tận dâng lên, liệt hỏa đằng đằng!

Người này chính là Phần Thiên viêm hoàng Lạc Bạch Tận, nắm trong tay liệt hỏa hủy diệt chi đạo. Hắn rất ghen tị anh tài, cho nên Hỏa Thần tông quản chi hắn là thiên hạ đệ bát cũng chẳng thể nào quật khởi, bởi vì phàm là Phản Hư nắm giữ hỏa diễm chi đạo trong tay đều sẽ bị hắn kích sát!

Lạc Ly nắm giữ chân hỏa chi đạo này bao quát toàn bộ hỏa diễm chi đạo trong thiên hạ.

Lạc Bạch Tận ghen ghét đến chết, nghe Lạc Ly tin tức thì vội đến đây, dù bản địa chính là Băng Tuyết thần cung, là nơi khắc chế hắn nhưng hắn vẫn đến đây!

Sau khi hai người đánh giá lẫn nhau, ở trên đài Cố Triều Hi lại bắt đầu nói:

“Tốt rồi, tiếp theo món Tiên thiên linh bảo thứ mà mọi người chờ mong đã lâu xuất hiện!

Tiên thiên linh bảo, một Á Linh thạch, xuất xứ từ Cửu Uyên chi cực, vực thẳm đại địa, truyền thuyết là trung tâm của tiểu thiên thế giới, bị người lấy ra, tinh cầu tiểu thế giới kia bị sụp đổ!

Bảo bối này, cũng là trao đổi, nhưng mà người có trong tay đặc biệt dặn dò, chỉ cần có thể có chí bảo làm giảm bớt, hòa hoãn nguy cơ khiến Phản Hư chân nhất hóa trần thì ưu tiên trao đổi!”

Lời này vừa nói ra, nhất thời mọi người đều biết, Phản Hư Chân nhất bán Tiên thiên linh bảo này ra đã gặp nguy cơ hóa trần, lập tức sẽ bị thiên đạo pháp tắc cắn nuốt, Tiên thiên linh bảo thì cũng thôi, cũng không quan trọng dược bằng tính mệnh mình nên mới nhịn đau cắt tình, bán Tiên Thiên linh bảo đi!

Lời này nói xong, phiên bán đấu giá đầu tiên bắt đầu, nhưng mà lại rất ít có người ra tay.

Có thể mua được Tiên thiên linh bảo này, chỉ có Phản Hư Chân nhất.

Mà có thể có chí bảo làm chậm nguy cơ hóa trần, vì sao lại không giữ lại cho mình, vạn nhất có một ngày, mình cũng xuất hiện nguy cơ hóa trần, sẽ cứu mệnh mình, cho nên Tiên thiên linh bảo cũng thế, không đáng tiền bằng mệnh mình, rất ít người ra tay.

Phiên đầu tiên kết thúc, Cố Triều Hi tiếc nuối nhắc lại:

“Ba viên Giải đạo khứ trần đan, mỗi viên có thể hóa giải nguy cơ hóa đạo được mười năm, còn có bảo vật hóa trần nào cao hơn sao?”

Lúc này có người chậm rãi nói: “Không hợp lý, ta lấy ra một món cửu giai pháp bảo! Thế mà không bằng ba viên Giải đạo khứ trần đan?”

Cố Triều Hi cười khổ nói: “Cửu giai pháp bảo của các hạ, dù có đắt tiền hơn Giải đạo hóa trần đan, nhưng đối phương nói đích xác chỉ cần chí bảo có thể làm chậm quá trình hóa trần của Phản Hư chân nhất!”

Mọi người không nói được gì, cái này chỉ có thể giải trừ nguy cơ được ba mươi năm mà thôi, là có thể đổi được Tiên thiên linh bảo!

Nhưng Tiên thiên linh bảo kia, giá trị liên thành, thật sự là đỏ mắt, nhưng mà đan dược đối phương muốn đổi, cho dù ngươi dùng hai món Tiên thiên linh bảo đến đổi, người ta cũng mặc kệ!

Cách tốt, có người gia giá nói:

“Thiên giai linh thủy cửu kiếp hóa hư quy trần thủy, có thể làm chậm nguy cơ hóa trần năm mươi năm, ngươi thấy thế nào?”

Lạc Ly đột nhiên quay đầu, cao giọng nói: “Sáu mươi giọt Khứ trần hoàn chân liễu linh trấp!”

Khứ trần hoàn chân liễu linh trấp này, có thể hóa giải thiên đạo pháp tắc, là thứ mà Phản Hư thích nhất, một giọt có thể đổi lấy một năm thọ mệnh.

Hơn nữa, nếu Phản Hư Chân nhất, căn bản không có nguy cơ hóa trần, có thể lấy Liễu Linh trấp này làm linh tài, trọng tố thiên đạo pháp tắc.

Lời này vừa nói ra, rất nhanh đối phương đã đưa ra đáp án, trao đổi.

Điều này giúp Lạc Ly chiếm món lợi lớn, chỉ dùng sáu mươi giọt Khứ trần hoàn chân liễu linh trấp đã đổi được một Tiên thiên linh bảo!

Đổi lấy Khứ trần hòa chân liễu linh trấp này rồi, hội Khuyết Thịnh hôm nay, Lạc Ly đã không có ý định ở lại, bảo vật mình muốn đều đã mua được rồi!

Hắn nhìn về phía Lạc Bạch Tận, ngươi đã muốn đánh, đánh như vậy, thiên hạ đệ bát, vẫn là như vậy.

Hôm nay mượn ngươi đến thử kiếm, giết thiên hạ đệ bát ngươi này, mình sẽ tăng cao bài danh!

Nghĩ đến chỗ này, Lạc Ly nhìn về phía Lạc Bạch Tận nói: “Lạc đạo hữu, ngươi tìm ta?”

Lạc Bạch Tận nhìn Lạc Ly, giống như suy nghĩ cái gì, cuối cùng chậm rãi nói: “Đúng, ta có việc tìm ngươi!”

Giọng nói âm trầm!

Lạc Ly cười, nói: “Tốt lắm, chúng ta đi ra ngoài tán gẫu!”

Lạc Bạch Tận nói: “Tốt!”

Nói xong, hắn lóe lên, biến mất không tăm tích!

---------------

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv