Mỗi lần Ti Lệ Đình gọi mình là tiểu Tô đều chẳng phải chuyện gì tốt đẹp.
Giản Quân không bỏ lỡ nụ cười trào phúng của T¡ Lệ Đình, Nụ cười như vậy giống như ngầm chứng minh anh ta và Tô Cẩm Khê có mối quan hệ không thẻ cho ai biết.
“Khê, em cùng vị tiên sinh này rốt cuộc có mối quan hệ là…”
Tô Cầm Khê trong lòng căng thẳng, không biết Ti Lệ Đình nói như vậy là có ý gì.
Anh ta sẽ nói là mình và anh ta ngủ chung giường, hay sẽ nói mình và Đường Minh có quan hệ hữu danh vô thực.
Mặc kệ loại quan hệ nào thì trong trường hợp này cô cũng không định sẽ nói ra.
Đường Minh hợp tác với cô chẳng qua chỉ để đối phó với người nhà, cũng không phải để cô lấy danh Đường Phu nhân lừa bịp khắp nơi.
Tô Cẩm Khê liếm môi, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Đường Minh ở sát vách nghe được mọi chuyện, không hiểu sao hắn lại muốn Tô Cẩm Khê đem mối quan hệ của hắn cùng cô nói ra.
Ngay cả Yên Nhiên đối với Tô Cảm Khê cũng sinh ra địch ý rõ ràng: “Anh Lệ Đình, cô ấy và anh rốt cuộc có mối quan hệ như thế nào?”
“Khê, quan hệ của hai người rất khó nói sao?” Giản Quân đã cảm thấy buổi tối hôm đó có điểm không thích hợp.
Ánh mắt người này nhìn Tô Cẩm Khê đầy yêu thương, khí chất lạnh lùng của anh ta làm người khác mười phần khiếp sợ.
Anh ta hiên ngang ôm Tô Cẩm Khê rời đi, lại lầy mát tay chân của những kẻ làm tổn thương Tô Cẩm Khê.
Dù người này có lai lịch gì đi chăng nữa, Giản Quân cũng biết anh ta không phải nhân vật đơn giản.
“Chúng tôi là…” Tô Cảm Khê ấp a ấp úng, cô nhìn về chiếc váy ren viền đen mà Yên Nhiên mặc mới nhớ tới Ti Lệ Đình từng nói anh thích màu đen.
Ở quán bar hai người ở cùng nhau, bây giờ lại xuất hiện cùng nhau tại chỗ này, lòng cô có chút không thoải mái, thiếu chút nữa cô đã nói ra cô là người phụ nữ của Tỉ Lệ Đình.
Lúc cô sắp đem lời đó nói ra, Ti lệ Đình nhẹ nhàng nói: “Tôi là chú ba của cô ấy, ngoại trừ họ hàng ra thì còn có thể có quan hệ gì được chứ? Mấy người nghĩ là mối quan hệ yêu đương sao?”
Anh dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói chuyện, làm sáng tỏ những lập luận trước đó, trong lòng mọi người nhẹ nhàng thở ra, đúng thế, là quan hệ họ hàng mà thôi, còn có thể là mối quan hệ nào nữa chứ?
Giản Quân thoải mái trả lời: “Chúng tôi hiện đang hẹn hò, nói chính xác là tôi đang theo đuồi Khê.
: Bàn tay T¡ Lệ Đình dưới gầm bàn nắm thật chặt bàn tay của Tô Cẩm Khê.
Mặt ngoài mọi chuyện vẫn bình thường nhưng trong lòng đã nỗi sóng lớn.
“Vậy thì Tiểu Tô đã đồng ý rồi sao?” Ánh mắt anh nhìn Tô Cẩm Khê giống như là một vị trưởng bối, chỉ có Tô Cẩm Khê mới biết được trong mắt anh đang dấu lửa giận ngút trời.
Cô cảm thấy nếu cô nói đã đồng ý, Ti Lệ Đình chắc chắn sẽ bẻ gãy tay cô.
Lúc trước thái độ của anh lạnh lùng như vậy, cô còn tưởng anh xem cô như đồ chơi, chơi chán rồi ném đi.
Hiện tại anh ta bóp tay mình như vậy, chúng minh anh ta đang rất tức giận, trong tay đau nhức, lòng cô không hiểu sao lại trở nên nhẹ nhõm hơn, giống như tắt cả lo lắng, bất an đều tiêu tan trong chớp mắt.
Giản Quân cùng Đường Minh đều đang đợi câu trả lời của Tô Cẩm khê.
Ánh mắt Tô Cẩm Khê rời khỏi người Ti Lệ Đình: “ Giản Quân, xin lỗi, em tạm thời không thể đồng ý với anh.”
Những lời này vừa nói ra, mọi người đều thở phào một hơi, Đường Minh lại nhẹ nhàng cầm dao nĩa lên nhìn về phía Bạch Tiểu Vũ, “Ngơ ngác gì, lạnh rồi sẽ không ngon nữa.”
Bạch Tiểu Vũ ấm ức nhìn anh ta, vừa rồi hung dữ với cô là anh ta, không để cho cô ăn cơm cũng là anh ta, để cho cô ăn cơm cũng là anh ta, anh ta như vậy khác trước chỗ nào?
Trên mặt Giản Quân có chút thất vọng, “Vì sao?”
Yên Nhiên giành trả lời trước, “Cái này không phải rất đơn giản sao, cô gái cự tuyệt anh thì hoặc là đã có người trong lòng hoặc là chỉ xem anh như lốp xe dự phòng thôi.”
Sắc mặt Giản Quân ngày càng khó coi hơn, Tô Cẩm Khê cũng không muốn trước mặt người khác phân định chuyện tình cảm của mình.
Ngay cả chính cô cũng không rõ rốt cuộc là như thế nào, Giản Quân cho là tỏ tình với cô thì cô sẽ vui vẻ chấp nhận, tại sao lại từ chối hắn?
“Em… Em tạm thời không muốn nói chuyện yêu đương, xin lỗi Giản Quân.”
“Không sao, anh sẽ đợi em.”
Giản Quân nghĩ tới trước đây, Tô Cằm Khê đi làm bắt kể ngày đêm, bản thân cô là một người chăm chỉ.
Có lẽ vì cô mới ngày đầu đi làm còn có nhiều chuyện muốn làm, mình nên cho cô ấy thời gian.
Yên Nhiên cũng lười nhúng tay vào chuyện của người khác, nhìn về phía T¡ Lệ Đình, “Anh Lệ Đình, chúng ta vẫn nên qua bên kia ngồi đi, đừng quấy rầy chuyện yêu đương của người ta”
“Không cần, ngồi ngay tại đây, khó khăn lắm mới gặp được người quen.”
Yên nhiên có chút không vui lẫm bẩm một câu, “Em làm gì biết anh lại có đứa cháu gái lớn như vậy đâu.”
Nếu không phải chính miệng Ti Lệ Đình chính miệng thừa nhận thân phận của Tô Cẩm Khê thì cô cũng rất nghỉ ngờ thân phận của hai người.
Lòng Tô Cẩm Khê thắt lại, xem ra cô ấy cũng không biết chuyện giữa mình và Ti Lệ Đình.
“Nói nhiều vậy? Ăn chút gì đi.” Ti Lệ Đình xem ra rất mắt kiên nhẫn, Yên Nhiên cũng không dám nói nhiều, đành phải ngoan ngoãn chọn món ăn. Trong lòng lại tràn đầy bát mãn, khó khăn lắm mới có thể cũng Ti Lệ Đình hưởng thụ thế giới hai người, hiện tại tất cả đều đổ bể, không thể vui cho được.
Giản Quân không nghĩ tới hai người hẹn hò lại trở thành bốn người, hơn nữa mối quan hệ lại phức tạp như vậy, anh cũng không muốn thúc ép Tô Cẩm Khê.
“Anh Lệ Đình, anh ăn cái này đi.” Yên Nhiên một bên một mạch gắp thức ăn cho Ti lệ Đình.
Ti Lệ Đình cũng không từ chối làm cho Yên Nhiên càng được đà lắn tới, “Anh Lệ Đình, anh cùng em đi xem phim nha?”
“Tôi lát nữa còn có việc.”
“Anh Lệ Đình, anh đã nói đêm nay sẽ thuận theo ý em, em mặc kệ, anh phải nghe theo em.” Yên Nhiên bắt đầu sử dụng chiêu làm nũng.
Tô cẩm Khê không biết rốt cuộc hai người có mối quan hệ gì, nhưng nghĩ tới việc hai người ban đêm ở cùng một chỗ với nhau, tâm trạng của cô không được tốt lắm, “Cái đó.. mọi người ăn trước đi, tôi đi rửa tay một chút.”
Tô Cảm Khê đi đến toilet, nhìn mình trong gương, bởi vì thân thể bị thương chưa bình phục nên sắc mặt cô vẫn có chút tiều tụy, tái nhọt.
Nghĩ tới Yên Nhiên thân hình quyến rũ, gương mặt xinh đẹp, rốt cuộc đêm nay cô ấy và Ti lệ Đình sẽ làm gì?
Một âm thanh trong trẻo vang lên, anh ta cùng cô ấy làm chuyện gì thì có liên quan gì tới mình? Tại sao phải suy nghĩ lung tung.
“Tiểu Tô…” Bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói, Tô Cẩm Khê ngạc nhiên nhìn Ti Lệ Đình đang đứng phía sau mình.
“Chú, sao chú lại vào đây được, đây là nhà vệ sinh nữ.”
“Tất nhiên là đi tới.” Ti Lệ Đình nói một cách trôi chảy, từ tốn, giống như chuyện đang nói là chuyện bàn luận về thời tiết hôm nay thật tốt vậy.
*Bị người khác nhìn thấy thì làm sao bây giờ? Chú mau đi ra đi.”
“Ra ngoài? Nhưng hiện tai tôi chỉ muốn ở đây làm một chuyện.”
Tô Cẩm Khê thấy ánh mắt nóng bỏng của hắn, cần thận hỏi lại, “Chuyện ..chuyện gì?”
“Làm em.”
Ti Lệ Đình dắt tay cô kéo vào toilet rồi đóng cửa lại.
“Chú ba, đây là toilet, chú không thể làm loạn.” Tô Cẩm Khê khẩn trương nuốt nước miếng. Lửa giận Ti Lệ Đình nhẫn nhìn mấy ngày nay bộc phát, “Người phụ nữ chết tiệt này, nếu hôm nay tôi không tới, có phải em sẽ đồng ý với anh ta đúng không?”