Anh đưa cô đi chơi thêm một số nơi nữa rồi mới về nước, cô gái nhỏ của anh đã thấm mệt, lần này hai người đi trực thăng riêng về thẳng biệt thự Vũ gia cho cô nghỉ ngơi thêm một ngày còn anh đến công ty xử lí công việc trước.
Ngồi trong phòng chủ tịch, Tần Vĩnh Hạo bắt đầu báo cáo tình hình của Vũ thị:
“ Chủ tịch chúng ta đã thu mua được thêm 40% cổ phần, trong đó có 25% là của Vũ Tấn Hùng. Lão ta vì bị tống tiền liên tục nên đã ngầm bán cổ phần của mình, những cổ đông lắt léo ba phải đều bị tiền che mờ mắt hai tay dâng hết cổ phần cho chúng ta. Tất cả đều được sang tên cô Vũ rồi ạ, hiện tại cô ấy đã nắm trong tay 65% cổ phần, lần này có thể đồng thời thanh trừng lại bộ máy trong Vũ thị luôn rồi”.
“ Được rồi, cậu đi với tôi xuống các phòng ban một lượt”
Lần này trở về cả anh và cô đều đã thống nhất công khai tất cả kể cả thân phận của anh, đến giờ phút này anh cũng không còn sợ ai có thể đụng chạm đến mình nữa.
Sau đó anh lập tức đi xuống thị sát một vòng công ty theo sau là Từ Vĩnh Hạo, lần này anh là để mặt thật đi thẳng xuống công ty lại thêm một màn xào xáo còn dữ dội hơn những lần trước. Mai Hồng ưỡn à ưỡn ẹo đi qua đi lại trước mặt anh nhưng anh lại xem ả ta là không khí khiến ả bị một màn mất mặt. Sau bao nhiêu ngày tháng ấp ủ ước vọng trèo cao lần này ả càng quyết tâm hơn với kế hoạch của mình.
Lúc này Y Vy một thân đầm đỏ rực chéo vai khoe trọn vóc dáng đủ đầy nện gót giầy sang chảnh bước vào sảnh công ty, ngay lập tức nhân viên lễ tân nhận ra cô tươi cười niềm nở:
“ Xin chào cô Vũ, tôi có thể giúp gì cho cô ạ”
“ Hôm nay tôi không có hẹn, có thể lên trên không”, cô mỉm cười nói với họ
“ À, chuyện này, thật ra chúng tôi chỉ là phận tôi tớ cho nên có chút khó xử, cô đợi một lát tôi liên lạc với Tần Tổng ngay ạ”.
Cô gái lễ tân còn chưa kịp nhấc máy lên đã nghe âm thanh cực kì chua chát:
“ Ây zô, xem là ai kìa, không phải là tình nhân bé nhỏ của Tần Tổng đây sao”
“ Cô là ai”, nhìn cô ta từ trên xuống dưới, son phấn loè loẹt, ăn mặc hở hang, váy gì mà chỉ che qua mỗi cái mông vậy, cũng thật chướng mắt loại người này mỗi ngày đều vo ve trước mặt chồng cô sao, Y Vy ném cho cô ta cái nhìn khinh bỉ
“ Tôi là ai sao, là bà chủ tương lai của nơi này đó, thế nào cô nghĩ mình được Tần tổng để mắt đến thì ra oai được với tôi sao, nếu cô có thể leo lên được giường của Tần Vĩnh Hạo thì tôi đây đã leo được lên giường của Dương tổng rồi đó.
“ Chát”, năm ngón tay in trọn trên mặt ả ta
“Con khốn, mày dám đánh tao” nói rồi ả ta định dơ tay tát lại thì bị cô chặn lại giáng tiếp một phát sang má bên cạnh, ả ta như phát điên lao về phía cô thì bị cô nghiêng mình quật ngã sõng soài dưới đất, cô dùng mũi giày giẫm lên bàn tay ả khiến ả la hét như bị chọc tiết.
Nhân viên bắt đầu tụ tập xem phim hành động miễn phí, họ đã không vừa mắt ả Mai Hồng này từ lâu gờ đây lại có người xử lí được cô ta quả là bỏng mắt.
“ Đó có phải là Vũ tiểu thư không, trông cô ấy thật xinh đẹp”
“ Đúng đó, người ta vừa có tài lại có sắc đâu như ai kia cả ngày kênh kênh kiệu kiệu ưỡn ưỡn ẹo ẹo chứ”
“ Trời ơi tôi chính thức làm fan số một của cô ấy”
“ Tôi đăng kí làm fan số hai”
Mọi người không ngừng bàn tán sôi nổi cho đến khi một mặt đằng đằng sát khí xuất hiện, tổng tài cao lãnh đi trước theo sau là hai cánh tay đắc lực. Có trời mới biết anh đã tức giận thế nào khi nghe tin có người gây gổ với cô, ngay lập tức tất cả tản sang hai bên nhường đường cho sếp lớn.
Nhìn cảnh trước mắt làm cơ mặt anh giãn ra không ít, nhất thời nóng vội mà quên mất bà xã anh vốn chỉ có anh mới có thể bắt nạt.
Nhìn thấy anh cô ả Mai Hồng đầu tóc bù xù, tay chân mặt mũi bầm tím khóc lóc ỉ ôi: “ Chủ tịch, ngài nhất định phải làm chủ cho tôi, cô ta đến đây giương oai tắc quái ỷ thế được Tần tổng để mắt đến nên không coi ai ra gì còn đánh đập tôi ra nông nỗi này, hu hu”.
Tần Vĩnh Hạo đứng không cũng bị dính đạn chỉ biết cúi mặt sờ mũi.
Mặt anh lúc này đã nổi đầy gân xanh quát lớn: “ Bảo vệ, lôi cô ta ra ngoài, từ giờ về sau đừng để tôi nhìn thấy cô ta”
Mai Hồng dù bị đau nhưng cứ ngỡ người bị đuổi là cô nên ả ta mừng thầm trong lòng, nhưng khi bảo vệ tiến lại lôi ả đi ả mới hoang mang gào thét: “ Các người, các người không phải bắt nhầm người chứ hả, cô ta mới phải là người bị lôi khỏi đây, chủ tịch, chủ tịch,….
Không khí lúc này lãnh đạm muôn phần u ám thêm, Tần Vũ nịnh thần nhanh chóng lấy cho cô một chiếc ghế cười giả lả: “ Phu nhân, ngồi xuống từ từ nói”
Y Vy điềm nhiên ngồi xuống dõng dạc: “ Dương Trác Hiên”
“ Phu nhân”, anh đứng ngay ngắn kính cẩn như trẻ con mắc lỗi
“ Anh biết lỗi của mình”
“ Đã biết thưa phu nhân, tuỳ em xử lí”
“ Là gì”
“ Là để loại người điên khùng đó trong công ty làm ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục cũng như tâm trạng của em”
“ Về nhà”, Y Vy xoay gót quay đi Dương Trác Hiên vẫy đuôi chạy theo nịnh sủng.
Lúc này nhân viên trong công ty mới dám thở, họ là mới thấy cái gì vậy, chủ tịch cao lãnh của họ, đó nhất định là giả mạo giả mạo thôi, tất cả tự trấn an bản thân không cho phép mình tin vào sự thật này.
“ Tôi quyết định rồi, tôi sẽ là fan cứng của cô ấy”
“ Tôi nữa, tôi nữa, chúng ta lập nhóm fan của lão bà bà”
“ Nửa đời còn lại của chúng ta không phải là nhìn sắc mặt của chủ tịch nữa mà là ôm bắp đùi lão bà bà đó”
“ A a a cô ấy ngầu quá, chắc chắn kiếp trước đã giải cứu cả giải ngân hà rồi”….
Vĩnh Hạo và Tần Vũ chỉ còn biết lắc đầu ngoan ngoãn đi làm việc của mình.