CHƯƠNG 11
Một ngày sau, bọn người Lăng Dạ rốt cuộc cũng đến Quang Diệp thành.
“ Nơi này còn phồn hoa hơn cả Tuyền Vị thành a.” Lăng Dạ qua ô cửa sổ trên xe ngựa nhìn ra bên ngoài, đô thành của một nước đều như vậy đi, không biết đô thành của hai nước kia như thế nào, chắc là cũng rất phồn hoa đi.
“ Đúng vậy, Dạ Nhi, mức độ phồn hoa của đô thành thể hiện thực lực của quốc gia, lại thêm đô thành là trung tâm kinh tế và văn hóa của quốc gia.” Lăng Quang giải thích cho Lăng Dạ.
“ Ta có thể đi dạo không.” Nhìn Lăng Quang, biết rằng y sẽ không cự tuyệt yêu cầu của mình.
“ Ẩn, tìm một tửu lâu, ngươi dừng xe ngựa lại, ta đưa Dạ Nhi đi dạo chơi.”
Bước xuống xe, bực bội mang vào mũ trùm, cách một màn che nhìn dòng người qua lại trên đường, rồi kéo Lăng Quang xem bên này, xem bên kia. Đối với cái mũ trùm đang dội trên đầu, Lăng Dạ có chút phiền muộn, từ sau lần phát sinh chuyện ở Tuyền Vị thành, Lăng Quang liền sai Ẩn đi mua thứ đồ này, nói là để tránh Lăng Dạ lại tạo thêm phiền toái, cái gì chứ, ta lúc nào thì gây ra phiền toái, ta không phải là rất ngoan sao, chuyện xảy ra lần trước cũng chỉ có thể nói là do mỵ lực của ta quá lớn, khằng định là Lăng Quang ghen tỵ ta xinh đẹp hơn hắn, soái khí hơn hắn, thật muốn gỡ cái thứ đồ này xuống.
Lăng Dạ đưa tay lên trên mũ, Lăng Quang dường như biết được suy nghĩ của y, dứt khoát nắm lấy cái tay đang muốn gỡ mũ xuống, cảnh cao: “ Dạ Nhi, nên ngoan ngoãn đi, nếu không sau khi gỡ mũ xuống, dẫn đến phiền phức, ta sẽ không giúp ngươi giải quyết đâu đó, đến lúc đó bị người ta bắt đi làm nam sủng, ngươi sẽ thảm lắm đó.”
Nghe thấy lời uy hiếp của Lăng Quang, Lăng Dạ hâng một tiếng quay đi không thèm để ý đến y, bị người khác bắt đi làm nam sủng, ta bây giò không phải cũng là nam sủng của ngươi sao, có gì khác biệt đâu.
“ Được rồi, đừng giận nữa, nơi này là đô thành, vẫn là không nên gây sự chú ý quá nhiều, trước mặt có một tửu lâu, tô ở đây làm phi thường ngon, muốn nếm thử không.”
“ Muốn, ta còn muốn gói thêm một bao.” Lăng Dạ tức khắc quay đầu đáp.
“ Biết rồi, thật ra không cần gói thêm cũng được, ngự thiện phòng trong cung còn làm ngon hơn ở đây nhiều.”
“ Ai biết được, phải nếm thử xong mới có thể biết.”
Hai canh giờ sau, Lăng Dạ xoa bụng trèo lên xe ngựa, ăn quá nhiều rồi, muốn căng bụng luôn.
Lăng Quang buồn cười nhìn động tác của Lăng Dạ, nói: “ Ai bảo ngươi ăn quá nhiều như vậy, bụng rất khó chịu đi.” Tay nhẹ nhàng đặt lên bụng của Lăng Dạ, cái bụng vốn dĩ phẳng phiu của Lăng Dạ đã có chút lồi lên, “ Để ta giúp ngươi xoa bóp, lần sau không cho phép ăn nhiều như vậy nữa.”
“ Ân, biết rồi, lần sau không ăn thế nữa.” Lăng Dạ tùy ý Lăng Quang xoa bụng cho y, tìm một nơi dễ chịu, dựa vào trong lòng Lăng Quang, dễ chịu đến phát ra một tiếng rên thỏa mãn.
Lăng Quang thì từ từ xoa bụng của Lăng Dạ, thuận tiện lấy thêm chút tiện lợi, da thịt của Lăng Dạ sao lại mịn màng như vậy a, rất mềm mại, thật muốn ăn y luôn, sau khi nghe được tiếng rên rỉ của Lăng Dạ, cảm thấy thân thể nóng dần lên.
“ Làm sao vậy?” Phát giác được Lăng Quang có chút dị thường, Lăng Dạ nghi hoặc nhìn y.
“ Không có gì.” Lăng Quang ngượng ngùng nói.
“ Ô, ta ngủ một chút, khi nào đến nơi thì gọi ta dậy là được.” Lăng Dạ nói xong liền nhắm mắt lại.
Nhìn thấy Lăng Dạ nhắm mắt lại, Lăng Quang có chút phiền muộn.
……….Trong cung………..
“ Đáng chết, thật sự không thể ngờ nữ nhân đó chết rồi còn lưu lại một phiền phức cho ta, mấy người đó làm việc thế nào vậy, bây giờ thì tốt lắm, đứa con mà nữ nhân đó sinh đã bị hoàng thượng phát hiện ra rồi, bây giờ còn muốn khôi phục thân phận cho y, Thần nhi, về sau ngươi phải chú ý hơn, nhi tử của Triệu Quý phi lục hoàng tử hồi cung rồi, bây giờ ngươi có thêm một kẻ địch đó.”
“ Mẫu hậu, người yên tâm đi, ta nhất định sẽ ngồi lên ngôi thái tử mà, lục hoàng tử bây giờ còn chưa toàn diện, y không có một chút thế lực nào, phụ hoàng mang y về cũng không nhất thiết sẽ quản đến y, hiện tại phụ hoàng khôi phục thân phận của y có thể là do một chút hổ thận tồn tại mấy năm trước, qua vài ngày sẽ không còn nữa.” Lăng Thần, Quang Diệp quốc đại hoàng tử đáp.
“ Nói cũng đúng, hoàng thượng đó lãnh huyết vô tình, lại thêm y ở ngoài cung lâu như vậy, cả ngày lo đào vong, không thể có nhiều khả năng được học nhiều sách, vậy hoàng thượng không thể đem quốc gia giao cho một tên phế vật được.” Hoàng Hậu An Lạc Tuyết nói. “ Nhưng mà, mọi chuyện vẫn nên cẩn thận một chút, ta đã nói qua với phụ thân rôi, ông có lẽ đã nghĩ được biện pháp.”
……………Trước cổng hoàng cung………
“ Nghênh đón chủ nhân hồi cung.” Tu đã đứng trước cửa cung đợi từ sớm.
“ Tu, cực khổ ngươi rồi, Ẩn, trực tiếp đánh xe ngựa vào trong hoàng cung.” Thanh âm của Lăng Quang truyền từ trong xe ngựa ra.
Qua một lát.
“ Dạ Nhi, tỉnh thôi, chúng ta đã đến hoàng cung rồi.” Lăng Quang gọi tỉnh Lăng Dạ.
“ Đến rồi sao.” Lăng Dạ mở mắt, lại sờ sờ bụng, đã không còn khó chịu rồi.
Theo Lăng Quang xuống xe ngưa, hoàng cung thật sự là hùng vĩ a.
“ Dạ Nhi, về sau, trong cung, ngươi phải gọi ta là phụ hoàng, biết chưa, không thể trực tiếp gọi tên của ta nữa.” Lăng Quang dặn dò.
“ Biết rồi, ta cũng không phải ngu ngốc.” Lăng Dạ nhỏ giọng đáp, rồi theo Lăng Quang đi vào một cung điện.
Hoàng cung này bố trí cũng thật không tồi, chỗ này là thư phòng của hoàng đế đi, có nhiều sách như vậy, chắc là đúng rồi.
Lăng Quang nhìn Lăng Dạ từ từ thưởng thức, nói: “ Dạ Nhi, đây là ngự thư phòng của trẫm, nếu như ngươi có loại sách gì muốn xem, vậy ngươi có thể tự mình đến lấy, trẫm cho ngươi đặc quyền.”
“ Ô, phụ hoàng Dạ Nhi có thể đi dạo không, ta muốn xem thử hoàng cung này ra sao.” Lăng Dạ khẩn cầu nhìn Lăng Quang.
“ Được rồi, vậy ta kêu Ẩn đi theo ngươi, để tránh ngươi bị lạc đường.”
“ Tạ phụ hoàng.” Lăng Dạ miệng thì nói như thế, trong lòng lại đang oán thầm, ta đây chỉ có một chút xíu xiu mù đường thôi, làm gì phải sợ ta lạc đường, dám chế nhạo ta.
Đang buồn bực muốn đi ra khỏi ngự thư phòng, lúc này:
Bạn đang
â Tạ thiên tạ Äá»a, hoà ng thượng ngà i rá»t cuá»c trá» vá» rá»i, nô tà i Äợi ngà i tháºt vất vả, phải biết là má»i ngà y Thừa tÆ°á»ng và Ngá»± sá» Äại nhân Äá»u Äúng giá» Äến báo cáo, nô tà i nói sao cÅ©ng không Äi, khá» cho nô tà i lắm a.â
â Cá»±c khá» ngÆ°Æ¡i rá»i, Nháºm công công.â
â Không cá»±c khá», không cá»±c khá», phục vụ cho hoà ng thượng là phúc khà của nô tà i, Äây chắc là lục hoà ng tá» Äi, nô tà i xin thá»nh an lục hoà ng tá».â
LÄng Dạ kỳ quái nhìn hắn, Äây là thái giám Äi? Thanh âm nghe thấy có chút quái quái, tháºt y chang nhÆ° mấy bà mấy cô, thấy hắn thá»nh an mình, LÄng Dạ cÄn bản không biết là m gì.
Tá»±a há» phát giác Äược LÄng Dạ lúng túng, LÄng Quang liá»n nói: â Nháºm công công miá»
n lá»
Äi, lục hoà ng tá» mấy nÄm nay chá»u bao khá» sá», vá» sau ngÆ°Æ¡i chiếu cá» y nhiá»u má»t chút.â
â Nô tà i tuân má»nh.â
â Phụ hoà ng, nhi thần trÆ°á»c ra ngoà i Äi dạo Äây.â
â Äược rá»i, váºy Äến tá»i ngÆ°Æ¡i Äến Trình Quang Äiá»n dùng cÆ¡m vá»i phụ hoà ng, biết chÆ°a.â
â Nhi thần Äã biết.â LÄng Dạ nói xong liá»n ra khá»i ngá»± thÆ° phòng.
Hoà ng cung tháºt sá»± là quá lá»n a, LÄng Dạ trái Äi, phải Äi, sá»m Äã không biết mình Äi Äến chá» nà o rá»i.
â Lục hoà ng tá», Äi Äến trÆ°á»c mặt sẽ là lãnh cung, hay là ngà i Äi dạo nÆ¡i khác Äi.â Ẩn nhắc nhá» LÄng Dạ.
â Ã, ta biết rá»i, Ẩn, lãnh cung và những chá» khác có chá» nà o khác biá»t.â LÄng Dạ cÅ©ng kỳ quái há»i.
â Cái nà y, lãnh cung và nÆ¡i khác cÅ©ng không khác biá»t gì nhiá»u, á» Äó là nÆ¡i mà má»t sá» phi tá» và cung nữ là m sai chuyá»n ngụ, khà ẩm khá nặng ná», thuá»c hạ sợ thân thá» của ngà i không chá»u Äược, nếu nhÆ° sinh bá»nh thuá»c hạ gánh vác không ná»i.â
â Váºy chúng ta vẫn là Äi nÆ¡i khác Äi, trong cung những nÆ¡i nà o chÆ¡i vui a.â LÄng Dạ tiếp tục há»i.
â NÆ¡i vui vẻ thì không có rá»i, trong cung trừ hoa viên và má»t sá» nÆ¡i Äá» á», má»t sá» trÆ°á»ng luyá»n võ, những thứ khác cÅ©ng không nhiá»u, không có chá» nà o có thá» vui chÆ¡i, Äa sá» Äá»u là nÆ¡i Äá» thÆ°á»ng thức.â
â Ã, váºy thì tháºt là vô vá» a, Ẩn, chúng ta quay vá» Äi, Äi cả má»t buá»i chiá»u, chân Äã muá»n gãy rá»i.â LÄng Dạ oán thán, hoà ng cung xây lá»n nhÆ° váºy Äá» là m gì a.
â¦â¦â¦.Lúc dùng bữa tá»iâ¦â¦.
â Dạ Nhi, hôm nay dạo chÆ¡i thế nà o, thấy hoà ng cung của trẫm cÅ©ng không tá» Äi.â LÄng Quang cÆ°á»i há»i.
â Ãn, cÅ©ng không tá», chá» là hÆ¡i lá»n má»t chút, Äi Äến chân ta muá»n Äau chết luôn.â
Gắp má»t Ãt thức Än mà LÄng Dạ thÃch cho y, sủng ái nhìn LÄng Dạ, cÆ°á»i cÆ°á»i nói, â Ta Äã kêu ngá»± thiá»n phòng là m má»t Ãt hạnh nhân tô mà ngÆ°Æ¡i thÃch Än nhất, Äợi lát nữa là có thá» Än rá»i.â
â Tháºt sao, váºy ta Än cÆ¡m Ãt má»t chút, Äợi lát nữa có thá» Än nhiá»u hạnh nhân tô rá»i.â LÄng Dạ hoan hô.
Những cung nữ và thái giám bên cạnh nhìn thấy, Äá»u má» lá»n hai mắt, hoà ng thượng Äá»i vá»i lục hoà ng tá» tháºt tá»t a, dá»u dà ng nhÆ° váºy, tháºt Äúng là kỳ tÃch. Lại còn cÆ°á»i vá»i lục hoà ng tá», hoà ng thượng trÆ°á»c kia có thá» nói là chÆ°a từng cÆ°á»i a.
â Tá»i nay ta ngủ á» Äâu a?â Än cÆ¡m xong, LÄng Dạ liên tục cho từng khá»i hạnh nhân tô và o miá»ng.
â NgÆ°Æ¡i ngủ á» tẩm cung của trẫm Äi.â
â Ta ngủ á» phòng của ngÆ°Æ¡i, váºy ngÆ°Æ¡i ngủ á» Äâu.â LÄng Dạ nghi hoặc nhìn y.
â Trẫm ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ngủ chung vá»i ngÆ°Æ¡i rá»i.â
â Nga.â Nghe thấy ngủ chung vá»i LÄng Quang, LÄng Dạ cÅ©ng không có phản ứng quá lá»n, dù sao, hÆ¡n má»t tháng nay Äá»u ngủ chung vá»i y, Äá»u Äã quen rá»i, có thá» nói, chÃnh là thói quen thÆ°á»ng gây ra há»a.
Cung nữ và thái giám bên cạnh lại má»t tráºn tim Äáºp, lục hoà ng tá» trá»±c tiếp kêu bá» hạ ângÆ°Æ¡iâ, bá» hạ thế nhÆ°ng lại không trách cứ, tá»i nay bá» hạ lại còn ngủ chung vá»i lục hoà ng tá», thiên a.