CHƯƠNG 19
Trở về tẩm cung, thật là ấm áp a. Lăng Dạ thoải mái rên rỉ một tiếng.
Ngồi ở cạnh bàn, uống chút trà nóng, toàn thân cảm giác thật vô cùng sảng khoái: “ Phụ hoàng, ta đi tắm trước, ngươi cứ từ từ uống trà một mình nha.” Nói xong liền đi vào bên trong.
Lăng Quang cười nói: “ Từ từ mà tắm a.”
Lăng Dạ đến bên hồ tắm, nhìn mặt nước đang tỏa ra hơi ấm, dùng tay thử qua nhiệt độ, cũng vừa a, xong liền thoát y phục trầm vào bên trong.
Thật dễ chịu quá, ấm áp nữa, thật không muốn đi ra, Lăng Dạ nhắm mắt lại hưởng thụ. Loại cuộc sống thế này cũng quá sảng khoái đi.
Lăng Quang nhẹ nhàng đi đến cạnh hồ tắm, nhìn Lăng Dạ một bộ dáng nhắm mắt thỏa mãn, trong lòng y cũng rất hài lòng, cởi y phục trên người, cũng trầm vào trong hồ.
Lăng Dạ nghe thấy tiếng nước, bèn mở mắt ra, kết quả lại nhìn thấy Lăng Quang cũng chui vào tắm, lập tức nói: “ Ta còn chưa tắm xong, ngươi vào làm gì, đi ra đi.”
“ Dạ nhi, đừng có nhẫn tâm như thế a, ta cũng đã xuống nước rồi, ngươi bắt phụ hoàng lại phải trở lên mặc y phục sao, thôi thì tắm chung luôn cho rồi, có cái gì mà phải xấu hổ a, dù sao thì những cái ngươi có phụ hoàng cũng đều có a.” Lăng Quang vừa mở miệng nói chuyện với bộ dáng hết sức vô lại , vừa chầm chậm đến gần Lăng Dạ.
“ Ngươi, ngươi, ta không phải đã từng nói là không muốn tắm chung với ngươi sao, ngươi dám bội phản ước định của chúng ta sao.” Lăng Dạ tức giận nói. Thuận tiện chầm chậm lui về sau, để tránh Lăng Quang tiếp cận.
“ Phụ hoàng không có phản bội lại ước định giữa chúng ta a, hôm nay ngươi câu cá thua phụ hoàng, phải đáp ứng một yêu cầu của ta, mà yêu cầu của ta chính là, từ nay về sau Dạ nhi và phụ hoàng cùng nhau tắm rửa.” Lăng Quang vô tội nói.
“ Ta không muốn, đổi yêu cầu khác đi, cái này không tính, ta không đồng ý.” Lăng Dạ cự tuyệt, phát hiện bản thân đã lùi đến bên bờ dục trì rồi, không thể lui được nữa, mà Lăng Quang đã nằm trong phạm vi cách một mét với mình, lúc này không có nơi nào có thể lui nữa a.
Lăng Quang chỉ không nói lời gì cự tuyệt, phát hiện Lăng Dạ đã không còn đường lui, trong lòng lại càng thêm đắc ý, đột nhiên nhào tới ôm Lăng Dạ, nhìn y mặt đỏ hồng hồng, da thịt bởi vì nước nóng mà cũng có chút đỏ lên, thật sự là một bức tranh mỹ nhân tắm rửa a. Cứ thế mà sờ mó trên da của Lăng Dạ, thật mềm mại, càng vô cùng dễ chịu. Nhìn Lăng Dạ đang trần truồng, Lăng Quang lại cảm thán, đây thật sự là khảo nghiệm cực lớn với bản thân a.
Mà Lăng Dạ ngây lúc Lăng Quang nhào đến ôm lấy y liền bị dọa cho không dám động, chỉ sợ Lăng Quang sẽ làm ra những chuyện mà cầm thú cũng không bằng. Cảm thấy được tay của Lăng Quang di chuyển trên thân thể mình, trong lòng lại càng khẩn trương hơn nữa, cả cơ thể đông cứng tại chỗ.
Cảm thấy được Lăng Dạ khẩn trương, Lăng Quang vỗ vỗ lưng y, nói: “ Tắm rửa đi thôi, yên tâm được rồi, ta không đối với ngươi làm gì đâu.”
Nghe được lời nói của Lăng Quang, thân thể của Lăng Dạ từ từ nhẹ nhõm lại, nói: “ Vậy ngươi cách xa ta một chút.”
“ Yêu cầu này phụ hoàng không thể đáp ứng, hiện tại ngươi không chịu cho phụ hoàng ăn ngươi, phụ hoàng chỉ có thể lấy trước một chút lợi tức.” Lăng Quang xấu xa nói, “ Tốt nhất là không nên loạn động, nều không thì hậu quả chỉ có thể tự trách ngươi nga.”
Nghe được Lăng Quang nói như thế, Lăng Dạ động cũng không dám động, tùy ý để tay của Lăng Quang ăn đậu hủ trên người, nhưng cảm giác được tay của Lăng Quang cứ ở trên da thịt mình chậm chậm sờ mó, Lăng Dạ cảm thấy như có rất nhiều bàn tay to lớn đang chọt lét trên người.
Nhột, nhột đến không chịu nổi, khổ sở quá, kết quả khi Lăng Quang mò đến nơi mà Lăng Dạ sợ nhột nhất, Lăng Dạ nhịn không nổi nữa, cười phá lên nói: “ Phụ hoàng ngươi đừng sờ nữa, thật ngứa lắm, ta nhịn không được rất muốn cười.”
Lăng Quang có chút khó xử, y biết Lăng Dạ sợ nhột, nhưng không nghĩ là đến mức này, chỉ có thể nói: “ Được rồi, phụ hoàng không rờ nữa, tắm cho nhanh thôi, có cần phụ hoàng tắm cho ngươi không a.”
“ Không cần đâu.” Lăng Dạ nghĩ cũng không cần nghĩ cự tuyệt.
“ Dạ nhi sợ xấu hổ đến mức đó sao? Không có quan hệ a, lúc nhỏ phụ hoàng không có chiếu cố ngươi cho tốt, không tận hết trách nhiệm của phụ thân, hiện tại nên để phụ hoàng giúp đỡ Dạ nhi tắm rửa đi, đây cũng là thể hiện chút tình thương của phụ thân mà.” Lăng Quang mặt dày nói.
“ Không cần đâu, Dạ nhi đã trưởng thành rồi, có thể tự mình tắm rửa, không cần phụ hoàng giúp đâu, phụ hoàng ngươi tự mình từ từ tắm rửa đi, có cần Dạ nhi giúp phụ hoàng kỳ cọ không a. Để tận hết trách nhiệm của một nhi tử đối với phụ thân.” Lăng Dạ cự tuyệt đồng thời cũng kiến nghị.
“ Được a, phụ hoàng thật sự chờ mong được hưởng thụ sự phục vụ của Dạ nhi đây.” Lăng Quang nghe Lăng Dạ nói giúp mình kỳ cọ, nghĩ cũng không cần nghĩ liền đồng ý, nhưng qua một lát sau, liền hối hận, quả thật là tự mình ăn khổ mà, bàn tay mềm mại của Lăng Dạ vừa xoa trên thân thể của Lăng Quang, y liền cảm thấy một cỗ nhiệt hỏa, từ từ cuồn cuộn trong cơ thể. “ Dạ nhi, thôi để phụ hoàng tự tắm rửa thôi.”
“ Sao vậy, phụ hoàng, là Dạ nhi kỳ cọ quá mạnh sao? Phụ hoàng cảm thấy không thoải mái hả?” Lăng Dạ kỳ quái hỏi.
Không phải là quá dùng lực, ngược lại, rất dễ chịu, dễ chịu đến mức ta liền muốn đem Dạ nhi ngươi một phát ăn sạch vào trong bụng, nhưng y chỉ có thể châm biếm nói: “ Không phải không dễ chịu, mà ngược lại, là quá dễ chịu rồi.”
Lần này Lăng Dạ lại càng cảm thấy kỳ quái, kết quả lúc không cẩn thận liền chạm vào một vật ngạnh cứng, cánh tay tựa như chạm vào dòng điện, lập tức rụt lại. Khuôn mặt vốn dĩ đã bị nước nóng làm cho đỏ lên, nhất thời lại càng đỏ bừng thêm. Trong lòng liền cảm thán, tại sao chỉ có vậy cũng có phản ứng a, chầm chậm lui về sau, chỉ sợ Lăng Quang sẽ làm ra chuyện gì.
Mà Lăng Quang khi bị Lăng Dạ vô ý đụng phải nơi đó của mình, dễ chịu đến mức rên rỉ ra tiếng, cảm thấy được sự áy náy của Lăng Dạ, nhìn gương mặt đã đỏ bừng kia, thật sự là muốn cắn một miếng. Nhìn thân ảnh của Lăng Dạ di chuyển về phía sau, nói: “ Dạ nhi, tự ngươi gây ra họa, có phải là nên giúp phụ hoàng giải quyết không a.”
“ Không, không cần, ta, ta tắm xong rồi, đi ngủ, đi ngủ đây.” Lăng Dạ nhìn cũng không dám nhìn Lăng Quang, lập tức rời khỏi dục trì mặc lại y phục, vội vội vàng vàng chạy về giường ngủ, kết quả bởi vì chân có chút trơn, không cẩn thận liền ngã một cái. Lúng túng gượng dậy, nhảy lên trên giường, sau đó tự nhét mình vào trong bọc chăn, trong lòng lại còn cảm thấy, cũng may là vừa rồi bị ngã không bị Lăng Quang nhìn thấy.
Tuyệt không biết thanh âm tiếng ngã của mình rất lớn, cho dù là không nhìn thấy, cũng có thể nghe được.
Nhìn Lăng Dạ vội vội vàng vàng rởi khỏi dục trì, Lăng Quang vô cùng khổ sở, xem ra chỉ có thể tự mình giải quyết rồi, kết quả nghe được âm thanh Lăng Dạ bị ngã, trong lòng có chút buồn cười.
Qua một lúc lâu, Lăng Quang mới rời khỏi dục trì, đi đến bên giường nhìn Lăng Dạ cuộn mình trong chăn, thế là kéo chăn ra, kết quả nhìn thấy Lăng Dạ đã ngủ rồi, nhìn thấy gương mặt đang say ngủ ngọt ngào, Lăng Quang bất giác lại cảm thấy được một chút thỏa mãn trong lòng. Đắp lại chăn cho Lăng Dạ, tự mình cũng chui vào trong ổ chăn, ôm Lăng Dạ nhắm mắt lại ngủ.
………Buổi sáng ngày thứ hai……..
Lăng Dạ mơ mơ hồ hồ mở mắt ra, ánh mắt buồn ngủ mông lung, chỉ có thể dùng tay dụi dụi, cho bản thân tỉnh táo lại, kết quả phát hiện Lăng Quang đã tỉnh rồi, liền ngọt ngào nói một câu phụ hoàng sớm an.
Lăng Quang nhìn Lăng Quang tỉnh lại, nghe được lời thăm hỏi mình, cười nói: “ Tỉnh rồi, không ngủ nữa sao.” Bạn đang
â Không ngủ nữa, hôm nay Äã Äáp ứng tam hoà ng huynh và Thanh Cang, cùng bá»n há» ra ngoà i chÆ¡i.â LÄng Dạ lắc lắc Äầu nói.
â Váºy sao, các ngÆ°Æ¡i muá»n Äi Äâu chÆ¡i a.â LÄng Quang nhìn LÄng Dạ má»m cÆ°á»i vui vẻ nhÆ° thế, trong lòng có chút ghen tỵ.
â Bá»n há» nói, ÄÆ°a ta ra ngoà i cung dạo chÆ¡i, ai bảo phụ hoà ng không mang ta ra ngoà i chÆ¡i a.â
Nghe Äược thanh âm có chút oán háºn của LÄng Dạ, LÄng Quang chá» có thá» nói: â Lần sau, phụ hoà ng nhất Äá»nh sẽ mang ngÆ°Æ¡i Äi, váºy buá»i trÆ°a hôm nay không trá» vá» cùng phụ hoà ng dùng cÆ¡m sao?â
â Ãn, Än á» bên ngoà i, phụ hoà ng không có cảm thấy cô ÄÆ¡n Äi.â
â Nếu nhÆ° phụ hoà ng cô Äá»c buá»n tẻ, Dạ nhi ngÆ°Æ¡i sẽ trá» lại Än cÆ¡m cùng phụ hoà ng sao.â
LÄng Dạ nghÄ© má»t lát rá»i nói: â Nếu nhÆ° phụ hoà ng không lừa ta, váºy Dạ nhi sẽ trá» lại Än cùng phụ hoà ng.â
Nghe Äược Äáp án mà mình muá»n nghe, sá»± ghen tỵ vừa rá»i cÅ©ng không cánh mà bay: â Äược rá»i, phụ hoà ng chá» Äùa thôi, hôm nay ngÆ°Æ¡i cứ chÆ¡i cho vui vẻ Äi, chá» là vãn thiá»n phải trá» vá» Än vá»i phụ hoà ng, biết chÆ°a?â
â Biết rá»i, nhi thần nhất Äá»nh vá» bá»i phụ hoà ng.â
â Äược rá»i, Äã biết, còn nhi thần nữa, tháºt sá»± là hiếm khi nghe Äược ngÆ°Æ¡i nói hai chữ nà y a.â LÄng Quang má»m cÆ°á»i nói: â Nếu nhÆ° Äã không muá»n ngủ nữa thì rá»i giÆ°á»ng thôi, cứ nhÆ° con sâu lÆ°á»i váºy, má»i lần Äá»u ngủ dáºy tháºt muá»n.â Nhéo nhéo mặt của LÄng Dạ nói.
â Äâu có, ta lÆ°á»i chá» nà o a, Ãt nhất ta Äã dạy trÆ°á»c khi phụ hoà ng lên thượng triá»u nha. Dạ nhi cÅ©ng rất cần cù Äó.â LÄng Dạ phản bác.
â Äúng, Äúng, Äúng, Dạ nhi Äã rất cần củ rá»i, chá» là má»i lần Äá»u là dáºy trá»
hÆ¡n phụ hoà ng thôi.â
â Váºy cÅ©ng tá»t rá»i, không phải có câu nói con chim dáºy sá»m Äi tìm sâu Än, con sâu dáºy sóm bá» chim Än, nếu ta Äã là con sâu lÆ°á»i, váºy ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải dáºy trá»
má»t chút thôi, Äá» tránh bá» chim Än mất.â
â Äược, Dạ nhi nói cÅ©ng có Äạo lý, phụ hoà ng nói không lại ngÆ°Æ¡i.â
â Hâng, hiá»n tại Äã biết sá»± lợi hại của ta chÆ°a.â
Nhìn thấy biá»u tình giá»ng y nhÆ° tiá»u hà i tá» của LÄng Dạ, LÄng Quang sủng ái nhìn y, cÆ°á»i cÆ°á»i, rá»i ly khai á» chÄn ấm áp.