“Chị Thẩm, chắc chú thích chị lắm nhỉ.” Khu ăn uống dành cho khách VIP, sau khi nhanh chóng thân thiết với Thẩm Bội Ni, cô nhóc Hứa Doanh Doanh liền nói ra thắc mắc của mình.
“Nhóc này, sao đột nhiên em lại hỏi như vậy?” Rõ ràng Thẩm Bội Ni không ngờ tới, Hứa Doanh Doanh đột nhiên lại hỏi như vậy, đôi mắt phượng thon dài tò mò thăm dò Hứa Doanh Doanh.
“Bời vì, chỗ này của chị lớn thật.” Hứa Doanh Doanh chỉ vào đôi bồng đảo nhấp nhô của Thẩm Bội Ni, làm vẻ ngây thơ nói: “Chú từng nói thích kiểu ngực to như chị.”
Sau câu nói của Hứa Doanh Doanh, khu khách VIP mấy người Mộ San San ngồi im ắng mất mười mấy giây, ngay cả không khí cũng như ngưng đọng lại.
“Tên khốn kiếp này, sao lại nói với mấy đứa những lời này chứ?!”
Một lúc lâu sau, Thẩm Bội Ni mới cắn môi lẩm bẩm như oán trách.
“Nhóc à, em nói chị biết, Lâm Phi còn nói những câu tương tự gì với hai đứa?” Nếu Thẩm Bội Ni chỉ có chút trách móc thì Lăng Vi Vi thực sự đã hơi bực bội, đương nhiên chỉ bực bội với một mình Lâm Phi.
“Không có.” Từ Kiều bị Lăng Vi Vi hỏi liền lắc đầu liếc nhìn Hứa Doanh Doanh rồi nói tiếp: “Chị Lăng, thực ra em và Doanh Doanh đều không phải vợ bé của chú. Chú chê của bọn em nhỏ quá nên mới không cho bọn em làm vợ bé. Chú nói, đợi bọn em trưởng thành rồi, mới có thể….”
“Từ Kiều, cậu im miệng cho tôi. Đó là giao hẹn giữa chúng ta và chú, cậu không được nói ra.” Không đợi Từ Kiều nói xong, Hứa Doanh Doanh vừa nãy đã nháy mắt ra hiệu với Từ Kiều liền ngắt lời cô nhóc đúng lúc.
Biểu cảm chân thành đó như thể hai cô nhóc thực sự có giao ước gì với Lâm Phi.
Rõ ràng, trong sự hợp tác ngầm của Hứa Doanh Doanh và Trần Kỳ, phó phòng Lâm hắn lại bị hai cô nhóc đẩy xuống hố!
Thích ngực to không có gì là sai, ngay cả Mộ San San, người đã đăng ký kết hôn với Lâm Phi và hai người đẹp đã từng thân thiết với Lâm Phi, Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi cũng hiểu rõ bản tính này của Lâm Phi.
Vì vậy, khi nghe Hứa Doanh Doanh nói vậy, Mộ San San và Lăng Vi Vi chỉ coi là trẻ nhỏ không biết giữ miệng.
Trong khi đó câu nói dang dở của Từ Kiều và “giao ước” Hứa Doanh Doanh cố tình hay vô ý nhắc tới đã chạm tới dây thần kinh nhạy cảm của ba người họ.
Ba người Mộ San San không biết bản tính phù thủy của cô nhóc Hứa Doanh Doanh này nên chưa từng nghi ngờ màn phối hợp của hai cô nhóc.
Cũng chính vì vậy hình tượng của Lâm Phi, kẻ tự nhiên bị tai bay vạ gió trong lòng nhưng cô gái này cũng đột nhiên tụt dốc không phanh.
“Chị Mộ, em có thể thương lượng với chị một chuyện được không?” Thành công chia rẽ quan hệ giữa ba cô gái và Lâm Phi, Hứa Doanh Doanh chớp mắt ngây thơ, làm bộ thẹn thùng hỏi Mộ San San.
“Cứ nói không sao đâu.” Sếp Mộ giận thì giận thật nhưng cô chỉ giận một mình gã chồng hời Lâm Phi. Cho rằng Hứa Doanh Doanh là bị hại đáng thương nên đương nhiên Mộ San San sẽ không tới mức không cho cô nhóc cơ hội hỏi mình.
“Chị Mộ, chị bán chú cho em đi.”
Cộc!
“Con nhóc này, lại muốn ăn đòn đúng không?!”
Hứa Doanh Doanh còn chưa nói hết, Mộ San San cũng chưa kịp trả lời thì Lâm Phi đã kịp về đúng lúc, hắn không do dự thưởng cho Hứa Doanh Doanh một cái cốc vào đầu.
Nói đùa gì chứ, cho dù không biết quan hệ giữa phó phòng Lâm hắn và Mộ San San cũng không thể khốn kiếp như vậy chứ.
Phó phòng Lâm hắn phong lưu hào phóng, anh tuấn ngời ngời, đâu phải thứ thô tục như tiền bạc có thể mua được. Đó không phải là đang sỉ nhục vẻ đẹp của hắn sao.
“Chú à, chú đừng đánh Doanh Doanh, chú muốn đánh thì đánh cháu đi.” Thấy Lâm Phi định đánh Hứa Doanh Doanh, cô nhóc Từ Kiều đã kí hiệp ước đồng minh với Hứa Doanh Doanh sợ bị kéo vào nên cũng vội vàng giả vờ đáng thương.
“Doanh Doanh, tới chỗ chị, chị xem ai dám động vào em!” Không thể phủ nhận giọng nói mềm mỏng của Từ Kiều cũng có sức sát thương tới mức lay động được tổng giám đốc băng giá Mộ San San.
“Con bé xấu xa này, mau nói thật cho chú biết, có phải hai đứa đã nói gì không nên nói rồi không?!” Thấy vợ mình lại chủ động bảo vệ cho cô nhóc Hứa Doanh Doanh – người tự xưng là vợ bé của mình, lại biết rõ bản tính của Hứa Doanh Doanh, Lâm Phi ngay lập tức đã hiểu ra vấn đề.
“Trước đó không nhận ra phó phòng Lâm có quá khứ không ai biết như vậy đó.” Bởi vì màn phối hợp giữa Hứa Doanh Doanh và Từ Kiều mà người ác cảm với Lâm Phi không chỉ có một mình Mộ San San. Thẩm Bội Ni cũng nhân lúc Hứa Doanh Doanh đi tới chỗ bên cạnh Mộ San San mà lấy tay véo đùi Lâm Phi một cái đau điếng.
“Lâm Phi, anh làm tôi quá thất vọng.”
Mặc dù Lăng Vi Vi ở xa Lâm Phi nên không thể làm như Thẩm Bội Ni nhưng đôi mắt trong xanh như nước mùa thu chất chứa nỗi thất vọng, khinh rẻ lẫn đau đớn của cô đã khiến Lâm Phi bị tổn thương tâm lý không nhẹ.
“Sếp Mộ à, chuyện không như mọi người nghĩ đâu, có lẽ sếp nên cho tôi cơ hội…” Thấy hai người đẹp Lăng Vi Vi và Thẩm Bội Ni không định nghe hắn giải thích, Lâm Phi chỉ đành đưa đôi mắt hy vọng nhìn vợ mình.
“Nếu như không có chuyện gì, phó phòng Lâm anh có thể về trước.” Rõ ràng sếp Mộ cũng không định nghe Lâm Phi giải thích, so với Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi, sếp Mộ vốn đã lạnh lùng khác người lại càng dứt khoát hơn, thẳng thừng ra lệnh tiễn khách.
Mẹ kiếp, cho dù mấy cô ngực to nhưng não cũng không thể quá nhỏ chứ!
Thấy ba người đẹp sắc nước hương trời đang có khúc mắc tình cảm với hắn, có lẽ bị hai cô nhóc Hứa Doanh Doanh và Từ Kiều này lừa gạt nên Lâm Phi thực sự vừa giận vừa buồn cười.
Mặc dù không hiểu hai cô nhóc này đã nói gì với ba người họ nhưng cho dù Hứa Doanh Doanh và Từ Kiều nói gì, cũng nên cho phó phòng Lâm một cơ hội giải thích chứ.
Còn chưa có gì mà đã đuổi hắn đi rồi, nếu như không vì hoàn cảnh không tiện, Lâm Phi thực sự muốn lột sạch cả ba người họ vứt lên giường dạy dỗ.
Vừa sàm sỡ vừa cho họ tỉnh ngộ…