Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 83: Chú Ba, Chú Thật Tốt



Thái độ của Tư Lệ Đình xưa nay đều là cứng rắn, chỉ có anh mới có quyền nói không.

Lúc trước đối với Tô Cẩm Khê cũng là như thế, anh muốn cô, chỉ cần đem quan hệ của hai người ra để uy hiếp, Tô Cảm Khê sẽ lập tức tự dâng đến cửa.

Trong lúc cùng Tô Cẩm Khê ở chung Tư Lệ Đình phát hiện cô so với trong tưởng tượng của mình đơn thuần, lương thiện hơn nhiều.

Sau khi xác định được tình cảm của mình, anh chỉ muốn xem cô như bảo bối của mình mà nuông chiều thật nhiều.

“Được rồi, anh sẽ cho em thời gian, em tốt nhất nên sớm nói rõ ràng với phía bên Đường Minh đi, giao ước của chúng ta vẫn có hiệu lực như trước đây.”

Tô Cẩm Khê lắc đầu: “Chú ba, không phải như vậy đâu.”

“Hửm?”

“Ở suối nước nóng chú đã từng đưa ra giao dịch một trăm triệu, tôi thừa nhận khi đó tôi có chút động lòng.”

“Nhà họ Tô không xoay sở được, một trăm triệu này đúng là có thể giúp ích rất nhiều, loại động lòng đó là vì tiền chứ không phải vì người, chính là giống như loại giao dịch trước đây của tôi với tổng giám đốc Đường vậy.”

“Nhưng bây giờ thì khác, nếu như tôi thật sự thích chú, không cần chú phải nói, tôi nhất định cũng sẽ nghĩ cách nói rõ ràng với tổng giám đốc Đường.”

: “Nếu không như vậy thì chính là không công bằng với chú, cho dù tôi không yêu tổng giám đốc Đường, sau này cũng phải rõ ràng với chú nữa.”

“Vì vậy thật xin lỗi chú ba, tạm thời tôi không thể cho chú một câu trả lời chắc chắn được.”

Tô Cẩm Khê nói vô cùng đàng hoàng, Tư Lệ Đình bắt đắc dĩ cười một tiếng: “Em đó, đúng là đồ ngốc mà.”

Đem cô ôm vào lòng, bàn tay ôm cô vô cùng chặt: “Có điều anh rất thích đồ ngốc như em nghiêm túc.”

Tô Câm Khê là người nghiêm túc, một khi cô xác định mình thật sự thích Tư Lệ Đình, cô sẽ chủ động giải quyết xong chuyện với Đường Minh.

Tư Lệ Đình cười cô ngốc nghéch, nếu nhà họ Tô gặp nạn, bây giờ cô lại biết thân phận của mình.

Chỉ cần cô dỗ dành mình, không cần giao ước gì mình cũng sẽ cam tâm tình nguyện đem một trăm triệu đưa cho cô.

“Nếu không, trước tiên em đồng ý làm bạn gái của anh đi? Tiền thì anh vẫn đưa cho em, một bên chúng ta qua lại em cũng nói rõ mọi chuyện với Đường Minh đi.

“Dù sao ngay từ đầu em đã giao ước cần thận với Đường Minh chuyện riêng đều không liên quan nhau rồi, em như thế này cũng không tính là có lỗi với nó đâu.”

Sau khi hưởng được sự chủ động tốt đẹp của Tô Cảm Khê, Tư Lệ Đình đâu có cam lòng bỏ qua cho cô chứ.

“Chuyện này làm sao có thể chứ? Như vậy không phải là oan ức cho chú rồi sao?”

“Tôi không phải loại người như vậy, hơn nữa nếu tôi nói muốn thật sự thích chú, là yêu thích con người này của chú, không liên quan đến tiền của chú, nếu như chú nói những lời như vậy nữa tôi sẽ giận đó.”

Tư Lệ Đình vuốt tóc cô: “Được được được, tiểu tổ tông của anh, lời này anh nói sai rồi được chưa?”

“Chú ba, đối với tình cảm tôi rất nghiêm túc, trước đây tôi còn muốn tỏ tình với Giản Vân nữa.”

“Lúc ấy tôi uống say, muốn dựa vào rượu nói hết tình cảm tôi giấu kín ở trong lòng cho anh ta biết, cũng không có ý định lập tức qua lại với anh ta.”

“Cũng không phải là vì cảm thấy có lỗi với tổng giám đốc Đường, mà là tôi không muốn có lỗi với Giản Vân.”

“Giản Vân là người tôi yêu thích lúc còn đi học, tôi vẫn cho là yêu thích anh ta.”

“Nhưng chú xuất hiện lại hoàn toàn phá vỡ cuộc sống của tôi, cho tới bây giò tôi cũng không xác định có phải là tôi thích chú rồi hay không nữa.”

“Mặc kệ là chú ba chú hay là Giản Vân, tôi đều sẽ suy nghĩ thật kỹ, một khi tôi đã quyết định, tôi sẽ không buông tay.”

“Bên trong ánh mắt của Tô Cẩm Khê lóe lên ánh sáng nghiêm túc, Tư Lệ Đình thấy rõ sự nghiêm túc của cô.

Nếu như mình ép buộc cô ngược lại là không tôn trọng cô: “Được rồi, anh sẽ chờ em suy nghĩ kĩ càng, có điều em cũng phải đồng ý với anh một chuyện.”

“Chuyện gì?”

“Không cho phép em từ chối ý tốt của anh, không cho phép em trốn tránh anh, chúng ta sẽ ở chung giống như trước đây, nếu Lời nói đến bên miệng anh lại thay đổi ý, nghĩ đến lúc nảy Tô Cẩm Khê chủ động.

“Tôi mới sẽ không muốn ấy.”

“Vật nhỏ, không cần nói kiêu ngạo như vậy đâu.” Anh mờ ám ở bên tai cô cười một tiếng.



Tô Cảm Khê cùng anh đùa giỡn trong bồn tắm một lát, tâm trạng cũng tốt hơn nhiều.

“Chú ba này sau này có thể không cần dùng chuyện kia uy hiếp tôi có được hay không?” Cô thật sự rất sợ hãi đó.

“Được thôi, anh đồng ý với em, anh sẽ không dùng việc công khai chuyện của chúng ta để uy hiếp em nữa.”

Tô Cẩm Khê vui vẻ hôn lên má anh một cái: “Chú ba, chú thật là tốt.”

“Nhóc con, bây giờ mới biết anh tốt sao?” Tư Lệ Đình cũng xua tan đi vẻ lo lắng trong lòng.

Quấng thời gian đó trong lòng anh vô cùng khó chịu, nhóc con này với Giản Vân không rõ ràng, bên phía Đường Minh lại có dính líu, ngay cả chơi game còn làm người ta thích hai năm nữa.

Cũng may hôm nay cuối cùng Tô Cẩm Khê cũng chân thành thổ lộ, dù rằng rõ ràng cô cũng không nói thích mình.

Chí ít so với trước đây quan hệ của hai người đã tiến được một bước dài rồi, một ngày nào đó cô sẽ hoàn toàn thuộc về mình thôi.

Tư Lệ Đình cũng không còn ép buộc cô nữa, thời gian còn rất nhiều, anh không cần nhất thời gấp gáp.

Tắm rửa thật sạch xong, Tư Lệ Đình dùng khăn tắm bao lấy Tô Cẩm Khê, đem cô đặt lên giường của mình.

Giường này giống với giường trong nhà Tư Lệ Đình, trăng chỉ có màu , không có bắt kỳ hoa văn gì, vô cùng đơn giản.

“Chú thường xuyên ngủ ở chỗ này à?” Tô Cẩm Khê nhớ trước đó anh nói nơi này không có quần áo phụ nữ, ở biệt thự cô giúp việc cũng đã nói lời giống vậy.

Có thể thấy được tác phong sinh hoạt của Tư Lệ Đình tương đối tốt, không giống những người có tiền kia.

: “Ưm, lúc tăng ca bận rộn cũng lười vê nhà, dù sao cũng chỉ có một mình anh, ngủ ở nơi nào cũng giống nhau thôi.”

Tư Lệ Đình làm Tô Cẩm Khê cảm thấy có chút đau lòng, trách không được cô cảm thấy trong phòng ngủ của Tư Lệ Đình còn có một ít đồ ở văn phòng.

Đó chính là mùi vị của tình người, anh vẫn luôn luôn một thân một mình, một người chắc chắn sẽ cảm thấy cô độc rồi.

“Sao lại nhìn anh như vậy?” Tư Lệ Đình đối diện với ánh mắt đau lòng của cô.

“Chú ba, xưa nay chú vẫn một mình như vậy sao? Không có bạn gái à?”

“Không có, phụ nữ không lọt nổi mắt xanh của anh.” Tư Lệ Đình nói thẳng.

“Vậy sao chú lại thích tôi?” Tô Cẩm Khê vẫn tương đối chờ mong câu trả lời của anh.

“Bởi vì em ngốc hơn phụ nữ bình thường, anh khá thích phụ nữ ngốc.” Tư Lệ Đình trêu chọc nói.

Tô Cẩm Khê bĩu môi: “Tôi mới không ngốc đó.”

Tư Lệ Đình cười cười: “Anh biết em không ngốc, chỉ là em quá lương thiện mà thôi, lương thiện một chút cũng không có gì không tốt, dù sao sau này cũng có người không hiền lành như anh bảo vệ em rồi.”

Không biết là do ngực anh quá ấm hay là anh quá dịu dàng mà cô giống như càng ngày càng chìm sâu vào bên trong tình cảm dịu dàng của anh hơn.

“Cậu chủ, mua được quần áo cho cô Tô rồi.”

“Để ở bên ngoài đi.”

“Vâng.” Lâm Quân rời đi.

Tô Cẩm Khê nghĩ đến mình vừa mới bị anh ôm ra từ toilet, những cái váy kia còn rơi lung tung ở mặt đất phía ngoài kia.

Chẳng phải là Lâm Quân đã thấy những dấu vét kia rồi chứ?

Một bên Tô Cẳm Khê đỏ mặt, một bên dùng tay ôm lấy cỗ Tư Lệ Đình.

*A a a, bị anh ta thấy rồi, lần này thật sự bị thấy rồi.”

“Trợ lý Lâm không phải người ngoài, biết cũng không có sao đâu.” Tư Lệ Đình an ủi.

“Nhưng mà tôi ngại……” Tô Cảm Khê nghĩ đến đây là lần mình điên cuồng muốn anh, còn là trong phòng làm việc nữa, trợ lý Lâm sẽ nghĩ về mình như thế nào chứ?

“Không sao đâu, dù sao cậu ta cũng là câu độc thân, không hiểu đâu, anh ra ngoài lấy quần áo cho em nha.” Tư Lệ Đình nói như không quan trọng.

Một lần nữa lấy bộ vest từ tủ quần áo ra mặc vào, rất nhanh anh lại là vị tổng giám đốc lớn thần bí âu phục giày da.



Chỉ có tô Cẳm Khê mới biết được dáng vẻ gợi cảm với mồ hôi của anh dưới ánh sáng mà thôi.

Trợ lý Lâm mua quần áo khá phù hợp với Tư Lệ Đình, không có hở hang giống như trước đó, nhưng lại vừa văn bày ra được dáng người của Tô Cẩm Khê.

Tô Cầm Khê thay quần áo xong mới nghĩ đến Tiểu Châm còn đang ở Đề Hoàng đợi cô: “Chú ba, có một đồng nghiệp cùng đi với tôi, tôi quên nói anh ta đi trước, lại để anh ta chờ lâu như vậy.”

“Không sao đâu, em có thể lấy được lần hợp tác này, đừng nói là để anh ta chờ mấy tiếng, để anh ta chờ mấy ngày anh ta cũng đều sẽ cảm ơn em.”

“Vậy bây giờ tôi xuống đó tìm anh ta nha.”

Tư Lệ Đình một tay kéo cô lại: “Em không muốn nói chuyện hợp tác với anh sao?”

“Đây…… Tôi gọi anh ấy vào cùng bàn.”

“Anh nói rồi, anh không tiếp người khác, anh chỉ tiếp em thôi, huống hồ anh cũng không quen ăn cơm chung những người khác nữa.”

“Đúng là nhiều tật xấu mà.” Tô Cẩm Khê nói thầm một tiếng, vội vàng gọi điện thoại cho Tiểu Châm.

“Đàn anh, anh vẫn còn ở Đề Hoàng sao?”

ñ “Ừm, Tiểu Tô em bàn chuyện hợp tác với tổng giám đốc đến đâu rồi? Tổng giám đốc có làm khó dễ em hay không?”

Máy tiếng ngày trôi qua Tiểu Châm cũng không được bình yên lắm, anh ta lo lắng một mình Tô Cẩm Khê không thể ứng phó được, nhưng lại không dám tùy tiện liên lạc với Tô Cẩm Khê.

Tô Cầm Khê nghe được lời quan tâm của anh ta càng ngại, người ta đang lo lắng cho mình lo lắng cho sự hợp tác.

Mình thì tốt rồi, không nói đến việc quên chuyện hợp tác không còn một chút đi, còn chạy đến ngủ với quản lý nữa chứ.

Tô Cẩm Khê thực sự không có mặt mũi nào để nhìn Tiểu Châm nữa, cô hắng giọng một cái: Chuyện kia…… Chúng tôi bàn vô cùng thuận lợi, anh ấy không có làm khó tôi.”

“Vậy thì tốt rồi, bàn xong chưa?”

“Vẫn chưa xong nữa, còn có một số chuyện vẫn chưa bàn xong nữa, đàn anh anh về công ty trước đi, ở đây có tôi là được rồi.”

“Một mình em cũng có thể sao?” Tiểu Châm ân cần nói.

“Ừm, có thể chứ, anh không cần lo lắng cho tôi đâu.”

“Vậy được rồi, tôi đi trước đây, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi nha.”

Cúp điện thoại, Tô Cắm Khê vừa quay đầu nhìn vào ánh mắt dò xét của cấp trên Tư Lệ Đình.

“Anh ta rât quan tâm em đó.”

Không biết có phải là do cô ảo giác hay không, mà sao cô lại ngửi được mùi chua thế này.

“Khụ, tôi là người mới chuyển đến ban tiêu thụ, anh ta chỉ là quan tâm tôi mà thôi.”

“Tốt nhất là như vậy đi, đi, đi ăn cơm thôi.”

Tư Lệ Đình kéo cô đi ra ngoài, Tô Cẩm Khê dọn dẹp phòng làm việc anh sạch sẽ rồi mới rời đi.

“Sẽ có người quét dọn mà.” Tư Lệ Đình bất mãn nhìn cô làm những việc này.

Chỉ là bây giờ Tô Cẩm Khê rất ngại, cô làm sao có thể để nhiều người nhìn thấy nữa chứ.

“Thang máy này hoàn toàn làm bằng vàng thật à?” Tô Cẩm Khê dời đi chủ đề.

“Đương nhiên những linh kiện này thì không thể nào rồi, chỉ là mạ một lớp vàng ở chỗ an toàn mà thôi.” Tư Lệ Đình giải thích.

“Vậy cũng đủ xa xỉ rồi.” Tô Cảm Khê nhìn mà than thở, mức độ xa xỉ của người này so với trong tưởng tượng của cô còn lợi hại hơn rất nhiều nữa.

Tư Lệ Đình chỉ cười một tiếng mà không trả lời, Tô Cẩm Khê cảm thấy thiết kế tốt nhát là thang máy đi thẳng đến tàng hầm số một, như thế này cũng không sợ người khác nhìn thấy cô với Tư Lệ Đình đang bên nhau.

Mặc kệ đó là công ty nào, tổng giám đốc ở bên cạnh phụ nữ chắc chắn luôn là đối tượng cho chuyện bát quái rồi.

Một số chiếc xe sang trọng đang đậu trong gara dành riêng trong tầng một, hôm nay không có tài xế, Tư Lệ Đình tự thân xuất trận.

Tô Cảm Khê ngồi vào ghế lái phụ, cô còn chưa nhìn thấy dáng vẻ lái xe của Tư Lệ Đình đâu. Cô cảm thấy chắc chắn là mình trúng độc rồi, người ta còn chưa lái xe sao cô lại cảm thấy anh rất đẹp trai vậy chứ!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv