Nhà họ Giang nuôi một đoàn luật sư, cậu hai vừa ra lệnh một tiếng thì lập tức có người mang đến bản thảo hợp đồng vừa làm xong.
Thời Hoan xem kỹ từng câu từng chữ của nội dung trong bản hợp đồng, bà Giang nhìn dáng vẻ tính toán tỉ mỉ của cô liền tức đến nỗi phải uống vài viên thuốc trợ tim.
Dù là chỉ có 3 năm, bà cũng khó có thể chấp nhận đứa con dâu của mình, lại là một cô gái hèn hạ như vậy!
"Sửa chỗ này lại." Thời Hoan khẽ nói: "Không thể viết rằng vì tôi đã có thai, có thể cấy ghép tủy cho cậu hai nên mới có cuộc hôn nhân này, tôi sợ sau này các người kiện tôi tội lợi dụng điểm yếu uy hiếp người khác, hoặc là mua bán nội tạng, làm cho hợp đồng vô hiệp lực."
Giang Hà Thâm vừa mới uống thuốc xong, cổ họng đắng ngắt, nét mặt càng không có biểu cảm gì, trợ lý đứng sau anh bèn hỏi: "Vậy cô nói xem phải viết thế nào?"
Thái độ hết sức cẩn thận của Thời Hoan, khiến Giang Hà Thâm không biết cô làm vậy là vì hôn nhân hay vì tiền?
"Đây chỉ là hợp đồng trước hôn nhân, cứ viết hiệp ước trước hôn nhân là được rồi." Thời Hoan nói bằng vẻ nghiêm túc: "Đại khái chính là, 'nhà trai và nhà gái, đăng ký kết hôn tại cục dân chính Vũ Thành vào ngày 9 tháng X năm 2021, quan hệ vợ chồng hợp pháp, cho đến ngày 8 tháng X năm 2024, trong thời gian này, nếu nhà trai đề nghị ly hôn, thì phải lập tức chuyển 50% cổ phần tập đoàn hàng không Hằng An dưới tên mình cho nhà gái một cách vô điều kiện', cụ thể mời luật sư chọn lọc từ ngữ diễn đạt ý nghĩa."
Trợ lý nhìn sang Giang Hà Thâm, Giang Hà Thâm gật đầu, trợ lý mới để luật sư sửa lại, sau khi sửa xong, Thời Hoan lại nghiêm túc xem một lần nữa, xác định không có sai sót, mới ký tên mình vào.
Ký xong, Thời Hoan mang đến trước mặt Giang Hà Thâm bảo anh ký, Giang Hà Thâm cầm bút lên, lưu loát viết tên mình lên đó, ánh mắt nhìn về phía gương mặt của Thời Hoan, nói bằng vẻ thong dong: "Muốn gả cho tôi như thế à? Sợ hôn nhân của chúng ta không thành lập vậy ư?"
"Ừ, sợ lắm." Thời Hoan thừa nhận.
"Yên tâm, tôi sẽ cho cô danh phận, sau này cô đừng cầu xin trả lại là được." Giang Hà Thâm cười mỉa mai, ném cây bút đi, Thời Hoan liền mang hợp đồng giao cho công chứng viên, sau khi công chứng viên đóng mộc, chia làm hai bản đưa cho họ.
Giang Hà Thâm nhận bản hợp đồng, sau đó nói: "Đưa mợ hai về dinh thự."
Vài câu chữ xưng hô với cô, rõ ràng giọng anh không hề nhấn mạnh, nhưng vẫn khiến cho Thời Hoan nghe ra được cảm giác nghiến răng nghiến lợi.
"Bác sĩ nói cô ấy có hiện tượng thai nhi không ổn định, có nguy cơ sảy thai, nhất định phải yên tĩnh dưỡng thai trong phòng, bắt đầu từ hôm nay, không cho rời khỏi lầu lửng một bước."
Thời Hoan ngẩn người, sau đó liền hiểu ra, Giang Hà Thâm lại muốn giam cầm cô!
Giang Hà Thâm là người thế nào? Làm sao có thể để mặc cho cô uy hiếp mà không phản kháng chứ?. Truyện Quân Sự
Giang Hà Thâm lộ vẻ kiêu ngạo mà khinh thường: "Bà Giang, ngoan ngoãn ở lầu lửng mà chờ sinh đi."
"Giang Hà Thâm, cậu không thể..."
Thời Hoan còn chưa nói xong, bà Giang liền lạnh lùng lên giọng ngắt ngang: "Thời Hoan, mời cô làm cho rõ, chính bởi vì cô mang thai đứa con này, nên chúng tôi mới đồng ý cho cô và Hà Thâm kết hôn, nếu như cô ở bên ngoài chạy nhảy lung tung, làm mất đứa nhỏ thì làm sao đây? Hợp đồng cũng đã ký xong rồi, cho dù cô có đánh mất đứa nhỏ thì chúng tôi cũng không thể đề nghị ly hôn với cô. Cô cẩn trọng, chúng tôi cũng không thể lãng phí tiền của chứ."
"..."
Thời Hoan nhắm mắt lại, tay sờ lên bụng, lại nắm chặt góc áo, phải rồi, bây giờ đứa con này là cơ hội duy nhất để cứu mạng Giang Hà Thâm, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện...
Cô run rẩy mở miệng: "Được."
***
Thời Hoan lại bị đưa về lầu lửng.
Cô vốn không phải là người có tính cách thích gây rối, vì cơ hội cuối cùng cứu mạng Giang Hà Thâm, nhịn thêm mấy tháng với những ngày gần như cách ly với thế giới bên ngoài, cũng không phải là không thể. Suy cho cùng, suy cho cùng cô cố gắng hết sức, cũng chỉ vì muốn đến bên cạnh anh.
Chỉ là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, có người sẽ không muốn cô sống bình yên trong mấy tháng này.
Tờ mờ 2 giờ mấy sáng, Thời Hoan nghe thấy một tiếng đập cửa bị một sức mạnh đẩy ra, cô bừng tỉnh từ trong giấc mộng, còn chưa nhìn thấy rõ là ai đã tới, liền bị dội thằng một thau nước lạnh vào mặt!
Tuy hiện giờ đang là ngày hè tháng 6, nhưng nhiệt độ ban đêm ở Vũ Thành thường thấp hơn, Thời Hoan bị thau nước này dội lạnh đến độ suýt nữa chết ngay tại chỗ, ngẩng đầu nhìn, cô thấy ánh mắt Tống Vy hận không thể nuốt chửng cô, cực kỳ đáng sợ!