Trong lòng lo lắng Sở Lâm Phong không phải là không có lý, tinh thần lực quá mạnh mẽ bị hút vào trong cơ thể, sau đó Địa tinh đan không thể hoàn toàn hấp thu chuyển hóa, sẽ thực sự có khả năng làm cho đan hủy người vong.
Ngay khi hắn đang do dự, một hiện tượng quái dị xuất hiện, Thất Tinh Bắc Đẩu bắn xuống bảy đạo tinh thần lực, trong đó có sáu đạo trực tiếp bị trứng ma thú Huyết Ảnh Cuồng Sư ở trên đất hấp thu.
Toàn bộ sáu đạo tinh mang bắn về phía trứng ma thú, đây là chuyện mà Sở Lâm Phong không kịp chuẩn bị.
- Khẩu vị của ngươi cũng quá lớn đó, không ngờ chỉ để lại cho ta một đạo tinh mang, quả thực là trên đời này không thiếu cái lạ!
Tự nhiên tinh thần lực trong đạo tinh mang này rất yếu, thế nhưng Sở Lâm Phong cũng không có cách nào khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn trứng ma thú hấp thu sáu đạo khác. Hy vọng duy nhất trong lòng hắn chính là có thể mau chóng sớm ấp trứng ra, nếu không mình sẽ thực sự bị thua thiệt lớn.
Thời gian trôi qua từng ngày một, Sở Lâm Phong nhớ kỹ mình đã uống Trừ Cơ Đan lần thứ ba. Lúc này tinh mang mà Thất Tinh Bắc Đẩu bắn xuống mới có biến hóa, hình như là tinh thạch trên tế đàn sắp dùng hết, cho nên tinh mang đã trở nên tối nhạt.
Mà trứng ma thú Huyết Ảnh Cuồng Sư đã dừng hấp thu, Sở Lâm Phong phát hiện ra vết nứt bên ngoài trứng ma thú này càng ngày càng to thêm, giống như tùy thời có thể ấp trứng ra vậy.
- Tốn nhiều tinh thạch như vậy cũng không tính là uổng phí, bản thân mình đã đột phá đến Địa Vũ cảnh tam trọng thiên, trứng ma thú cũng sắp lập tức ấp ra được, thoải mái!
- Thoải mái cái đầu ngươi! Lâm Phong, trên trứng của ma thú Huyết Ảnh Cuồng Sư này có một cấm chế, nếu như ngươi không giải thì vĩnh viễn đừng nghĩ tới việc có thể ấp trứng ra được.
Kiếm linh Nguyệt Nhi lập tức nói.
Lại là một gáo nước lạnh giội xuống đầu của Sở Lâm Phong, làm cho đầu óc hắn choáng váng:
- Cấm chế? Ta nào biết phá giải cấm chế gì chứ, Nguyệt Nhi tỷ tỷ, ngươi nên nói hết được không, trực tiếp nói cho ta biết phương pháp là được rồi.
Nếu Kiếm linh Nguyệt Nhi đã nói như vậy thì nhất định sẽ biết phương pháp phá giải, Sở Lâm Phong đã hiểu rất rõ về nàng.
Quả nhiên Kiếm linh Nguyệt Nhi cười nói:
- Tiểu tử ngươi chỉ biết nhặt tiện nghi, chỉ là lần này muốn phá giải cấm chế chỉ có thể do chính ngươi hoàn thành mà thôi. Cái giá phải trả có lẽ rất nhỏ, có lẽ rất lớn, chuyện này phải xem phẩm cấp của trứng ma thú này.
Sở Lâm Phong cảm giác có chút không đúng, từ kinh nghiệm trước kia hắn đã có thể phán đoán ra được khả năng mà Kiếm linh Nguyệt Nhi nói nhất định là cái sau. Chỉ là không biết cái giá này rốt cuộc lớn bao nhiêu, không phải sẽ lấy cả cái mạng nhỏ của hắn đó chứ?
- Nói thẳng vào trọng điểm, thời gian của ta cấp bách, đừng có thừa nước đục thả câu!
Sở Lâm Phong không nhịn được nói, thứ nên đối mặt thì khó mà tránh được, trốn tránh cũng không phải là biện pháp.
- Ngươi là hậu duệ Thần Long, trong máu trên người tự nhiên có máu của thần Long, cấm chế này có thể dùng long huyết trên người ngươi là có thể mở ra. Về phần nhiều hay ít ta cũng không rõ ràng lắm, nếu như có thể giải trừ được cấm chế này. Có lẽ Huyết Ảnh Cuồng Sư này sẽ biến thành một loại tồn tại kinh khủng khác.
Kiếm linh nói như thật, đối với Sở Lâm Phong, nàng nói vậy hắn cũng không tức giận. Dù sao thì cũng đã ở chung ba năm.
- Dùng máu tươi? Ông trời của ta, đây chính là thứ rất quý báu, còn có biện pháp nào khác hay không? Ngộ nhỡ ta biến thành một người vì chảy máu quá nhiều mà chết, khi đó thực sự là oan uổng lắm.
Sở Lâm Phong có chút hối hận, cái giá lớn này thật đúng là không phải bình thường, có lẽ một vạn quả trứng gà cũng không bồi bổ lại được.
- Không, đây là biện pháp duy nhất, tốt nhất ngươi nên nắm chặt thời gian, nếu như lần này không thể giải trừ cấm chế, như vậy cũng chỉ có thể chờ lần sau. Có lẽ ngươi cũng không đủ tinh thạch để cho nó hấp thu nữa.
Sở Lâm Phong nhìn trứng ma thú trên đất một chút, lại phát hiện ra những vết nứt kia đang thu nhỏ lại, nếu như lại trở về bộ dáng trước đó thì quả thực là uổng phí số linh thạch của hắn.
- Chết thì chết! Để lão tử nhìn xem ngươi có thể làm cho ta chảy bao nhiêu máu!
Nói xong hắn trực tiếp lấy ra Thanh sương kiếm cắt ra một vết ở trên đầu ngón tay, máu tươi trong nháy mắt chảy ra, Sở Lâm Phong vội vàng nhỏ nó vào trên trứng ma thú.
Sau khi nhỏ vài giọt vết thương đã khép lại, tự nhiên máu cũng ngừng chảy:
- Không phải chứ, khép lại nhanh như vậy sao?
- Ngươi thử nói xem, cảnh giới của ngươi đã là Tinh Thần thân thể tầng hai, năng lực khép trên người lại đã vô cùng cường hãn. Miệng vết thương nhỏ như vậy mà ngươi cũng có mặt mũi làm ra sao, vẻ ngoan cường của ngươi đâu rồi, dùng sức đâm chỗ cổ tay một kiếm có lẽ sẽ chảy được nhiều hơn.
Kiếm linh nhắc nhở, nàng có chút im lặng về hành động của Sở Lâm Phong.
Sở Lâm Phong ngoan lệ nói:
- Con bà nó! Đến đây đi! Hôm nay lão tử sẽ cho ngươi ăn đủ!
Hắn xắn tay áo lên, sau khi cắn răng lại lấy dũng khí dùng Thanh sương kiếm dùng sức cắt một chút lên trên cổ tay.
Lần này quả thực có chút nặng, máu chảy ra như mưa, mặt đất cũng bị nhiễm đỏ, Sở Lâm Phong vội vàng đưa cổ tay tới chỗ trứng ma thú, nhìn máu tươi chảy lên bề mặt trứng.
Nhìn vết máu trên mặt đất Sở Lâm Phong rất đau lòng, đây là đồ tốt lắm đó, chỉ là đau lòng thì đau lòng, nhưng lúc này trứng ma thú xuất hiện hiện tượng lại làm cho hắn há hốc miệng.
Máu tươi ở cổ tay không ngừng chảy ra, thế nhưng trên trứng ma thú lại không có nửa điểm vết máu nào cả, không ngờ toàn bộ lại bị nó hấp thu.
- Con bà nó! Ngươi là thùng nước sao, lão tử chảy nhiều máu như vậy mà ngay cả một chút phản ứng cũng không có sao?
Sở Lâm Phong có chút tức giận.
Dần dần chỗ cổ tay bắt đầu khép lại, máu tươi chảy ra cũng càng ngày càng ít, thế nhưng ngay cả một chút phản ứng mà trứng ma thú cũng không có, nếu như nói có thì chính là vết nứt trên mặt không có biến hóa.
- Một lần nữa!
Sở Lâm Phong cau mày cắt vào cổ tay mình, vô duyên vô cớ cắt hai kiếm đã làm cho hắn mất rất nhiều máu, nếu quả thật có thể phun máu thì hắn cũng không có ý kiến, chí ít sẽ không phải chịu nỗi đau da thịt này, có thể trực tiếp ói máu lên trên trứng ma thú này.
Thất Tinh Bắc Đẩu bắn xuống tinh mang tinh thần lực càng ngày càng yếu, nếu như không đặt thêm tinh thạch vào vùng trũng trên tế đàn, như vậy mới thực sự là nguy hiểm tới tính mạng.
Lúc này Sở Lâm Phong có chút luống cuống:
- Chết thì chết, hôm nay lão tử liều mạng với ngươi!
Cái cổ tay mới vừa cắt còn đang chảy máu, hắn lại trực tiếp cắt cái cổ tay còn lại, hai cổ tay đồng thời chảy ra máu, chảy xuống bề mặt của trứng ma thú này, giống như hai bút cùng vẽ vậy.
Thời gian chậm rãi trôi qua, máu ở trên người Sở Lâm Phong càng ngày chảy càng nhiều, giờ phút này sắc mặt của hắn có vẻ rất tái nhợt, không có một chút máu nào cả.
- Trứng ma thú à trứng ma thú, hôm nay coi như lão tử đã bị ngươi chơi đùa chết rồi, ngươi nhanh xuất hiện một chút đi!
Sở Lâm Phong cảm thấy có chút tuyệt vọng, bởi vì hắn đã phát hiện ra trong đầu hắn xuất hiện cảm giác mê muội, đây rõ ràng là biểu hiện của việc mất máu quá nhiều.
Có lẽ là lời nói của Sở Lâm Phong được trời cao quan tâm, trứng ma thú vốn không có động tĩnh lúc này lại có động tĩnh.
Một đạo ánh sáng màu trắng chói mắt từ trên trứng ma thú bắn ra, sau đó một hình vẽ hiện lên trên không trung, trong hình vẽ có một hư ảnh đầu sư tử to lớn đang không ngừng đong đưa.
Sau đó một đạo thanh âm rất già nua lại vô cùng khí phách xuất hiện:
- Cám ơn ngươi người trẻ tuổi, là ngươi làm cho con của ta có được cơ hội sinh tồn, xuất thế, vì báo đáp ngươi, ta đã để nó ký kết linh hồn khế ước với ngươi, từ nay về sau sẽ vĩnh viễn thuộc về ngươi mà sẽ không phản bội.