Đại Bát Hầu

Chương 209: Hủy hôn



Hắc Giao bị nhuộm thành màu đỏ tươi đang thở dốc nặng nề, lướt qua những dãy núi liên miên trên mặt đất, chạy trốn cả một đường, cuối cùng ngã xuống bên cạnh một con suối nhỏ, khiến cát bụi bay đầy trời. Gã hiện ra hình người, nằm ngửa trên mặt đất thở hừ hừ, từng ngụm máu tươi trào ra khỏi miệng.

Mi Hầu Vương vội vàng chạy đến, ngồi xổm bắt mạch của Giao Ma Vương, lúc lâu mới buông ra, nhìn về phía Ngưu Ma Vương bên cạnh thở dài:

- Không đáng ngại.

Chạy sau Giao Ma Vương, Sư Đà Vương che chở Bằng Ma Vương đang bị thương cũng nhanh chóng bay tới.

Lúc hạ xuống đất, cả người Bằng Ma Vương đều ngã xuống, không kìm được thở hổn hển, lông vũ nhiễm máu của gã rơi rụng đầy đất. Gã cười điên cuồng:

- Mẹ nó, cuối cùng đã giữ được một mạng. Ha ha ha ha, mạng lão tử vẫn chưa tuyệt được! Ha ha ha ha!

Gã cười đến khi thở không nổi, ho khan một trận, vươn tay vỗ Sư Đà Vương bên cạnh nói:

- Vừa nãy cảm ơn ngươi, lão tứ. Ca sẽ không quên ngươi.

- Thế mà không ai có chuyện gì cả?

Ngưu Ma Vương không nhịn được nhíu mày.

Sư Đà Vương liếc mắt nhìn Giao Ma Vương giống như sắp chết đến nơi, vươn tay đẩy áo giáp trên người nói:

- Không biết tại sao, thế tiến công của thiên quân lại đột nhiên giảm mạnh.

- Giảm mạnh? Chẳng lẽ là bọn chúng cố ý thả các ngươi chạy?

Ngưu Ma Vương sững sờ như đang nghĩ đến điều gì đó.

Qua lúc lâu, gã quay người rời đi, chắp tay nói với Cửu Đầu Trùng ngồi cách không xa:

- Cảm tạ Cửu Đầu huynh cứu giúp. Nếu không phải vừa rồi Cửu Đầu huynh ra tay kịp thời, chỉ sợ bọn ta đã không thể toàn thân rút lui rồi.

- Không thể toàn thân rút lui?

Cửu Đầu Trùng hừ lạnh:

- Theo ta thấy, chỉ sợ là toàn quân bị diệt ấy. Thủy quân Thiên Hà đó rõ ràng muốn dùng chiến thuật biển người dây dưa chết các ngươi. Cho rằng ta muốn cứu các ngươi? Không phải nhạc phụ ta mở miệng, đánh chết ta cũng không đi chọc vào cái phiền toái này. Về sau tiền truy nã của ta lại tăng nữa rồi.

Lúc này Cửu Đầu Trùng đã hóa hình người. Đây là một người thanh niên nhìn chỉ chừng hai mươi tuổi, dáng người thon dài, cơ bắp săn chắc, tóc dài để tán loạn, khuôn mặt anh tuấn.

Lúc này trên người gã toàn vết máu loang lổ, có mấy nơi đã máu thịt lẫn lộn. Một cô gái xinh đẹp đang ở bên cạnh giúp gã cẩn thận xử lý vết thương, có chút nghẹn ngào.

Vì xé mở thiên võng của thủy quân Thiên Hà, gã không thể không hóa thành bộ dáng yêu. Tuy thực lực tăng mạnh, nhưng sự linh hoạt lại giảm xuống. Chính diện gắng gượng chống đỡ vô số cự nỏ được gia trì bằng linh lực như vậy, nếu đổi lại là bất cứ một yêu vương nào tại đây, chỉ sợ đã không thể nào ngồi đây nói chuyện rồi.

Nghe được lời châm chọc của Cửu Đầu Trùng, Ngưu Ma Vương đành phải cười gượng nhìn về phía Vạn Thánh Long Vương đầm Bích Ba ở đầu khác, chắp tay nói:

- Cảm tạ lão Long Vương trọng nghĩa.

Vạn Thánh Long Vương chỉ khẽ cúi người chắp tay coi như đáp lễ.

Không hề nhiều lời.

Lão mặc một bộ long bào, không thể nói là đẹp đẽ quý giá được. Nhìn từ bề ngoài thì Vạn Thánh Long Vương già hơn Đông Hải Long Vương rất nhiều, thân thể chỉ cao bảy thước, ở trong long tộc được xem là rất thấp.

Cửu Đầu Trùng bên cạnh thấy vậy, trêu chọc:

- Đừng chỉ nói cảm ơn ngoài miệng thôi chứ, nên lấy ra chút lòng thành đi. Bây giờ không thể trở về Bích Ba Long cung được nữa, ân tình này không phải trò chơi đâu. Có bảo bối gì thì nhanh chóng lấy ra cho ca chọn.

- Ngươi câm miệng cho ta!

Lão Long Vương mở miếng quát:

- Ngưu Ma Vương có nhiều năm giao tình với bản vương. Ngưu Ma Vương gặp nạn, Bích Ba Long cung ta ra tay giúp đỡ là chuyện nên làm!

Cửu Đầu Trùng vẻ mặt không vui ngậm miệng, quay đầu nhìn Vạn Thánh công chúa đang rơi lệ nhìn mình, không khỏi thở dài.

Cửu Đầu Trùng vươn tay lau đi giọt nước mắt trên má Vạn Thánh công chúa, gã lặng lẽ nhìn Vạn Thánh Long Vương, nói:

- Đừng lo lắng, không có chuyện gì. Long cung không trở về được nữa, nhưng tốt xấu cha nàng đã đồng ý chuyện hôn sự của hai chúng ta. Chúng ta có thể làm một đôi uyên ương lưu vong, chạy trốn đến tận chân trời, sáng tạo một đoạn cố sự tình yêu xúc động lòng người, nhà nhà đều biết.

Vạn Thánh công chúa nín khóc bật cười.

Cửu Đầu Trùng lại vui tươi hớn hở nói:

- Nếu cha nàng đã đáp ứng ta lại đổi ý, ta sẽ mang đầu sáu con yêu quái này đến cho thủy quân Thiên Hà. Thế nào?

Sáu yêu vương bên cạnh đều sững sờ.

Cửu Đầu Trùng này cũng quá điên cuồng rồi đi? Tuy nói thực lực của gã dũng mãnh đã rõ như ban ngày, nhưng sáu vị yêu vương liên thủ muốn làm thịt Cửu Đầu Trùng gã là vẫn được.

Sắc mặt Vạn Thánh Long Vương đại biến, vội vàng quát mắng:

- Thằng nhóc vô tri, đừng ăn nói ngông cuồng!

Ngưu Ma Vương vội vàng giơ tay ngăn cản, đè thấp giọng nói:

- Lão Long Vương đừng tức giận, Cửu Đầu huynh chỉ đang nói đùa mà thôi.

- Nó đâu phải đang nói đùa gì chứ? Nếu không phải thực sự hết cách, ta cần gì phải tìm nó?

Nói xong, lão Long Vương tức thở hồng hộc, phất tay áo không thèm nhìn Cửu Đầu Trùng nữa.

Cửu Đầu Trùng cà lơ phất phơ liếc nhìn Vạn Thánh Long Vương, cũng không mạnh miệng nữa. Gã quay đầu cười đùa với Vạn Thánh công chúa.

Mấy tên yêu vương đưa mắt nhìn nhau, trên mặt đều có vẻ không vui. Nếu không phải giờ phút này mọi người đều đã kiệt sức cộng thêm vừa nãy Cửu Đầu Trùng mới cứu chúng, chỉ sợ theo tính cách của bọn chúng thì đã sớm ra tay rồi.

Trầm mặc hồi lâu, Ngưu Ma Vương lại lúng túng chắp tay nói:

- Tóm lại, Lão Ngưu ta ở đây thay các huynh đệ cảm tạ Long Vương trợ giúp. Ân tình lớn như vậy, không biết ngày nào mới báo đáp được. Đáng tiếc là hốt hoảng bỏ trốn nên không mang theo vật dư thừa, cho dù là mấy thanh vũ khí này lão Long Vương cầm cũng không có chỗ dùng. Về sau nếu có chuyện gì, lão Long Vương chỉ cần nói một tiếng, huynh đệ bọn ta dù phải nhảy vào nước sôi lửa bỏng cũng không chối từ.

- Bây giờ không phải có chuyện rồi sao?

Cửu Đầu Trùng lại xen miệng:

- Bích Ba Long cung chỉ sợ sắp bị thủy quân Thiên Hà chiếm rồi, các ngươi có phải nên đi giúp bọn ta cướp trở lại không? Đừng chỉ nói suông thôi chứ.

Lão Long Vương căm tức nhìn gã, Vạn Thánh công chúa cũng vội vàng giơ hai tay quay mặt Cửu Đầu Trùng về, lắc mạnh đầu với gã.

Cửu Đầu Trùng lúc này mới chịu yên.

Lão Long Vương hít hai hơi thật sâu, nghĩ lại vẫn còn sợ nhìn về phía Cửu Đầu Trùng, kéo Ngưu Ma Vương qua bên cạnh, chắp tay nói:

- Ma Vương chớ nói như thế. Giao tình giữa chúng ta, nếu nói về ân tình, Bích Ba Long cung ta nợ Ma Vương mới đúng là nhiều.

- Từng nghe Long Vương nhắc đến, lệnh viện đã sớm đính hôn với tam thái tử Tây Hải, bây giờ chỉ sợ cùng Tây Hải Long Vương... Ài, quả nhiên vẫn là Long Vương trọng nghĩa, chúng ta vô cùng cảm kích.

Nhắc đến chuyện này, sắc mặt lão Long Vương không khỏi trở nên âm trầm, trầm mặc lúc lâu mới trả lời:

- Ma Vương về sau có tính toán gì không?

Ngưu Ma Vương liếc nhìn năm huynh đệ kết nghĩa mặt ủ mày chau, chậm rãi nói:

- Lần tiễu trừ yêu này, Tây Ngưu Hạ Châu và Bắc Câu Lô Châu đều do thủy quân Thiên Hà phụ trách, chỉ sợ đều không thể tự bảo vệ mình được. Lý Tịnh lại đang chinh phạt Đông Thắng Thần Châu, ta muốn... đến Nam Chiêm Bộ Châu để tránh đầu sóng ngọn gió trước. Lão Long Vương không có nơi nào để đi, không bằng đồng hành với bọn ta?

. . .

Ước chừng một tháng sau, trên không đầm Bích Ba Tây Ngưu Hạ Châu, mười mấy chiếc quân hạm của thủy quân Thiên Hà chậm rãi nhích tới.

Thiên Nhậm bước nhanh đi đến trước mặt Thiên Bồng quỳ một chân xuống, cất cao giọng nói:

- Khởi bẩm nguyên soái, đã một lần nữa xác nhận, Vạn Thánh Long Vương và Vạn Thánh công chúa đã sớm không còn trong đầm. Nhóm thân tín cũng đều đã sớm chạy mất tung.

Thiên Bồng khẽ vuốt mép thuyền, mím môi thở dài:

- Coi bộ đã sớm mưu tính trước. Lão Long Vương này quả thật không cần cả tiên tịch sắp tới tay nữa.

Y cúi đầu, khẽ vỗ về chuôi kiếm, cẩn thận suy nghĩ, hỏi:

- Ngươi nói, Vạn Thánh Long Vương có giao tình riêng với Tây Hải Long Vương, có thể nào trốn ở Tây Hải Long cung không?

- Không có khả năng.

Thiên Nhậm lập tức trả lời.

- Tại sao?

- Vừa nãy lúc tra hỏi mấy tên binh tốm tướng tép trong Long cung, hỏi ra được vài chuyện khá bất ngờ.

- Nói.

- Vạn Thánh công chúa với Tây Hải tam thái tử có hôn ước miệng. Dựa theo tình huống đêm đó, Vạn Thánh Long Vương chắc đã hứa gả Vạn Thánh công chúa cho Cửu Đầu Trùng để đổi lấy gã ra tay. Nếu như vậy, Vạn Thánh Long Vương chắc chắn không có gan đến Tây Hải Long cung đâu. Việc này đã trải qua nhiều lần xác thực.

- Ồ?

Thiên Bồng không nhịn được bật cười, khẽ than:

- Đáng thương Tây Hải tam thái tử bị từ hôn, chỉ sợ đã mất hết mặt mũi... Coi bộ lần này không chỉ không ai không cứu được Vạn Thánh Long Vương, mà là không ai sẽ cứu lão rồi. Viết một tấu chương, bẩm báo chuyện Vạn Thánh Long Vương cấu kết với yêu nghiệt. Còn có, tăng mức treo thưởng hai cha con lão lên, cũng tăng mức treo thưởng của Cửu Đầu Trùng lên thêm năm mươi vạn kim tinh.

- Vâng!

Chính vào lúc này, Thiên Phụ cầm một phong thư bước nhanh vào, sắc mặt ngưng trọng.

- Khởi bẩm nguyên soái, nhận được mật báo từ Đông Thắng Thần Châu.

- Nói.

- Quảng Mục Thiên Vương của Nam Thiên Môn vào lúc chinh phạt Đông Thắng Thần Châu, đại bại ở Hoa Quả Sơn, hao tổn một vạn binh tướng, bản thân cũng bị bắt làm tù binh. Giờ Lý Tịnh đang phong tỏa tin tức nghĩ biện pháp giải cứu.

- Hao tổn một vạn binh tướng... Còn bắt Quảng Mục Thiên Vương làm tù binh? Đối thủ là ai?

- Là...

Thiên Phụ mở phong thư nhìn thoáng qua, nói:

- Hoa Quả Sơn, Mỹ Hầu Vương.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv