Sau khi rời khỏi biệt thự, họ tiếp tục đi lang thang trong lối vào của Hồng Môn đường, có điều bọn họ tìm kiếm khắp nơi cũng không tìm thấy thứ bọn họ muốn, mà ngay rất nhanh bọn họ gặp một nhóm nhân viên bảo vệ khác.
Nhóm nhân viên bảo vệ này gồm bốn người, một trong số đó còn đang hút thuốc, miệng phàn nàn oán trách: “Con mẹ nó chứ, một tháng trực đêm ba mười ngày, ông đây buồn ngủ chết đi được!” Trong lòng anh ta rõ ràng là bất mãn không thôi.
Một bản vệ khác cười mắng: “Mẹ nó chứ, chúng ta là ca đêm, lúc ban ngày có thời gian mà chơi. Nếu không phải đường chủ xem chúng ta là nhân tài mà giữ lại, cậu con mẹ nó giờ còn đang ăn bùn trong tù đấy!”
Hai người khác gật đầu đồng ý.
Bốn nhân viên bảo vệ này đều mặc com-lê đi giày da, đầu trọc lóc, phản chiếu khi đèn rọi đang dao động, đôi giày da đen sáng loáng tạo nên tiếng bước chân "lộc cộc", trông rất kinh người.
“Nói thì nói vậy, nhưng mà đây là cửa đường của Hồng Môn, là bang phái lớn nhất Trung Quốc, ai lại không muốn sống đến đây tìm chết cơ chứ? Hơn nữa, chúng ta đều là tinh anh, để chúng ta ở đây gác đêm cửa đường không phải là con mẹ không trọng dụng nhân tài sao?”
“Cái đó…Không phải đại ca đã nói rồi đó sao, bốn anh em chúng ta đều là tinh anh, tuy tài ghệ bình thường nhưng đầu óc chắc chắn hơn người, nếu không đại ca cũng không đề chúng ta ngày tập đêm luyện!”
“Tập cái mẹ nhà luyện, làm bảo vệ mà cũng có thể tập luyện à? Ra ngoài đánh nhau mới biết được đúng chưa? Ông đây cũng không biết đại ca đang nghĩ cái gì nữa, mẹ!”
Trương Húc Đông và Nam Cung Diệp trao đổi ánh mắt, bốn tên này đã nói tài nghệ bình thường vậy thì chắc cũng không khó đối phó đúng không?
Giọng nói lại vang lên: “Lão tam, cậu cua mối lớn kia không phải nói là con gái tổng giám đốc ngân hàng sao? Gần đây có tiến triển gì mới không?”
“Đại ca, anh nhìn thử em xem, mặt đẹp trai đến không góc chết, đám con gái thích đến không xong luôn, đợi em lấy được tiền về tay rồi, chúng ta trốn vào trong Hồng Môn Đường, có trời cũng không dám vào trong tìm người!”
“Ừ, nói cũng phải, có điều nhất định phải đến từng bước từng bước, không được trực tiếp xách súng lên ngựa làm lỡ chuyện lớn!”
“Đại ca, anh yên tâm đi, em có chừng có mực!”
Lúc bọn họ nói được kha khá, Trương Húc Đông liếc nhìn Nam Cung Diệp, Nam Cung Diệp đang nhàm chán ngậm cỏ trong miệng: “Satan, bốn tên này hình như thật sự là rất bình thường!”
“Vậy ai đi?” Trương Húc Đông cười hỏi.
Nam Cung Diệp nhún vai: “Tùy, chỉ là tôi không muốn ngược đãi đám này thôi!” Anh ta ngừng một chút nói: “Nếu không chúng ta tung xu đi!”
“Anh mang à?”
“Ừ!”
“Tôi chọn đầu người”
“Vậy tôi chỉ đành chọn mặt chữ!”
Năm giây sau, Trương Húc Đông không vui đi từ trong góc ra, bốn người nhìn thấy người lạ, lập tức chỉ vào Trương Húc Đông nói không nên lời, mà Trương Húc Đông cũng không cho họ cơ hội để nói: “Bốn vị đại ca, hỏi mọi người một chuyện.”
“Mẹ, mẹ ơi, kẻ, kẻ, kẻ thù!” Tên đàn ông đầu hói mặt râu lắp bắp kinh hãi.
Trương Húc Đông tốc độ cực nhanh, xông thẳng lên gặp một người là đấm một người, đúng như bọn họ đã nói, thực lực của bọn họ quá yếu, ngay cả một tên xã hội đen bình thường cũng mạnh hơn bọn họ, tùy tiện cử ra một đàn em tinh anh trong bang Long cũng đủ đến xử hai tổ hợp F4 thế này rồi.
“Đại ca, đại ca, đại ca, đừng đánh nữa đừng đánh nữa!” Chưa đầy năm giây, ba trong số đó đã ngã xuống đất bất tỉnh, lúc này tên đại ca kia đã bị Nam Cung Diệp đưa đến một góc, ôm đầu van xin tha.
Người như vậy càng có khả năng che giấu càng sâu, Trương Húc Đông vẫn thận trọng nhìn anh ta, nhưng vẫn cười lạnh: “Sao Hồng Môn còn có đám bảo vệ như các người, thật là mất mặt!”
“Đại ca, thật ra bốn anh em chúng tôi là dựa vào đầu óc để ăn cơm, không phải là võ vẽ!”
Nam Cung Diệp tức giận không thôi, tên này còn bỡn cợt anh ta: “Mẹ nó, ai chả phải dựa vào đầu óc mà ăn cơm!”
“Tôi là dựa vào đây này!” Trương Húc Đông vui vẻ chỉ vào miệng mình.
“Tụ này không có thời gian quanh co với mày, tụ này muốn biết một số chuyện.”
Sau đó Trương Húc Đông bước tới túm gáy tên đại ca, chưa kịp làm gì thì đã nghe tên đại ca đó cơ hồ là dùng giọng gần như nức nở nói: “Đại ca, đừng giết tôi, tôi sẽ nói tất cả những gì tôi biết, tôi nói hết. Hoàng Kim Nguyên ở tầng cao nhất của biệt thự, bên trong có ba mươi tư vệ sĩ.”
“Tiếp tục!”
“Người phụ nữ xinh đẹp ở phòng số 6 tầng hai là người được tổ chức thần hồn, tầng bốn có một tên dị dạng hai đầu, súng ống chất đầy bên trong là mua từ nước M, còn hai mươi lăm cô gái trẻ trong lồng chó, đoán chừng giờ có lẽ đã chết một hai người rồi.”
“Trong căn phòng thứ hai bên tay phải của tầng bốn là Kthree mà Hoàng Kim Nguyên đã mua từ tổ chức thần hồn, thứ này người thường uống vào sẽ nâng cao thực lực lên gấp hai, ba lần, nhưng khả năng là xong chuyện đa số đều chết, chỉ có người tiềm lực cực cao uống mới có thể kích phát tiềm năng, tăng thực lực của mình lên gấp mấy lần, tác dụng phụ là giảm tuổi thọ, nhưng nếu ăn quá mức thân thể mình có thể chịu đựng thì vẫn sẽ chết. Đại ca, đại ca, có thế nào cũng đừng giết tôi, các anh muốn biết gì tôi đều nói hết.”
Trương Húc Đông cạn lời, có cần phải thuận lợi đến vậy không? Tên này là Hồng Môn cố ý phái đến thả phao đúng không? Còn Nam Cung Diệp sớm đã vỗ gáy tên đại ca kia cười đến không đứng thẳng nổi nữa rồi.
Trương Húc Đông bóp đầu anh ta lên, dùng mắt mình nhìn chằm chằm vào anh ta: “Mày không lừa tao đấy chứ?”
Đại ca kia lập tức khóc nức nở liên tục nói: “Hoàng Kim Nguyên có hai bà vợ, năm người tình, bọn họ sống tách nhau ở… Tôi nói đều là thật đấy, nếu tôi lừa hai vị đại ca thì tôi chết không được yên, kiếp sau thành lợn, đời đời kiếp kiếp không được làm người, huhu…”
“Được rồi, ông đây tin mày!” Trương Húc Đông bất đắc dĩ nhìn anh ta, trong lòng thầm mắng: Sớm biết thế này thì trực tiếp bắt luôn tên này là được rồi, bớt biết bao nhiêu nguy hiểm, mẹ nó!
“Cảm ơn mày, cơ mà bọn này vẫn không thể để mày!” Sắc mặt Nam Cung Diệp lạnh như băng nhìn anh ta, con dao găm trong tay bốc lên khí lạnh.
“Đừng giết tôi, tôi không nói gì hết!” Còn không đợi Nam Cung Diệp ra tay, tên đại ca đó đã trực tiếp đập đầu vào tường, sau đó máu tươi chảy ra ào ào hôn mê bất tỉnh.
“Cần giết anh ta không?” Nam Cung Diệp cau mày hỏi.
Trương Húc Đông cười cười: “Bỏ đi, loại người này để lại trong Hồng Môn cũng không có hại gì cho chúng ta!” Nói xong, anh lại lần nữa trở lại tòa nhà số 6.
Như lời tên đại ca kia nói, hai người Trương Húc Đôn cạy cửa phòng, bên trong có một chiếc vali màu trắng bạc, khi mở ra thì thấy một số viên thuốc nhỏ cỡ ngón tay cái màu đỏ như máu, trong hộp có khoảng một trăm viên Kthree kích thích tiềm năng.
“Đồ cũng đã tìm được rồi, chúng ta mau chóng rời khỏi đây đi, tôi lo tình hình sẽ thay đổi!” Nam Cung Diệp nhìn thời gian, đã là mười phút cuối cùng rồi.
Trương Húc Đông lập tức mỗi tay nhấc một hộp, cười nói: “Không cần quá nhiều, có những thứ này cũng đủ làm bang Long của tôi nên đỉnh cao rồi, sau này có khai chiến với tổ chức quỷ hồn cũng không cần sợ bọn chúng nữa, ha ha…”
Nam Cung Diệp sớm đã cầm hai hộp rồi, hai người cứ vậy lặng lẽ chạy khỏi cửa đường của Hồng Môn, tất cả đều thuận lợi đến đáng ngạc nhiên, tựa như thứ này không quan trọng như trong tưởng tượng, có lẽ là vì không phải ai cũng có thể uống được thứ này.
Nhảy lên xe xong, Tarzan ngồi trên xe cũng cảm thấy khó mà tin nổi, anh ta khởi động xe nói: “Cậu chủ, cậu và Satan thật sự là một một sự kết hợp hoàn hảo, vậy mà lại không làm kinh động đến bên trong, tôi có phần ghen tị rồi đấy.”
Trương Húc Đông kéo khăn che mặt xuống, châm một điếu thuốc, hít một hơi dài rồi cười nói: “Chủ yếu là bọn tôi gặp may, chẳng những lấy được bốn hộp Kthree, mà còn biết nơi đặt vũ khí trong đại sảnh của Hồng Môn, về rồi tôi mời hai người chơi!”
“Satan, tôi cảm thấy hình như chúng ta quên gì đó rồi!”
“Tôi biết, không ra tay giúp mấy cô gái đó thoát khỏi đau khổ!”
“Ồ, anh biết tại sao không nhắc tôi?”
“Thì cũng giống như anh nói, chỉ có lật đổ Hoàng Nguyên Kim mới có thể ngăn được cơn ác mộng tái diễn. Đừng nhìn tôi như vậy, thôi được rồi, tôi thừa nhận, thật ra tôi không ra tay được.”
“Ai mà không vậy, aizzz!” Nam Cung Diệp lắc đầu nói: “Còn tưởng chúng ta cóa thể dùng những viên thuốc nhỏ màu xanh lá cây cơ, nhưng không ngờ các biện pháp an ninh ở Hồng Môn lại kém đến vậy, giờ tôi còn có thể vào lượn một vòng!”
“Không còn gì chuyển được nữa rồi, không lâu nữa tôi phát động một cuộc tổng tấn công vào tổ chức thần hồn, đến lúc đó anh lại vào lượn một vòng nữa, không phải càng tốt hơn sao?” Trương Húc Đông muốn kéo Nam Cung Diệp qua, dù sao có thêm hai cao thủ siêu cấp là anh ta và Tarzan thì phần thắng sẽ nhiều hơn một chút.
Hình như cái này thật sự nói trúng tim đen Nam Cung Diệp, anh ta lập tức tỏ vẻ: “Giết bọn Nhật đúng chứ? Tôi nhất định mang đủ người đi!”
Mặc dù Nam Cung Diệp và Tarzan đã trở về biệt thự của họ, Trương Húc Đông vẫn vui vẻ gửi đồ trở lại hộp đêm "Moon Night", trụ sở tạm thời của bang Long.
Hói hất tung mái tóc dài của mình hỏi: “Đại ca, trong này chơi gì chứ?”
Giờ phút này tâm trạng của Trương Húc Đông rất tốt, phải biết là đàn thì không nên hỏi chuyện của đại ca, nhưng anh vẫn vỗ Hói cười nói: “Đây là thứ tốt, hôm nay tôi chưa muốn ngủ, có chỗ nào chơi vui không, tôi mời!”
“Mẹ nó, đại ca thật hào phóng! Mấy nay anh em đều sắp nghẹn đến điên rồi, Cách đây không xa có một sàn nhảy Kim Sắc, trong đó đều là những cô gái trẻ dưới ba mươi tuổi, lúc mới đến Tương Dương em có đến vài lần, trong đó mẹ nó thật sự là khiến người ta khó quên!”
“Gái trẻ? Tôi thích!” Một đám đàn em bắt đầu la ó, vừa lên xe đã bị bật loa phóng thanh, tông sập cửa kính, hú hét rồi lao thẳng đến sàn nhảy Kim Sắc
“Hú hú… Ố ố… húuuuu…”
Vừa đến sàn nhảy Kim Sắc, đã có thể nghe thấy không khí sôi động bên trong, tiếng hò hét của nam DJ, tiếng hò hét của các cô gái, cùng những âm thanh êm tai vang lên bên tai, Trương Húc Đông cũng theo nhịp, có lẽ đó là sự kích động khiến anh muốn thả lỏng đôi chút.
“Hú wow!” Hói vừa bước vào đã bắt đầu la hét, mấy tên đàn em cũng chạy theo ta, nói là mở đường cho Trương Húc Đông nhưng thật ra thì tên này đã đói khát đến khó mà nhịn được rồi.
Sau khi bước vào, đổi qua một DJ nhạc rock vui nhộn hơn, có mấy vũ công múa cột mặc đồ lót sexy đang bước trên sân khấu, bắt đầu thực hiện đủ loại động tác mê hoặc quanh mấy ống tuýp, từng tràng pháo tay, tiếng huýt sáo vang lên.
Loại làm ăn thối nát này bùng nổ ở đây, giờ phút này bên trong tràn ngập trai lẫn gái, trong đó có một số trai gái trẻ đang chơi đùa, cũng có một vài gương mặt thất thố là nam nữ trung niên, một vài người ngồi cô đơn trong góc, một vài người thì thờ ơ uống cạn ly rượu trên tay.
Đám người Trương Húc Đông hoàn toàn không thu hút được sự chú ý, bởi vì ở đây đều có vô số người đến đến đi đi như bọn họ, nhưng ngay sau đó một cô gái bán bia xinh đẹp đi đến nở nụ cười trên môi: “Ấy, đây chẳng phải là anh Mao sao? Anh không đến đây cũng một thời gian rời đấy, có phải có thú vui mới nên quên người ta rồi không?”
Nói xong, cô gái bán bia dùng đỉnh đồi non của mình để lên cánh tay của Hói, miệng gần như chạm vào tai Hói, không ngừng thổi mùi thơm.
“Gần đây bận bịu không có thời gian đến đây!” Hói quay đầu nói với Trương Húc Đông: “Đại ca, đây là bé con em đến mấy lần trước, chơi thế nào cũng được, anh muốn thử không?”
Trương Húc Đông lắc đầu, tiếng DJ sắp vượt qua cực hạn của con người, anh hét lên với Hói: “Mẹ nó, trước đừng để ý bé con nữa, mười mấy anh em đều đang đợi kìa, mau để cô ấy đi xếp chỗ đi!”
“Đại ca, không cần bao phòng, ghế VIP bên ngoài được không ạ?”
“Móa nó, ở chỗ này có chỗ ngồi là ngon rồi!”
Hói lại vỗ mông cô gái bán bia, ý bảo cô ta đi sắp xếp, lần này mấy tên đàn em đều thấy, ai cũng vò đầu bứt tai, liều mạng bày ra tư thế háo sắc.
Chuyện này đêm nào cũng vậy, nhìn thì như đầy ắp người, nhưng vẫn luôn có thể tìm được chỗ, đám người Trương Húc Đông được sắp xếp ở phía tây sàn nhảy, đó là hàng ghế VIP lớn, thoáng cái ai nấy đều có chỗ riêng, chuẩn bị bắn … không đúng, chuẩn bị uống rượu.