Cửu U Long Giới

Chương 132: Chủ nhân xin hãy nhận ta!



"Vù vù vù~" một đội binh lính cuống quít mang chủ tướng dưới sự hướng dẫn đi đến huấn luyện doanh của bọn Bạch Khởi, Bạch Kình Thiên không có ở đây, cấm vệ quân trong quân doanh trấn giữ cao cấp nhất ngoài trưởng quan cũng chính là một cái Thiếu tướng sư đoàn trưởng những người khác có nhiệm vụ cũng rời khỏi doanh địa, chỉ có hắn trấn giữ nơi đây, cho nên chuyện này rất nhanh đã bị hồi báo đến nơi của vị Ba Lạp Khắc sư đoàn trưởng trước mặt.

Nói thật làm một gã sư đoàn trưởng, Ba Lạp Khắc Thiếu tướng cũng không sợ Độc Cô Chiến Thiên, nhưng... Cũng không nghĩ bản thân sẽ bị họ tìm đến gây phiền toái, ai cũng biết, bị ba người đó chú ý thì cũng không tốt đẹp gì, hắn đương nhiên cũng không ngoại lệ, hơn nữa đối phương muốn tìm Bạch Khởi cũng không phải là muốn mưu hại Bạch Khởi, nếu người được điểm danh kia chính là Bạch Khởi – con của sư đoàn trưởng, thì tất nhiên sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn, dù sao quan hệ của mấy người bọn họ cũng không tệ.

Chẳng qua là hắn không ngờ Bạch Khởi sẽ tiến vào quân doanh, hơn nữa lại bắt đầu từ một gã tân binh, Ba Lạp Khắc không thể hiểu nổi tại sao sư đoàn trưởng lại làm như vậy, dù sao với tu vi của thiếu tướng quân, có thể xem là cao thủ trẻ tuổi một thời của vương đô, đi ra ngoài lịch lãm đã hơn nửa năm, nửa năm trước hắn cũng còn lợi hại hơn cả Độc Cô Chiến Thiên, bây giờ Độc Cô Chiến Thiên cũng đã đột phá tiến vào Đấu Linh, cho dù Thiếu tướng quân không đạt đến, nhưng chắc cũng tầm đại đấu sư đỉnh phong, huống chi còn có tước vị nhất đẳng thế tập nam tước, người như vậy nếu vào trong quân thì ít nhất cũng phải đảm nhiệm chức vụ một đại đội trưởng... Nhưng hắn lại bắt đầu từ một tiểu binh làm Ba Lạp Khắc có chút không thể giải thích được.

Nếu như lúc trước quân đoàn trưởng có ý tứ như thế, Ba Lạp Khắc cho dù biết cũng không quan tâm đến chuyện này, nhưng bây giờ lại khác, Độc Cô Chiến Thiên đã đánh tới cửa rồi, đã có không ít đã biết rồi chuyện này, tự nhiên không có gì mà phải giấu diễm nữa.

Cho nên vị này sư đoàn trưởng này sau khi nghe được tin tức đó thì lòng như lửa đốt, vội vàng tiến vào quân doanh, thu hút sự chú ý của rất nhiều người, tất cả binh sĩ đều có chút căng thẳng, bách phu trưởng đang ngồi cũng với Bạch Khởi vội vàng đứng dậy, đứng nghiêm, Bạch Khởi đầu tiên là sửng sốt sau đó cũng đứng lên.

"Tham kiến sư đoàn trưởng đại nhân." Đại đội trưởng nghiêm mình cung kính nói to, sau đó đưa tay để ở trước ngực, một cái chào tiêu chuẩn theo nghi thức quân đội, người chung quanh rối rít làm theo, hướng về phía Ba Lạp Khắc sư đoàn trưởng hành lễ, dù sao đây chính là sư đoàn trưởng a, rất nhiều người cả đời có lẽ cũng chưa từng thấy qua nhân vật lớn như vậy, cho nên đều vội vàng hành lễ, trong đó bao gồm cả Bạch Khởi.

"Ài... Ta nói này... Thiếu tướng quân ngài cũng đừng khó ta chứ. Được rồi, chúng ta đi mau… đám người Bối Tác Tư đã sắp làm loạn cửa quân doanh rồi." Ba Lạp Khắc quét mắt chung quanh một cái, lập tức phát hiện Bạch Khởi, không phải bởi vì hắn nhìn thấy Bạch Khởi bất phàm, chỉ là bởi vì trong quân doanh chỉ có một người tóc bạc, đó chính là Bạch Khởi... Hơn nữa hắn lại ở gần Ba Lạp Khắc như vậy, muốn không nhận ra cũng khó a.

"Đại nhân... Ta không biết ngài đang nói cái gì..." Bạch Khởi nghe xong trong lòng chỉ đành cười khổ, chỉ có điều lại nhanh chóng cung kính đáp.

"Thiếu tướng quân, không phải là ta đã quấy rầy ngài... Lần này ngài thật sự phải đi ra ngoài, Ài… Bối Tác Tư thiếu gia của gia tộc Lan Lăng tới, Tam vương tử điện hạ cũng tới rồi... Còn nữa, cái tên biến thái Độc Cô Chiến Thiên cũng theo đến, Tam vương tử và Bối Tác Tư đến ta cũng có thể đuổi đi... Nhưng... Điều này... Độc Cô Chiến Thiên bây giờ có thánh chỉ của bệ hạ, hắn bây giờ có thể tùy ý giết người trong vương đô mà không mang tội, ai cũng không dám đi trêu chọc hắn a. Ngài xem... Ngài có phải hay không nên..." Ba Lạp Khắc nghe Bạch Khởi giả vờ ngờ nghệch nói, sắc mặt có chút bất đắc dĩ nói.

"Chuyện này... Được rồi..." Bạch Khởi nghe xong cũng hiểu bản thân có muốn tránh cũng không được. Chỉ có thể gật đầu, sau đó cùng theo Ba Lạp Khắc đi ra ngoài, những binh sĩ trong doanh, mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết nên nói cái gì cho phải, mọi người ngây ngốc nhìn Bạch Khởi rời đi, một số người lúc trước trong lòng có chút bất mãn với Bạch Khởi, chuẩn bị khiêu chiến, nhưng bây giờ biết được thân phận của Bạch Khởi không nhịn được xương sống lạnh toát...

"Đại nhân... Người kia có thật là Thiếu tướng quân Bạch Khởi không? Ta không có nghe nhầm chứ?" Một trung đội trưởng nhìn hướng Bạch Khởi rời đi vội thấp giọng hỏi, bộ dáng có chút ngây ngốc.

"Còn có thể giả sao? Ta đã nói rồi, người bình thường làm sao có thể lợi hại như vậy, còn trẻ như vậy mà đấu sư như ta đây cũng nhìn không thấu hắn, không ngờ hắn lại là Bạch Khởi thiếu gia... Hắn là cao thủ trẻ tuổi một thời của vương đô, không trách được ban đầu ta đã cảm thấy cái tên này có chút quen tai, Đám người chúng ta thật quá ngu xuẩn!" Đại đội trưởng đồng dạng cũng ngây ngốc nhìn theo hướng rời đi của Bạch Khởi, trong miệng không ngừng lẩm bẩm những lời này.

Biểu hiện của bọn hắn Bạch Khởi tất nhiên không thể nào biết, bởi vì bây giờ Bạch Khởi đã đi tới cửa quân doanh, bọn người Ba Lạp Khắc đi theo phía sau Bạch Khởi, ngoài ra còn có một đám sĩ quan đi bên cạnh Bạch Khởi, hùng hùng hổ hổ chừng hơn mười người.

Lúc bọn Bạch Khởi đi đến quân doanh, cửa quân doanh đã chuẩn bị mấy ngàn cấm về quân đang trong tình trạng chuẩn bị chiến tranh, những binh lính này cũng không biết người phía ngoài là ai, cũng không có ai nói cho bọn hắn biết, cho nên tự giác đề phòng, rối rít tụ tập đến nơi này, dù sao nơi này chính là cấm vệ quân đại doanh, có người định xông vào đại doanh khiến bọn họ không thể không cẩn thận đề phòng, nếu như không phải quan trưởng có lệnh thì bọn họ cũng không dám tự ý hành động, sợ là bây giờ đã sớm lao ra rồi, dù sao binh sĩ của cấm vệ quân cũng không phải là thứ mà người nào cũng có thể tùy tiện khi dễ... Tôn nghiêm của Cấm vệ quân cũng không phải là ai cũng có thể chà đạp.

Lúc đám Ba Lạp Khắc đến, bọn lính tự động nhường ra một con đường, mọi người rối rít tránh ra, để đám người Bạch Khởi có thể thông qua, chỉ có điều có không ít người chú ý đến Bạch Khởi, mọi người không nén được tò mò nhìn về phía Bạch Khởi, bọn họ vẫn chưa hiểu tại sao sư đoàn trưởng và các trưởng quan lại đi cùng với một tiểu đội trưởng, hơn nữa tên tiểu đội trưởng này còn đi tuốt ở đàng trước, còn các vị trưởng quan thì lại kính cẩn theo sau, chuyện này đối với một nơi kỷ luật nghiêm mình thì tuyệt đối không thể nào xảy ra a! Nhưng mà… Không ngờ bây giờ lại xảy ra trước mắt mọi người.

Bạch Khởi đi tới cửa đại doanh thì nhìn thấy Lý Tầm Hoan, sau lưng còn có bốn nữ bộc xinh xắn theo hầu, mà Bối Tác Tư thì vẻ mặt cợt nhả lười biếng dựa vào một cây đại thụ, bên cạnh hắn là hai người hộ vệ, về phần Độc Cô Chiến Thiên, tên này đứng thẳng tắp nhắm mắt dưỡng thần, một thanh đại kiếm màu đen dựng thẳng trước mặt, bộ dáng kia dường như có chút không tự nhiên.

Thấy tình cảnh như thế Bạch Khởi cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói: "Ta nói này... Ba người các ngươi dù muốn tìm ta cũng không cần phải như vậy... Xông vào cấm vệ quân đại doanh... Gây hỗn loạn còn chưa đủ sao."

"Ha ha... Thế sao, ta lại không cảm thấy gì cả... Ai bảo ngươi trở về cũng không báo một tiếng, ban đầu không nói tiếng nào đã rời đi, thậm chí ngay cả trở lại cũng không nói cho chúng ta biết, chạy đến chỗ quân doanh này làm một tiểu binh, không còn cách nào khác, chúng ta chỉ có thể tự mình tới đây." Bối Tác Tư ha ha cười một tiếng nói, lúc nói cũng chậm rãi đi về phía Bạch Khởi.

"Ừm... Đúng vậy... Ta cũng không thấy chuyện này có gì to tát, ta nghĩ phụ hoàng cũng sẽ không trách tội chúng ta đâu... Ta đây còn chưa đủ nghĩa khí sao..." Lý Tầm Hoan cũng hướng phía Bạch Khởi đi tới, vừa đi còn vừa tự sướng nói.

Lúc ba người nói xong đã ôm chặt lấy nhau cười ha hả, lúc đang định hỏi thăm lẫn nhau, bỗng nhiên một thanh âm từ sau lưng đám Bạch Khởi vang lên: "Ta... Độc Cô Chiến Thiên, dưới danh nghĩa của chiến thần, hướng Bạch Khởi thần phục, một lòng trung thành, trọn đời không thay đổi."

Thanh âm cũng không lớn, bất quá lại chuẩn xác truyền đến tai mỗi người, trong nháy mắt mọi người đều ngẩn cả ra, mọi người mang ánh mắt kinh ngạc nhìn về Độc Cô Chiến Thiên, ai cũng không ngờ... Điều này... quả thật... Người này thậm chí còn dám thề dưới danh nghĩa chiến thần, muốn thần phục Bạch Khởi…

Phải biết rằng chiến thần là thần chí cao vô thượng trong lòng đấu giả, là tín ngưỡng của đấu giả, đại biểu cho chiến tranh và lực lượng, là vị thần cai quản đấu khí... Nếu một người dám dùng danh nghĩa của chiến thần để thề thì tuyệt đối không thể sửa đổi, điều này tương đương với nghi thức thần phục linh thiêng nhất.

Bất luận là Bối Tác Tư, Lý Tầm Hoan hay Bạch Khởi, hoặc là đám người Ba Lạp Khắc và những binh lính kia đều có chút choáng váng, tên của Độc Cô Chiến Thiên, uy danh như sấm đánh bên tai, bây giờ hắn dám quỳ rạp xuống đất thề thần phục đối với Bạch Khởi, ai cũng không dám tin những chuyện xảy ra trước mắt này đều là sự thật...

"Chủ nhân... Xin ngài hãy thu nhận ta... Ta sẽ dùng thân thể của ta trở thành lá chắn cho ngài, dùng kiếm trong tay trở thành lợi khí sắc bén nhất của ngài." Độc Cô Chiến Thiên quỳ trên mặt đất cung kính vạn phần nói, mặc dù giọng nói vẫn lạnh băng như cũ, bất quá mọi người ở đây đều không hoài nghi tính chân thật trong đó.

"Ừm... Độc Cô Chiến Thiên à... Ta lúc đầu mặc dù cùng ngươi quyết đấu, nhưng tuyệt đối không có ý tứ này... Ngươi đừng hiểu lầm, việc đó… Ngươi vẫn là bằng hữu của ta..." Lời này của Độc Cô Chiến Thiên khiến Bạch Khởi có chút khó xử, không tiếp nhận mà lại nhẹ nhàng khước từ.

Chẳng lẽ Bạch Khởi lại không muốn có một người nô bộc như Độc Cô biến thái sao? Chẳng qua là Bạch Khởi trong lòng cũng không có nghĩ tới chuyện này, cũng không nghĩ rằng Độc Cô Chiến Thiên sẽ trở thành thủ hạ của mình, trong lòng Bạch Khởi rất bội phục Độc Cô Chiến Thiên, mình nhờ Cửu U mà trở thành siêu cấp thiên tài, còn Độc Cô Chiến Thiên lại là thiên tài chân chính, trong lòng Bạch Khởi cho rằng Độc Cô chính là đối thủ của mình, để một đối thủ như vậy cam lòng làm thủ hạ cho mình thì Bạch Khởi có chút không đành lòng, mặc dù Bạch Khởi quả thật cũng muốn có một thủ hạ như vậy. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Không... Chủ nhân, xin ngài hãy tiếp thu sự thần phục của ta, xin ngài nhất định phải nhận lấy ta, nếu không. Ta sẽ tự kết liễu ngay tại chỗ này." Độc Cô Chiến Thiên tính cách quá mức quật cường, đã quyết định chuyền gì thì cho dù dùng mười con trâu kéo cũng không được, bây giờ quả thật là như thế.

"Này... Được rồi..." Bạch Khởi miễn cưỡng đáp ứng, hắn biết nếu bản thân mình không đáp ứng sợ thì không được, Độc Cô Chiến Thiên biến thái kia chỉ sợ sẽ thật sự làm như lời hắn nói... Nói không chừng sẽ đi tự sát thật.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv