Một đêm dài không mộng mị
Úc Khả Khả tỉnh lại trên chiếc giường mềm mại, hai mắt đăm đăm, một lúc sau mới chậm rãi trở mình, phát ra một tiếng thở dài thoải mái.
Aizzz, cuộc sống của người có tiền, đúng là thoải mái!
[Ký chủ chào buổi sáng, cuối cùng cô cũng tỉnh rồi], tiếng chuông buổi sáng nhẹ nhàng vang lên, hệ thống sôi nổi nhắc nhở: [Vai phản diện đã tới công ty rồi, hôm nay cô còn phải đi gặp anh ta đó.]
Úc Khả Khả:?
''Bây giờ mới mấy giờ? Anh ta đã bắt đầu làm việc rồi sao?'' Cô không khỏi liếc nhìn đồng hồ, vô cùng sốc: ''Đây là thế giới của những người cuồng công việc sao? người làm thuê cũng phải rơi lệ đấy.''
May quá cô không phải chịu số phận này.
Úc Khả Khả cảm thấy thoải mái trở lại.
Lưu luyến lăn lộn trên giường thêm một lát, cuối cùng cô cũng miễn cưỡng đứng dậy.
Gu của nguyên chủ cũng không đến nỗi nào, Úc Khả Khả tuỳ tiện chọn mặc xong quần áo, vừa mở cửa ra ngoài, thì đã thấy Úc Nhiễm ở dưới lầu đang nghe điện thoại:
''..... Tôi thấy mẹ tôi khá kỳ lạ, không chỉ tự mình nấu cơm cho chị ta, mà tối qua còn cố ý đến tìm tôi nói chuyện, kêu tôi cố gắng không trêu chọc đến chị ta, rồi còn kêu tôi phải chú ý nhất cử nhất động của chị ta,...''
Úc Nhiễm cũng không biết đang cùng ai xả giận, vẻ mặt lộ rõ vẻ oán giận: ''Rõ ràng trước kia đâu có như vậy, không biết là chị ta rót cái mê hồn canh gì cho mẹ tôi rồi, thế mà lại đối xử tốt với chị ta như vậy, tức chết tôi,...''
Há? Đây là đang nói về mình sao?
Nghe nhắc đến có tên mình, Úc Khả Khả vốn là định xuống lầu bèn dừng lại bước chân mà dựng thẳng lỗ tai hóng.
[Bởi vì sự việc ngày hôm qua khiến cho dì hai Úc nghi ngờ cô đã biết chuyện gì đó, dì ta sợ cô chó cùng rứt giậu mà nói cho chú Hai biết, thế nên là muốn ổn định cô lại trước đã.] hệ thống nói tiếp: [Dì ta nghi ngờ xảy ra vấn đề ở người bác sĩ đã bị mua chuộc trước đó, nên là mới sáng ra đã chạy đi tìm mối tình đầu tính toán kiểm tra chuyện này.]
Úc Khả Khả gật gật đầu: ''Tư duy cũng đủ kín đáo, rất có lý, trước tiên thắp cho ông bác sĩ kia ngọn nến +1''
Úc Nhiễm vốn đang say sưa oán giận, bỗng lơ đãng mà ngẩng đầu thì liếc thấy ngay Úc Khả Khả đang tựa vào lan can trên lầu mà nhìn cô không chớp mắt, tức thì hoảng sợ suýt rơi điện thoại: ''Chị có bệnh à, đi đường sao không phát ra chút tiếng động gì thế?''
Úc Khả Khả thẳng thắn trả lời: ''Thì tại chị đang nghe trộm em nghe điện thoại.'
Úc Nhiễm:???
Cô ta vẻ mặt khiếp sợ, thế mà lại có người thẳng thắn thừa nhận mình đang nghe lén? Có bệnh à? Cô ta vừa mở miệng muốn chửi thề lại đã nghe thấy người phụ sĩ vô liêm sỉ đáng ghê tởm này kéo dài giọng: ''Nếu như chị không chính tai nghe thấy, chị thực sự không tin nổi, Nhiễm Nhiễm em trước giờ lại đối với chị có nhiều bất mãn như vậy.''
''Chị thương em như em gái ruột của chị vậy, em làm chị buồn đấy, huhu.'':)))
Để chứng minh cho nỗi buồn từ nội tâm của mình, cô còn giả vờ khóc ra hai tiếng.
Úc Nhiễm: ''....''
Nghĩ đến những sự tình tối hôm qua, lại liên tiếp bị cha mẹ đâm sau lưng, Úc Nhiễm cố kìm lại những lời chửi rủa, gần như nghiến răng nghiến lợi.
Chẳng qua là gia đình họ hiện đang rất cần sự giúp đỡ từ Quý Cảnh Diệp thôi. Chờ đến ngày Úc gia lấy lại được phong độ, Úc Khả Khả nhất định sẽ chết rất khó coi!
Úc Nhiễm trong lòng điên cuồng tự an ủi mình, sau đó chỉ có thể đen mặt phủ nhận: ''Em làm sao có thể có thành kiến gì với chị được cơ chứ, chị hiểu lầm rồi.''
''Thật không?''
''Thật mà.''
Vậy thì chị có thể nhờ em chuẩn bị bữa sáng cho chị được không? Úc Khả Khả mặt đầy vui vẻ nói: ''Lát nữa chị phải đi gặp vị hôn thê, hiện giờ chị cần trang điểm và chuẩn bị quần áo một chút, vì vậy nên chỉ có thể giao cho em chuyện này.''
Úc Khả Khả nhất định là cố ý! Người hầu trong nhà cũng không phải đồ trang trí nhưng vẫn nhất quyết muốn cô phải hầu hạ chị ta! Con khốn!
Úc Nhiễm từ trước tới nay chưa bao giờ phải chịu qua chuyện uất ức như này, thực sự là đã tức giận đến mức đầu sắp bốc khói rồi. Thế nhưng vừa nghe chị ta đem cái tên Quý Cảnh Diệp ra để uy hiếp mình, cô ta cũng thực sự không dám phản kháng, vì vậy chỉ đành tức giận giậm chân: ''Chị! Chờ! Đó!''
Aaaaa! sớm muộn gì cô cũng sẽ đuổi con khốn này ra khỏi đây! Cô thề!
Vì vậy, sáng nay, dưới sự áp bức hống hách của bà chủ Úc Khả Khả, nhân viên Úc Nhiễm chỉ đành chịu đựng sỉ nhục và tuân theo.
Sau khi trêu điên Úc Nhiễm đến phát khóc, Úc Khả Khả hài lòng mà thưởng thức bữa sáng, cuối cùng là bước ra khỏi nhà dưới ánh mắt oán hận của Úc Nhiễm và ánh mắt sửng sốt, sợ hãi của người giúp việc.
—---
Tại công ty Quý gia,
''...Ngoài ra, đây là những tài liệu cần chữ ký của,...''
Trong văn phòng Tổng giám đốc, sau khi trợ lý Ôn trình bày xong một số công việc quan trọng, cậu ta vừa đặt tài liệu lên bàn thì chợt thấy Quý Cảnh Diệp nhíu mày.
Tưởng rằng lúc này bản thân đã nói gì không đúng, vị trợ lý không khỏi đứng thẳng người, trong đầu quay cuồng nhớ lại xem ban nãy đã sai ở điểm nào. Sau khi xác định không có vấn đề gì, tự nhiên trong lòng cũng nhẹ nhàng đi một chút, lại không hiểu mà lén lút liếc nhìn khuôn mặt của ai kia.
Trên khuôn mặt tuấn tú kia vẫn không có biểu tình gì, chỉ có hàng lông mày nhíu chặt hơn, trong đôi mắt đen sâu thẳm lộ ra vẻ lãnh đạm lạnh lùng. Lông mày và ánh mắt vốn đã hung hãn lại càng thêm sắc bén và nham hiểm, khí chất xung quanh anh ngày càng trở nên lạnh lùng và bức bách.
Trợ lý Ôn sống lưng cứng đờ, trong lòng thầm mặc niệm.
—— Đây rõ ràng là tâm tình không tốt, rốt cuộc là ai chọc giận Quý tổng?
Cậu thăm dò hỏi: "Giám đốc Quý, có chuyện gì sao ạ?"
Quý Cảnh Diệp xoa xoa thái dương vừa sưng vừa đau, đến khi giọng nói chói tai trong đầu rốt cuộc cũng ngừng lại, anh hơi nhướng mày, liếc nhìn cậu trợ lý một cái, nhẹ giọng nói: "Không sao."
Trợ lý Ôn thở phào nhẹ nhõm, vừa định rời đi, lại đột nhiên bị ngăn lại.
Quay người lại, nhìn thấy Giám đốc Quý mặt vẫn luôn không lộ biểu cảm, lúc này lại lộ ra một tia dao động hiếm thấy: "Lát nữa Úc Khả Khả có tới, cậu đi thu xếp một chút."
... Cô Úc?
Trên mặt trợ lý Ôn lộ ra một chút kinh ngạc, vừa định hỏi cái gì, thì bắt gặp đôi mắt đen lạnh như băng kia. Cậu không khỏi im lặng ngậm miệng, chỉ gật đầu ừ rồi cẩn thận đẩy cửa bước ra ngoài.
Trước đây khi cô Úc đến gặp Giám đốc Quý, không phải đều liên lạc trước với cậu ta à? Gặp lúc Giám đốc Quý có việc, cô Úc sẽ lộ ngay biểu cảm thở phào nhẹ nhõm, kiểu như không quá tình nguyện đến gặp nhau vậy,..
Thế mà lần này cô Úc lại trực tiếp liên lạc với Giám đốc Quý, trợ lý Ôn không khỏi lâm vào trầm tư, lẽ nào quan hệ của hai người này có sự thay đổi mà cậu ta không biết?
Từ đã, vậy vừa rồi lời Giám đốc Quý dặn dò là hàm ý muốn mình chăm sóc thật tốt cô Úc đây mà.
Trợ lý Ôn lộ ra biểu cảm ''bừng tỉnh đại ngộ'', tự xem như là mình đã đoán đúng ý của Giám Đốc Quý.
Trong văn phòng, Quý Cảnh Diệp hoàn toàn không biết đến trong lòng vị trợ lý đang suy nghĩ lung tung rối loạn cái gì. Sau khi rời đi, đôi mắt đen lãnh đạm cụp xuống, che giấu đi sự châm chọc trong mắt.
Trong đầu anh ta đang là cuộc đối thoại của một giọng nữ và một âm thanh hệ thống, kèm theo tiếng giật giật như thể do kết nối tín hiệu kém
[--Vì vậy, tôi đi gặp nhân vật phản diện, nên (rè rè)]
[Ê, nhân vật phản diện có thật (rè rè)]
[--À thì ra là vậy]
Rè rè, roẹt roẹt
Bàn tay Quý Cảnh Diệp khớp xương rõ ràng xoa huyệt Thái Dương, lại nhẫn nại mà nhắm mắt.
Anh ta mấy ngày trước bất ngờ trọng sinh.
Không rõ nguyên nhân trọng sinh, cho đến ngày hôm qua, khi đang làm việc trong văn phòng, đầu óc đột nhiên quay cuồng. Sau khi dần ổn định lại, không hiểu sao lại nghe được một giọng nữ sinh động kỳ lạ, giao tiếp cùng với một giọng nói điện tử máy móc.
Cố gắng kìm nén cơn đau do âm thanh điện xuyên thấu gây ra, Quý Cảnh Diệp dần bình tĩnh lại, cũng từ trong cuộc đối thoại của người nọ mà hiểu rõ tình trạng hiện tại.
Sau khi thăm dò, anh ta biết được có thể mình đã vô tình kết nối với sóng não của họ nhưng họ lại hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của anh ta.
Quý Cảnh Diệp có cố ý lên tiếng, thế nhưng rõ ràng là ba người đều biết được cuộc trò chuyện, nhưng lại chỉ có hai người có quyền lên tiếng. Tuy nhiên, có vẻ đường truyền kết nối tín hiệu không tốt, đi kèm với âm thanh nói chuyện luôn là tiếng điện máy rè rè rẹt rẹt, khiến cho anh ta không thể nghỉ ngơi bình thường từ hôm qua đến giờ.
Sau khi trằn trọc và gặp ác mộng suốt đêm, Quý Cảnh Diệp thức dậy với chiếc quầng thâm rõ ràng dưới mắt.
Tựa như là bị ngàn con vịt kêu cạc cạc đến tìm mình, thiếu gia Quý người bị đơn phương bị cấm ngôn và quấy rầy, tâm trạng không khỏi cảm thấy u ám.
Muốn cứu vớt anh?
Quý Cảnh Diệp theo phản xạ xoa xoa thái dương đang đau nhói, nở một nụ cười mỉa mai.
Ha, chỉ cần cô ta còn ở đây, thế giới cũng sẽ không tốt lên được.
Khi trợ lý Ôn đến báo cáo rằng cô Úc đã đến, anh đang mặt lạnh chờ đợi. Âm thanh trong đầu vốn đã dừng lại vang lên.
[Vậy là cả toà nhà này đều của nhà họ Quý? (rè rè) Má, giàu dữ vậy luôn!]
[(rè rè) Đây cũng còn chưa là gì, để tôi cho cô xem tất (rè rè) danh sách tài sản khác.]
[Chậc, chậc, nhà họ Quý giàu như này thì bảo sao nhà họ Úc cứ muốn bám vào cho bằng được.]
[Đây là trợ lý Ôn, trợ lý của Quý Cảnh Diệp. Trong cốt truyện, Úc Khả Khả mỗi lần muốn gặp Quý Cảnh Diệp đều liên hệ qua anh ta, nhưng thực chất cũng chỉ gặp qua mấy lần.]
[Ê giờ tôi đang chuẩn bị chạm mặt với nhân vật phản diện full giá trị hắc hoá, có chút lo lo.]
Quý Cảnh Diệp tạm dừng bút khi đang chuẩn bị đặt bút ký tên vào tài liệu, anh ta đột nhiên nhận ra, khi khoảng cách Úc Khả Khả đến gần anh ta hơn thì sóng não cũng được cải thiện, mà âm thanh khó chịu của điện tử cũng biến mất.
Đây là do khoảng cách dẫn tới tín hiệu kém?
Nếu như việc gặp mặt có thể làm giảm đi tác dụng phụ của việc kết nối tín hiệu, thế thì cũng không phải không chịu đựng được.
Ngay khi Quý Cảnh Diệp đang thầm suy xét xem có nên chịu đựng việc này hay không, cuộc trò chuyện vốn đang nói về anh lại đột ngột mà cũng quen thuộc đổi hướng.
[Aaa, chú Ba của nhân vật phản diện đang làm loạn dưới lầu, nhiều người ghê kìa]
[Gì cơ gì cơ? Ở đâu? Mau mau để tôi đi xem xem]
Quý Cảnh Diệp: ''.....''
Nghĩ đến từ khi có thể nghe thấy âm thanh của bọn họ, cũng tưng đấy lần rõ là đang tìm sách lược cứu vớt anh rồi lại ''mạc danh kỳ diệu'' mà chuyển hướng sang chuyện khác, Quý Cảnh Diệp mặt không cảm xúc nắm chặt bút, đột nhiên có một dự cảm không tốt.
Với cái thái độ cùng chiến lược cẩu thả của bọn họ, lần này có thể gặp mặt hay không còn chưa chắc nữa.
........
Vài phút trước,
Ngay khi Úc Khả Khả được trợ lý Ôn bất ngờ mang thái độ tích cực đưa vào thang máy, cô đột nhiên nghe thấy âm thanh nhiệt tình của Hệ thống.
[...chú Ba Quý bởi vì việc Quý Cảnh Diệp đuổi chú ta ra khỏi Hội đồng Quản trị hai ngày trước mà đang dẫn một nhóm vệ sĩ đến đập phá kìa]
[Á, chị lễ tân đã cố ngăn họ lại nhưng bị họ đẩy ngã rồi]
[Nhân vật phản diện có biết không, sao không kêu bảo vệ đuổi bọn họ ra ngoài]
[Aaa, đánh nhau rồi kìa, gay cấn quá]
.....[Náo nhiệt như vậy à, tôi cũng muốn đi xem xem]
[Nhân vật phản diện thì lúc nào gặp mà chả được, còn loại chuyện này là ''ngàn năm có một đấy''. Cho nên, Úc Khả Khả không chút nghĩ ngợi, dưới ánh mắt ngơ ngác của trợ lý Ôn dứt khoát nhấn nút mở cửa.]
Mà vừa mới bước ra khỏi thang máy, cô lại đột nhiên nghe thấy Hệ thống kêu lên
[Oa, bọn họ thật sự chơi được luôn, trên lầu cũng náo nhiệt không kém.]
Úc Khả Khả dừng bước: [Sao thế? trên lầu cũng có đánh nhau à?]
Hệ thống: [Nói sao ta? Kiểu đánh nhau của trên lầu với dưới lầu bản chất không giống nhau lắm, loại này không thể kể cô hiểu mà (tiểu hệ thống vẻ mặt dâm đãng.ipg)]
[???Náo nhiệt vậy sao?] Úc Khả Khả trong giây lát đã hiểu ra, lập tức trợn mắt [Mi để chị đây trong sáng tí đi!]
[Phát video kiểu này sẽ bị chặn đấy, nên để tôi tường thuật lại cho ký chủ nè] Âm thanh hệ thống sống động lạ thường [Người đàn ông là chú Hai của nhân vật phản diện, bên nữ thì chính là nữ thư ký mới nhậm chức của anh ta, hiện giờ họ đang ở trong phòng vệ sinh tầng hai mươi.]
[Chú Hai của nhân vật phản diện cũng thật là...]
[Chậc chậc, vậy là hết rồi à? Đàn ông như vậy cũng quá không được rồi? Thời gian cũng quá ngắn rồi đấy!]
[Ồ ô, họ thay đổi địa điểm rồi]
[À à được được, muốn! xem]
Úc Khả Khả lòng ngứa ngáy không nhịn được hít một hơi thật sâu, dưới ánh mắt kinh ngạc của trợ lý Ôn, cô nghiêm mặt dừng lại ở giữa cửa thang máy, lâm vào tình thế ''tiến thoái lưỡng nan'' không biết là nên xuống hay lên lầu.
Làm sao giờ, đánh nhau cũng hay mà play văn phòng cũng kích thích, sao mà hẹn nhau cùng xảy ra vậy? không thể tách lịch ra à?
Chết tiệt, người hóng ăn dưa giận dữ cào tường!
Tác giả có lời muốn nói: Trợ lý Ôn - cho nên cô có suy xét đến còn có cái lựa chọn đi gặp Giám đốc hay không?
Khả Khả: Nhưng họ đang đánh nhau rất kịch liệt đấy. Trên dưới lầu đều có đánh nhau!
#những người xui xẻo bị buộc phải mất ngủ do sóng não tín hiệu kém
#hủy diệt thế giới đi, nhân nào cũng phải có quả, tôi chính là nhân quả của anh
Quý tổng: Thế giới sẽ không tốt lên nổi!
(2884 từ - 17/07/23)