Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ

Chương 272: Đứng vững đội ngũ



Nhưng nghĩ kỹ lại thì cũng không phải là không có cũng chẳng sao, bọn họ hẳn là cần một tổ chức như bang Long, giúp bọn họ làm ít nhiệm vụ không thể ra tay, nhwuxng nhiệm vụ này chắc chắn không phải là thường, nếu không, họ cũng sẽ không dọn dẹp mớ hỗn độn lớn như vậy, về phần là nhiệm vụ gì thì chưa biết được mà thôi.

Hơn nữa Bắc Đường Ngạo tuyệt đối là một con cáo già, hơn nữa còn là một con cáo già thân thủ cao cường, bản thân vậy mà một chiêu đã bị ông ta giết trong nháy mắt, đây là một người có thực lực vô cùng cường hãn, ngay đến cha mình là Bạch Sư Vương, mình cũng có thể đi được mười mấy chiêu trong tay ông ấy, hơn nữa còn là vì Bạch Sư Vương từng dạy Trương Húc Đông.

Nói như vậy, Bắc Đường Ngạo không phải là biến thái quá rồi à? Mà điều khiến người ta khó hiểu nhất chính là tại sao ông ta không thể dạy võ công cho Bắc Đường Nguyên Hằng được, còn nói chuyện thế này không phải là chuyện ông ta có thể làm được, đây là vì sao? Ngay cả lãnh đạo cao nhất của đất nước cũng không có quyền can thiệp này, điều này cho thấy có một thế lực đáng sợ nào đó đằng sau nhà họ Bắc Đường, thậm chí là loại tổ chức đáng sợ nào đó.

Cứ vậy Trương Húc Đông liền bắt đầu điều chỉnh tâm trạng, làm việc không thể lớn lối như trước được nữa, thực lực không đủ thì chắc chắn không có quyền nói chuyện, dù cho có là thế kỷ 21 đi chăng nữa thì đây vẫn là đạo lý muôn thuở, Trương Húc Đông về Trung Quốc với một mục đích duy nhất chính là đưa tro cốt cha mẹ mình từ nước ngoài về, bọn họ hẳn là nên được hưởng đối đãi của liệt sĩ và đãi ngộ của gia đình liệt sĩ, chứ không phải bị chôn ở nơi đất khách quê người, giờ tuy rằng cha còn sống nhưng vẫn phải đưa mẹ về, đó là loại quang minh lỗi lạc trở về, chứ không phải là mình đón về tìm một nơi tốt an táng.

Giờ thực lực của Trương Húc Đông vẫn chưa đủ để nhắc đến yêu cầu này với đất nước, hơn nữa Trung Quốc vẫn còn tổ chức thần bì tồn tại, chuyện này khiến anh càng phải thận trọng hơn, nếu không mọi thứ do bang Long thiết lập sẽ trở nên vô ích, chỉ là tổ chức thần bí đó là gì, Trương Húc Đông nghĩ không ra, cũng có thể là anh nghĩ nhiều rồi, nhưng cứ phòng trước cũng chẳng bao giờ là thừa.

Đi rồi lại đi, trời cũng đã tối, Trương Húc Đông chỉnh đốn một chút, sau đó bắt một chiếc xe đi đến nhà của Tôn Vạn Quý, mọi việc vẫn phải làm từng bước, hiện tại đây là việc quan trọng nhất, gõ cửa nhà của thị trưởng Tôn, Tôn Vạn Quý nhìn ra, thấy là Trương Húc Đông, ông ta lập tức trực tiếp bước ra chào hỏi, vào đến phòng khách thì nói: “Cậu Trương, mời ngồi!”

Trương Húc Đông hít sâu một hơi, hơi vén quần lên, ngồi đối diện với Tôn Vạn Quý, nhìn xung quanh, ngoại trừ một người hầu, trong gia đình không còn ai, chẳng lẽ thị trưởng Tôn giữ mình trong sạch, thế nên đến tuổi này vẫn chưa vợ chưa con?

Tôn Vạn Quý tựa hồ nhìn ra Trương Húc Đông đang tìm cái gì, nhếch miệng mỉm cười, nói: “Cậu Trương, chúng ta gặp nhau không phải chỉ một lần, tôi cũng không giấu nữa, nói thật đi, cậu cũng muốn dự án cải tạo thành phố cũ đúng chứ?”

“Phải thì sao!” Trương Húc Đông không chút giấu gật đầu nói: “Kỳ thực thì dự án này nên là của Đông Thăng mới phải, không biết bất động sản Trung Khoa dùng thủ đoạn gì cướp mất.”

“Haha, cậu Trương, đương nhiên là cậu nên trả giá cao hơn, tôi cũng có thể giúp cậu nói chuyện trong hội nghị, nhưng hôm nay cậu lại ầm ĩ như vậy, càng làm khó tôi!” Tôn Vạn Quý thở dài nói.

Trương Húc Đông nhếch khóe miệng cười, nói: “Thị trưởng Tôn, tôi thực sự không cam lòng với dự án này, cái tôi quan tâm hơn cả là tập đoàn Trung Khoa. Hơn nữa hôm nay tôi làm việc này hoàn toàn không vì lợi ích của mình, lẽ nào ông không cảm thấy những quan chức chính phủ đó đã đi quá xa rồi sao?”

Tôn Vạn Quý giật mình, gật đầu đáp: “Bọn họ làm thực sự là không đúng, tôi nhất định sẽ nghiêm trị răn đe, kỳ thật lúc đó cậu chỉ cần gọi một cuộc điện thoại đến văn phòng tôi là tôi sẽ trực tiếp qua, giờ đã làm lớn đến vậy, không chỉ kinh động đến tỉnh, mà ngay cả trung tâm quyền lực cũng biết, giờ chúng tôi cũng không biết phía trên tính xử lý ra sao!”

Dừng một chút, ông ta nói tiếp: “Tôi cũng biết chuyện giữa cậu và Tần Vũ, sau này cũng xem như mỗi người một ngả, dù sao thì dùng cách nói của các cậu thì anh ta cũng từng là đại ca của cậu, cũng không phải ân oán gì lớn, tôi thấy loại chuyện lợi ích này, các cậu vẫn nên ngồi xuống bàn bạc với nhau, có tiền thì mọi người cùng kiến, không cần phải làm loạn đến mưa gió khắp nơi!”

Trương Húc Đông cau mày, không ngờ Tôn Vạn Quý đã nhận " hiếu kính" của mình hơn hai năm, lúc này lại thực sự giúp Thanh Long hội đỡ lời, xem ra vẫn phải dùng một số biện pháp tàn nhẫn mới được, lập tức cười lạnh nói: “Haha, lời của thị trưởng Tôn không đúng rồi, một núi không thể có hai hổ, một sông không thể có hai rồng, chuyện này là bất động sản Trung Khoa chọc tôi trước, tôi tự nhiên phải đáp trả, hơn nữa trận chiến này là không thể tránh khỏi, chỉ xem thị trưởng Tôn đứng về phía nào!”

Dù là dân thường, doanh nhân hay thậm chí là quan chức, họ đều phải đối mặt với vấn đề “đứng đội”, đứng đội tốt thì một người có thể một bước bay lên trời, lúc này, Trương Húc Đông đang nói với ông ta rằng ông ta nên có một lựa chọn sáng suốt mới phải.

“Thị trưởng Tôn ở thành phố Ngọc cũng đã năm sáu năm rồi, tự nhiên biết chúng tôi và Thanh Long hội đối đầu ra sao nhỉ?” Trương Húc Đông không nóng không lạnh hỏi.

Những thứ này Tôn Vạn Quý tự nhiên biết rõ, nếu không đường đường là thị trưởng, sao có thể ngồi với một kẻ làm ăn ở đây, nếu như ông ta ngay đến hai bang hội lớn mạnh thế nào thì sao có thể làm đến cái chứ thị trưởng này, chỉ là bất động sản Trung Khoa lớn Đông Thăng một chút, tiền thuế nộp cho thành phố hàng năm đều là một khoản tiền khổng lồ, theo ông ta thấy, chuyện này nhằm thúc đẩy sự phát triển kinh tế của toàn thành phố, mong có sự cạnh tranh lành mạnh nên mắt nhắm mắt mở làm ngơ trước những bang phái này, nếu một công ty làm ăn thất bại chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến con đường làm quan của ông ta.

“Cái này thì tôi biết, cũng cả hai mang lại động lực rất lớn cho sự phát triển kinh tế của thành phố Ngọc, năm ngoái tăng hơn 20% so với những năm trước đó!” Tròng mắt Tôn Vạn Quý chuyển cực nhanh: “Cho nên, tôi mong hai nhà các cậu…”

“Aizz…” Trương Húc Đông cắt đứt lời của ông ta, nói: “Thị trưởng Tôn sao lại có tầm nhìn hạn hẹp đến vậy, tuy rằng mỗi năm tập đoàn Trung Khoa tạo ra nhiều kinh tế cho thành phố, nhưng tôi quá hiểu Thanh Long hội, bọn họ rửa tiền cho những hoạt động làm ăn phi pháp, doanh nghiệp thế này nếu bị tra ra, chỉ e cái chức thị trưởng của thị trưởng Tôn cũng không giữ nổi.”

Tôn Vạn Quý nghe vậy trong lòng cũng run lên, không dám nói lời nào nữa.

Trương Húc Đông châm cho ông ta một điếu thuốc, cũng tự mình châm một điếu rồi nói: “Tôi thấy bây giờ là thời cơ trừ đi bọn họ, bây giờ quốc gia chưa đụng đến bọn họ, nhưng có thể là thời cơ chưa tới, một khi bắt đầu làm nhất định sẽ tìm một con dê thế tội, không chỉ là thị trưởng Tôn ông, mà ngay đến bí thư thành ủy cũng gặp nạn theo.”

Mặc dù Trương Húc Đông đang uy hiếp ông ta, nhưng Tôn Vạn Quý biết rõ lời này nói cũng không sai, mỗi thế hệ lãnh đạo đất nước sẽ vun đắp cho mình một số lực lượng như vậy trong nhiệm kỳ của mình, rồi khi lãnh đạo tiếp theo lên nắm quyền sẽ nhổ những doanh nghiệp đó lên để thể hiện sự đóng góp to lớn của mình cho toàn xã hội.

Nhanh chóng nhận ra điều này, Tôn Vạn Quý bất đắc dĩ thở dài nói: “Đấu đá chính trị này tôi cũng hiểu, nhưng giờ khăng khăng làm theo ý mình động đến bất động sản Trung Khoa, không những kinh tế thành phố Ngọc tuột dốc, sự an toàn của bản thân tôi cũng không được đảm bảo.”

Trương Húc Đông một nụ cười đầy ẩn ý trên khuôn mặt, nói: “Tôi biết chuyện này sẽ liên quan đến ông, vì vậy tôi sẽ không khiến ông lún sâu vào đó, thị trưởng Tôn chỉ cần đứng quan sát từ xa thôi, tôi sẽ tìm ra một số bằng chứng chắc chắn, đến lúc đó ông dẫn người giáng một đòn mạnh, phía trên không những không trách ông mà còn khen ngợi ông nữa, nói không chừng trực tiếp đưa ông vào trong tỉnh nữa. Cho dù không điều thì tôi cũng nắm được bất động sản Trung Khoa trong tay, cũng không ảnh hưởng đến kinh tế thành phố Ngọc, ngược lại sẽ tiến lên không ngừng. Hơn nữa chuyện này tôi có thể đảm bảo, thị trưởng Tôn cảm thấy thế nào?”

Tôn Vạn Quý hút điếu thuốc xoành xoạch, cẩn thận cúi đầu suy nghĩ, này giống như đánh bạc, nếu thắng sẽ thu được lợi ích về con đường làm quan và tài chính, nhưng nếu thua thì sẽ mất tất cả, có lẽ bao gồm cả cái mạng của mình.

Thấy Tôn Vạn Quý do dự không hạ quyết tâm như vậy, trong khi ông ta còn đang lưỡng lự, Trương Húc Đông lập tức rèn sắt khi còn nóng nói: “Tôi vừa gặp bộ trưởng Bắc Đường Ngạo ở bộ chính trị, ông ấy nói bên trên không thay đổi gì cả, cũng không có hành động gì, mọi thứ đều để tự thay đổi.”

Trong lòng Tôn Vạn Quý run lên, lời của Trương Húc Đông rõ ràng nói cho ông ta biết, cho dù không có sự trợ giúp của ông ta, người thanh niên này cũng có thực lực và quan hệ để hạ bệ bất động sản Trung Khoa, đây chẳng qua là chia cho ông ta một góc bánh, là xem ông ta có cần hay không mà thôi.

Trương Húc Đông không nói nữa, hút điếu thuốc uống trà nóng do người làm mang lên, giờ phút này nói quá nhiều cũng sẽ có vẻ chột dạ, anh là người thông minh, Tôn Vạn Quý cũng vậy, xem thử thị trưởng Tôn chọn thế nào đi!

Suy tính hơn hai mươi phút đồng hồ sau, Tôn Vạn Quý mới nhẹ gật đầu nói: “Vậy làm theo lời cậu nói đi!”

Trương Húc Đông hơi nhướng mày cong thì vui vẻ đứng dậy mỉm cười, nhưng trong lòng anh lại khiến Tôn Vạn Quý sợ hãi, thị trưởng này có thể một bước lên mây, nhưng phải nắm lấy điểm yếu của ông ta, nếu không sớm muộn gì cũng mình cũng bị ông ta bán đứng.

Sau khi chào tạm biệt Tôn Vạn Quý, Trương Húc Đông chậm rãi đi ra ngoài, bây giờ đã là cuối mùa hè, gió đêm thổi lá cây xào xạc, thành phố Ngọc về đêm có hơi lành lạnh, nhưng điều này không ảnh hưởng đến cuộc sống về đêm của thành phố này, cách đó không xa là cảnh xa hoa truỵ lạc, nhưng ai mà biết ở sau đó đã chôn biết bao nhiêu xương lạnh?

Trước mắt trận chiến với tập đoàn Trung Khoa đã cận kề, về mặt kinh tế, hải tặc Soyali được phép cướp hàng hóa của tập đoàn Trung Khoa trên biển, toàn bộ Tây Giao thì nằm trong tay Trương Húc Đông, tập đoàn Trung Khoa muốn phá dỡ di dời, thì phải thuyết phục mình, nhưng điều này rõ ràng là không thể, nếu phải chơi hết mình, anh không sợ hãi, cũng không nhìn thử đây xem là địa bàn của ai.

Nếu muốn quyết với Thanh Long hội, vậy Trương Húc Đông phải tìm Tạ Hồng Bằng bàn bạc, cái người chưởng môn của Hồng Môn này, sau khi kiểm tra doanh nghiệp của Thẩm thị ở thành phố Tương Dương được mình chấn chỉnh thì mãi không làm gì nữa, xem ra là đang đợi mình tìm đến ông ta.

Đột nhiên, Trương Húc Đông ngừng bước chân, lông mày nhăn lại, bởi vì anh cảm nhận được so với cái lạnh của đêm thì sát ý còn lạnh hơn, từ lính đánh thuê thành ông trùm xã hội đen, lực quan sát của anh đã rất nhạy bén, thấy người đó không ra ngoài, có lẽ là cảm thấy được nơi này có rất nhiều người qua lại, cho nên xoay người chuyển hướng, đến một nơi ít người hơn.

Trương Húc Đông dừng lại lần nữa, nói: “Nếu đã luôn theo tôi, thì nên ra gặp mặt một chút, còn cần như vậy tiếp nữa sao?”

“Thực sự là không cần, có thể phát hiện ra bọn tôi, anh cũng không đơn giản!” Một giọng nữ trong trẻo vang lên, sau đó bốn người phụ nữ bước ra từ góc phía sau tường.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv