Bàn tay hung hăng cuộn ở cùng một chỗ nắm thành quả đắm, cuối cùng vẫn là không có đẩy cánh cửa kia ra.
Anh có thù cùng với nhà họ Đường, cho dù chuyện này bại lộ cũng không có một chút tổn thất nào, nhưng anh lại rất quan tâm Tô Cẩm Khê.
Mình cái gì đều có thể mặc kệ, cô có quá nhiều ràng buộc cùng liên lụy.
Đến cuối cùng Tư Lệ Đình như cũ không có đầy ra cánh cửa kia.
Tô Cẩm Khê cùng Đường Minh rời đi trong nháy mắt nghe được từ trong phòng truyền đến một âm thanh thứ gì bị đạp nát trên mặt đất.
“Sao vậy?” Đường Minh nhìn thấy biểu cảm khó coi của Tô Cảm Khê.
Tô Cẩm Khê cắn môi trả lời: “Không có gì, chúng ta đi thôi.”
Trong lòng cô rất rõ ràng là Tư Lệ Đình tức giận, may mắn chính là anh. lưu lại cho mình một chút mặt mũi cuối cùng.
Chú ba, cảm ơn chú.
Bạch Tiểu Vũ đặt gian phòng số 777 ngay tại sát vách, cũng giống nhau là suối nước nóng tình nhân lộ thiên, căn phòng này có gian tắm rửa.
Trước đó cùng Bạch Tiểu Vũ đến Đường Minh rầu rĩ không vui, kỳ quái chính là lúc cùng Tô Cẩm Khê bên nhau đi vào phòng anh ta vậy mà không hiểu sao lại có chút kích động lên.
Gian phòng bố trí rất là ấm áp, đây là một cái phòng gia đình nhỏ, từ suối nước nóng lộ thiên đến phòng ngủ đầy đủ mọi thứ.
Bạch Tiểu Vũ sớm đã đặt căn phòng này, mục đích đúng là muốn cùng Đường Minh bên nhau ôn lại lãng mạn.
Đến căn phòng này liền có một loại không khí mập mờ lan tràn ra, Đường Minh nhìn thoáng qua Tô Cẩm Khê cần trọng.
“Cô cũng là vì tắm suối nước nóng mới tới, cô đi đi, tôi ở tại trong phòng.” Đường Minh chủ động mở miệng nói.
Tô Cẩm Khê nhìn lướt qua sân vườn đủ loại hoa cỏ, nhưng trong lòng thì có chút ngứa ngáy muốn đi ngâm.
Đồ mặc trên người quá mức lộ liễu cô không có khả năng cởi kimono xuống trước mặt Đường Minh, nếu Đường Minh nói như vậy cũng có thẻ.
“Vậy anh không được đi ra đó.”
“Ừm.”
Tô Cẩm Khê lúc này mới yên tâm đi đến phía suối nước nóng bên ngoài, đóng cửa lại, che khuất ánh mắt Đường Minh nhìn cô.
Thử nhiệt độ nước một chút, Tô Cẩm Khê lúc này mới cởi áo kimono đi xuống nước, cơ thể dễ chịu để cô cảm thấy toàn thân đều thả lỏng ra.
Lấy điện thoại di động ra gửi cho Tư Lệ Đình một tin nhắn: “Chú ba thật sự xin lỗi.”
Giờ phút này Tư Lệ Đình tức giận đến hút một điều thuốc toàn thân trên dưới đều phát ra hàn ý lạnh lẽo: “Cô gái, lá gan của em cũng rất lớn đó!”
Cách màn hình đều có thể cảm giác được sự cáu kỉnh của Tư Lệ Đình, Tô Cẩm Khê rụt cổ lại: “Chú ba, tôi cũng không có cách nào mà, ai biết được dì Đường đột nhiên cũng tới, thật xin lỗi nha, chú tha thứ cho tôi có được hay không?”
“Em muốn đền bù cho tôi như thế nào đây?” Tư Lệ Đình thấy cô dáng vẻ còn không tính là quá không có lương tâm, ngoại trừ đánh chữ bên ngoài còn gửi một cái icon biểu cảm vô cùng đáng thương.
Nhìn thấy cái biểu cảm này, Tư Lệ Đình phảng phát nghĩ đến dáng vẻ tự trách mình của cô, thở dài một hơi, cô sống được cũng rất mệt mỏi, mình cũng không thể chỉ trách cô.
Ánh mắt Tô Cẩm Khê rơi vào hai chữ đền bù trong nháy mắt đỏ bừng mặt: “Chú muốn đền bù cái gì?”
“Em biết mà.”
Đúng vậy mà, cô biết mà, Tư Lệ Đình đã nói, trước khi chưa chán cô sẽ không buông tay, chứng minh hiện tại anh vẫn chưa có chán.
“Chuyện kia…… Buổi tối tôi lại đến.” Đối với sự tình như thế này cô đã không có bài xích giống như trước đó nữa, thậm chí đang bắt tri bắt giác sa vào trong đó.
“Lần này là chính em chủ động đó.”
Tô Cẩm Khê không còn dám trả lời, trái tim đã đang phù phù phủ phù nhảy loạn một trận.
Chuyện cô cùng Tư Lệ Đình tiếp xúc này máy lần vẫn luôn là anh chủ động, lần này cô lại phải chủ động, Tô Cẩm Khê nuốt ngụm nước bọt.
Ngay lúc đó Đường Minh nhẹ nhàng gõ cửa một cái: “Cầm Khê, mẹ tôi đặc biệt đưa đồ uống đến cho chúng ta, bây giờ tôi vào có thuận tiện không?”
“Cái kia…… Anh đi vào đi.”
Tô Cảm Khê đem điện thoại ném qua một bên, tranh thủ thời gian chìm vào trong nước, Đường Minh trong lòng cô còn tính là bộ dáng chính nhân quân tử, hẳn là sẽ không nhìn loạn đâu.
Đường Minh đầy cửa ra, đập vào mắt là khuôn mặt đỏ lên của Tô Cảm Khê núp ở trong nước, khuôn mặt nhỏ so với phồn hoa như gắm càng thêm kiều diễm.
Sóng kia gợn lăn tăn nước vô cùng trong trẻo, Đường Minh xuyên qua dòng nước thoáng nhìn qua bộ áo tắm gợi cảm đường viền hoa màu đen kia của Tô Cẩm Khê.
Anh ta tranh thủ thời gian dời đi ánh mắt: “Tôi để ở chỗ này, cô nhớ kỹ uống đó.”
“A, được rồi.” Tô Cầm Khê căn bản cũng không dám nhìn thẳng vào mắt Đường Minh, anh ta hẳn là đã thấy hay chưa, khẳng định sẽ cho là mình là loại phụ nữ kia.
Tô Cẩm Khê thở dài một hơi, bỏ đi, dù sao mình cũng là người trưởng thành, cho dù cùng đàn ông phát sinh quan hệ cũng là bình thường, anh ta hẳn là sẽ hiểu được.
Vừa vặn có chút khát nước, đem nước cam trong ly uống một hơi cạn sạch.
Đường Minh khép cửa lại, tâm tình phức tạp, anh ta không nghĩ tới Tô Cảm Khê cũng sẽ có một mặt gợi cảm như thế.
Mặc dù cách mặt nước anh ta nhìn không rõ ràng, nhưng anh ta dám xác định nhất định vô cùng gợi cảm.
Trong lòng như có một mồi lửa đang bị bỏng, anh ta đối với Tô Cẩm Khê sinh ra khát vọng mãnh liệt.
Ngoài cửa, mẹ Đường vừa mới đưa xong đồ uống rạng rỡ cùng máy bà chủ giàu có rời đi.
“Thuốc kia thật sự có tác dụng sao?”
“Đương nhiên có tác dụng rồi, cam đoan rất nhanh bà sẽ có cháu nội.”
“Vậy thì còn được, chỉ cần Minh Nhi có con, ông nội nó sẽ liền sẽ đem tất cả cổ phần đều đưa cho nó, hừ, tôi muốn để cái đứa con hoang đáng chết kia một phân tiền cũng không chiếm được.”
“Bà nói người làm mẹ như bà, chẳng lẽ còn không tin tưởng năng lực của con trai mình sao, còn phải hạ thuốc cho nó nữa?” Một người bà chủ giàu có không rõ.
Khẩu khí của mẹ Đường có chút bát đắc dĩ: “Chuyện này còn không phải nên trách đứa con kia của tôi bị người phụ nữ bên ngoài mê mụi tâm hồn, tôi sợ nó sẽ không đụng đến con dâu.”
“Chậc chậc, người làm mẹ như bà thật đúng là vất vả.”
“Đó là đương nhiên, thằng nhóc này cái gì cũng tốt, chỉ có điểm này không thể khiến người ta bớt lo được, có điều lần này là tôi tận mắt thấy nó uống nước chanh, hai đứa hiện tại chỉ sợ Mọi người cười toe toét cười rời đi, Tư Lệ Đình đang ở ngay trong đình viện hút thuốc lại đem toàn bộ lời nói của bọn họ một phen nghe vào tai.
Sắc mặt băng lãnh một mảnh, dám động vào phụ nữ của anh.
Tư Lệ Đình nhìn thoáng qua cửa lớn phòng số 777 đóng chặt, trong lòng đã có so đo. Tô Cảm Khê khoác khăn mặt ra chuẩn bị đi rửa mặt, cô làm thế nào mà cảm giác đầu mình có chút choáng choáng?