Người phụ nữ đó rõ ràng là lãnh đạo của hắn, tổng tài tập đoàn Phương Đông Lục Tử Hồng. Chỉ là hắn không biết tại sao cô ta lại dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn, mặc dù vừa rồi những lời hắn nói có chút chua xót nhưng cũng không có động tới cô ta, trong lòng hắn cảm thấy bất an.
"Lục tổng, sao cô lại đến đây?"Hắn suy nghĩ một lát rồi nhẹ giọng hỏi. Có thể làm một người quản lí cấp cao với cái tư sản trăm triệu tất nhiên phải có chỗ hơn người, Cao Nam là loại người nhút nhát, hiền lành vừa rồi chỉ lẩ oai trước mặt mĩ nhân nên mới có chút bất lịch sự, nói những lời không hợp với thân phận. Đối mặt với bà chủ của mình, hắn lập tức khôi phục trạng thái khi làm việc, không kiêu ngạo không siểm nịnh, giọng nói cung kính.
Lục Tử Hồng bên cạnh Diệp Phong hừ lạnh một tiếng, sắc mặt lạnh như băng, " Tôi tới nơi này cũng chỉ là để tìm một người bạn, không ngờ lại phát hiện ra bộ mặt thật của giám đốc Cao Nam."
Cô đã dặn Diệp Phong từ trước, nói muốn tham gia buổi họp, chín rưỡi gặp nhau ở cửa khách sạn, nhưng chính cô lại đến trước nửa giờ, nhìn theo tấm biển chỉ dẫn bên ngoài biết là Diệp Phong đã vào trong, không có việc gì cả, liền tiến vào xem, ai ngờ lại chứng kiến Diệp Phong bị chính thuộc hạ của mình " nhục mạ ". Cô rất phục sự bình tĩnh của Diệp Phong và đánh giá Cao Nam không ra gì.
...Không thể dễ dàng bỏ qua nhất là câu ăn bám phú bà, làm kỹ nam, chuyện này không phải nói cô ta là phú bà đó sao? Thật sự là nực cười, hoang đường cực độ.
Cao Nam lạnh cả người, mồ hôi lạnh chảy từng giọt, nhìn sắc mặt hắn đoán Lục Tử Hồng và Diệp Phong có quan hệ không bình thường, hắn chắc chắn là người mà Lục Tử Hồng coi là bạn và cũng là tình địch của hắn, chỉ là hắn quả thực không rõ tại sao một người giàu có như thế lại có quan hệ với một tên thân phận tầm thường.
Bây giờ cũng chỉ có thể cố gắng cứu vãn hình ảnh của chính mình, dù sao hắn cũng sẽ không vì một người con gái mà chống lại bà chủ của mình. Với hắn Đoạn Băng quả thật không tồi, chính hắn cũng rất thích cô ta, nhưng vì cô ta mà từ bỏ công việc với mức lương một năm trăm vạn thì tuyệt đối là điều không thể.
Dù sao tiền tài cùng địa vị cũng là đòn sát thủ khi tán gái, một khi đã không có những thứ đó, nam nhân nào cũng không thể có được sức hút, bị phụ nữ vứt bỏ là điều không thể tránh được.
Ho khan hai tiếng, miễn cưỡng cười, hắn khẽ mở miệng, " Chuyện này Lục tổng tôi nghĩ vừa rồi chỉ là một hiểu lầm, tôi cùng Diệp Phong chỉ là nói giỡn thôi, đùa giỡn, đùa giỡn ý mà."
Hắn liếc về phía Diệp Phong ánh mắt có chút tuyệt vọng, hắn nghĩ tên nam nhân này nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn, chỉ mong hắn có thể nhẹ lời, cho hắn một con đường thoát, nhưng xem ra khả năng này không lớn. Một người đẹp như Đoạn Băng hắn cũng không thương tiếc, không kiêng nể bị sỉ nhục hắn lại bỏ qua như thế sao.Đáng tiếc, lần này phán đoán của hắn đã sai.
Diệp Phong khẽ cười, lạnh nhạt nói:" Giám đốc Cao nói không sai, chúng tôi chỉ là vui đùa mà thôi, Lục tổng không nên lo lắng."
Hắn không có dũng khí để một người phụ nữ giúp hắn giải quyết vấn đề, huống hồ vấn đề cũng không phải khó giải quyết, xét đến cùng, Cao Nam cũng chỉ là nói vài câu, làm bộ làm trò, hơn nữa hắn cũng không cần phải dây dưa với loại tiểu nhân này, mặc dù muốn giẫm đạp người khác, cũng phải tìm một thời điểm thỏa đáng, dùng phương thức thỏa đáng một mình giải quyết, lợi dụng phụ nữ có thế lực, không khỏi tổn hại uy danh của hắn.
Huống hồ Diệp Phong không phải người thù vặt, Cao Nam vừa rồi cũng chỉ nói mấy câu ác ý, nhưng cũng đều là bởi vì Đoạn Băng không liên quan đến nhân phẩm đạo đức,không thể đánh giá một người như thế, hắn sẽ không tùy tiện ra tay..
Cao Nam nhất thời cũng ngây ra, không rõ đối phương có ý đồ gì, Diệp Phong dường như hoàn toàn thay đổi thành một người khác, vừa mới đối với hắn rất khinh thường, miệt thị giờ đã lại cực kỳ phối hợp với hắn, vô hình chung giúp hắn một chuyện lớn. Ấn tượng đối với Diệp Phong cũng tốt hơn chút ít, nhưng trong lòng vẫn đang lo lắng bất an, hy vọng hắn sẽ không trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu để tính sổ.
Nghe Diệp Phong giải thích, Lục Tử Hồng không chút nghi hoặc. Nếm trải quá nhiều lừa gạt trên thương trường, quen nhìn người, cô ta đương nhiên không dễ bị lừa gạt, vừa rồi cô ta nhìn thấy rõ, lẽ nào chỉ là đùa vậy thôi sao. Nhưng Diệp Phong lại không có ý định trả thù, tính nhẫn nại làm cho cô không khỏi nhìn hắn bằng con mắt khác.
Cao Nam dù sao cũng là thuộc hạ của cô, Diệp Phong nếu chính thức truy cứu thì chính cô cũng mất mặt, kết cục như này đương nhiên là tốt nhất. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Lục Tử Hồng mặt đang căng thẳng bỗng giãn ra, dù vậy, khí chất của một phụ nữ mạnh mẽ vẫn khiến cho mọi người xung quanh âm thầm thán phục.
"Chủ yếu là do tôi nóng tính quá, không làm cho rõ ràng, nếu chỉ là vui đùa,thì cũng sẽ không cần phải truy cứu nữa, không ngờ giám đốc Cao cùng Diệp Phong lại thân quen thế, vui đùa như vậy, người không biết còn tưởng rằng hai người không đội trời chung,ha ha." Lục Tử Hồng một mũi tên trúng hai đích, cũng là ám chỉ cô nhìn thấu tất cả.
Vẫn đứng bên cạnh xem nãy giờ Đoạn Băng chuyển từ vui sang buồn. Khi Cao Nam mắng Diệp Phong thì cô rất vui, lời này chính cô cũng đã muốn nói từ lâu, chỉ là không có cơ hội.
Nhưng không ngờ giữa đường gặp chướng ngại, mỹ nữ gặp nhau, hết sức chướng mắt, Nam Cao khi nãy hãy còn rất ủng hộ cô không ngờ trong nháy mắt đã bị cô dọa cho sợ chết khiếp, không khỏi tức giận tên " bạn trai " vô dụng. Nhìn cũng biết, cái cô họ Lục kia chính là cấp trên của Cao Nam, hắn nao núng không dám tiến lên cũng là có nguyên do.
Đúng là lại trở lại khởi điểm, cuối cùng vẫn là chính mình giải quyết. Đối với những người phụ nữ yếu đuối, Đoạn Băng luôn che chở, nhưng đối với những phụ nữ mạnh mẽ thì cô lại luôn ghen tị, bất luận tài lực hay là quyền lực cỡ nào, cô cũng dám khiêu chiến.
Một cái hất tay cô đã đẩy tên nam nhân vô dụng ra, bước vào trận quyết chiến đầu tiên.
Nhìn kĩ Lục Tử Hồng, trong lòng cũng có chút ghen ghét, khách quan mà nói, một phụ nữ về tổng thể luôn mạnh hơn vài phần thì luôn như vậy. Kiểu phụ nữ mạnh mẽ thế này vốn nên làm bằng hữu, chỉ là cô ta cùng phe với Diệp Phong, ngẫm ra con mắt của cô ta cũng hơi có vấn đề nên ấn tượng cũng có suy giảm.
Đoạn Băng tiến lên trước, đôi mi thanh tú nhướng lên, trong ánh mắt hiện lên sát khí, lạnh lùng nói:" Chuyện hôm nay là chuyện giữa tôi và Diệp Phong, người khác tốt nhất không nên nhúng tay vào, nếu không sứt đầu mẻ trán thì đừng có kêu."
Ách... Diệp Phong nhức hết cả đầu, cô gái này vẫn bạo lực như thế, những lời nói như lưu manh này cũng nói ra được, một cô gái xinh đẹp như vậy mà lại nói những lời như thế, thật sự tổn hại hình tượng thục nữ của cô ta. Đến lúc cô ta định đập bể đầu hắn thì cũng là lúc cô ta từ một cô gái hiền lành dịu trở thành lưu manh.