Sở Lâm Phong nhớ kỹ Kiếm linh Nguyệt Nhi đã nói qua. Trong vòng nửa năm mình phải giao hợp với Tư Mã Tĩnh Di, tính toán thời gian không sai biệt lắm đã qua hai tháng rồi.
Nếu đã biết tâm ý của nàng đối với mình, vậy chuyện sau này sẽ là nước chảy thành sông, Sở Lâm Phong đã có dự định, chờ sau khi lên sinh tử đài với Âu Dương Hồng thì hắn sẽ ăn tươi Tư Mã Tĩnh Di, hấp thu thuần âm chi khí của nàng. Khiến cho trong cơ thể của hắn một lần nữa xuất hiện Hỗn Độn chi khí.
Đồng thời hắn cũng hỏi lão đầu Viện trưởng xem có dược liệu có thể khôi phục linh hồn như Hồn Tuyết Thảo mà Kiếm linh Nguyệt Nhi nói hay không. Nếu như có thì tốt, không có thì trực tiếp để lão đầu đi nghĩ biện pháp, nếu như ngay cả chút chuyện ấy mà một học viện cũng không làm được thì còn gọi gì là học viện nữa?
- Thân thể Thuần Dương, thân thể Cửu Âm? Lâm Phong, rốt cuộc có bao nhiêu bí mật chứ?
Tư Mã Tĩnh Di phát hiện ra mỗi một lần ở cùng với Sở Lâm Phong thì hắn đều mang đến cho mình chấn động vô cùng.
- Thân thể Thuần Dương của ta cần rất nhiều âm khí âm nhu của nữ tử để điều hòa, không chỉ có thực lực có thể nhanh chóng được đề thăng mà đối phương cũng có thể có được chỗ tốt không nhỏ. Lâm Nhược Hi như chúng ta, nàng là thân thể Huyền Âm trời sinh.
Sở Lâm Phong cười nói.
- Điều hòa thế nào?
Tư Mã Tĩnh Di mơ hồ nghĩ đây nhất định là chuyện có quan hệ tới chuyện nam nữ. Sau khi nói xong trên mặt nàng hiện lên vẻ nóng hừng hực.
- Rất đơn giản, trực tiếp ăn tươi đối phương, Tĩnh Di, lúc nào ta có thể ăn nàng đây? Trong vòng ba tháng ta phải điều hòa cùng một nữ tử Cửu Âm, nếu không thì khó giữ được cái mạng nhỏ này, nàng là lựa chọn tốt nhất của ta.
Trên mặt của Tư Mã Tĩnh Di không có chút tức giận nào, dù sao sớm muộn gì nàng cũng sẽ là người của hắn. Lại nói nàng và hắn cũng đã có quá nhiều lần tiếp xúc thân mật, cho dù hắn như vậy cũng không có gì cả.
- Bởi vì chuyện này cho nên ngươi mới tiếp cận ta sao?
Đây là chuyện nàng lo lắng nhất.
- Nàng không có lòng tin với mình hay là không có lòng tin đối với ta? Nàng là người thiên tư quốc sắc, không có nam nhân nào mà không thích ngươi, đương nhiên ta cũng không phải là ngoại lệ. Tĩnh Di, nàng yên tâm, Sở Lâm Phong ta không phải là loại người lạm tình, chỉ cần là nữ nhân của ta thì ta sẽ che trở trăm bề, Lâm Nhược Hi như vậy mà nàng cũng thế!
Sở Lâm Phong nói thẳng ra suy nghĩ của mình.
Lúc này Tư Mã Tĩnh Di như một nữ nhân trẻ tuổi, nghe Sở Lâm Phong nói xong, trong lòng cảm động, không kiềm được mà lại hôn lên môi của Sở Lâm Phong.
Cặp môi thơm như vậy tự nhiên Sở Lâm Phong sẽ không cự tuyệt, rất nhanh hai người đã hôn tới mức nóng bỏng. Hai tay của Sở Lâm Phong cũng không nhàn rỗi, cách y phục sờ loạn lên trên người của Tư Mã Tĩnh Di.
Nơi sung mãn ở trong tay của hắn không ngừng biến đổi hình dạng, xúc cảm vô cùng thoải mái, giữa lúc Sở Lâm Phong chuẩn bị dời xuống thì cảm giác khô nóng đã biến mất ở bụng dưới lại bắt đầu xuất hiện.
Hắn rất không tình nguyện đẩy Tư Mã Tĩnh Di ra, thấy khuôn mặt nàng đỏ bừng, Sở Lâm Phong cười nói:
- Tĩnh Di, bây giờ chúng ta không thể làm như vậy, hai ngày sau ta sẽ lên Sinh Tử đài với Âu Dương Hồng, thời gian giao hợp ta không dám xác định là bao lâu. Ngộ nhỡ sau khi chiếm được thuần âm chi khí của nàng, ta lại đột nhiên tiến vào trạng thái đột phá. Như vậy cũng không biết là mấy ngày, chờ sau khi chuyện này kết thúc, nhất định nàng phải giải trừ thống khổ cho ta.
Lúc này Tư Mã Tĩnh Di cũng đã tỉnh táo, chuyện mới vừa rồi thật là quá mất mặt, nàng nói:
- Lâm Phong, ngươi thật là hư đốn, tại sao lại có thể sờ loạn lên trên người ta chứ? Làm cho tâm lý của người ta rối loạn, rốt cuộc giữa ngươi và Âu Dương Hồng đã xảy ra chuyện gì?
Sau khi Sở Lâm Phong nhìn tình huống xương trong cơ thể thì lại kinh ngạc. Bởi vì xương ngực đã bị Tư Mã Tĩnh Di cắt đứt không ngờ lại bắt đầu khép lại, tuy rằng tốc độ rất chậm nhưng lại có thể thấy được. Nhất định hai ngày sau sẽ khỏi hẳn, tình huống như vậy hắn cũng không biết là vì sao.
Tinh Thần thân thể tạm thời còn chưa có năng lực tự động chữa trị khớp xương. Cho nên thứ duy nhất có thể giải thích hiện tượng này chính là huyết mạch trên người, sau khi hấp thu long lực trong long lân, dường như huyết mạch đã bị thức tỉnh một chút, nhưng cũng không phải là quá rõ ràng.
- Âu Dương Hồng lại dám trêu chọc vào Nhược Hi, trêu chọc nữ nhân của ta, nàng nói xem hắn có nên chết đi hay không? Đương nhiên nếu có người trêu chọc nàng, vậy hắn cũng rất đáng chết, nữ nhân của ta không cho phép bất kỳ kẻ nào nhúng chàm vào.
Trên người của Sở Lâm Phong đột nhiên toát ra một loại sát khí lạnh như băng.
Tư Mã Tĩnh Di cảm thấy ấm áp:
- Âu Dương Hồng là đệ nhất nhân ban phổ thông, ngươi có nắm chắc hay không?
Nói ra lời này Tư Mã Tĩnh Di có chút hối hận, với những biến hóa của Sở Lâm Phong, thì đương nhiên cũng không có vấn đề gì cả.
- Giết hắn giống như một bữa ăn sáng! Được rồi, nàng Tĩnh Di đi ra ngoài đi! Nếu như ở lại một lát nữa, ta sợ lại phải chịu một chưởng của nàng, phải biết rằng một chưởng của nàng đã đánh nát xương ngực của ta. Chỉ là nó đã khép lại được gần một nửa, đừng lo lắng.
Vốn Tư Mã Tĩnh Di còn muốn nói điều gì, chỉ là thấy ánh mắt bất đắc dĩ của Sở Lâm Phong, nàng gật đầu từ từ đi ra ngoài.
- Bà nương chết tiệt, hạ thủ rất nặng đó. Nếu như Tinh Thần thân thể của lão tử không tới tầng hai, chẳng phải sẽ bị một chưởng của ngươi đánh chết sao? Xem sau này ta dạy bảo ngươi thế nào!
Tư Mã Tĩnh Di đi rồi Sở Lâm Phong mới lẩm bẩm nói.
Trong phòng ngủ có đầy đủ mọi thứ, chỗ tắm rửa cũng rất rộng mở, sau khi Sở Lâm Phong tắm sơ qua, đổi một thân y phục trắng, cả người có vẻ tràn ngập tinh thần, ngọc thụ lâm phong. Chỉ là ở ngực lại có một dấu bàn tay rất rõ ràng.
Sở Lâm Phong nhớ rõ Âu Dương Hồng đang chuẩn bị tìm người thăm dò thực lực của mình. Nếu ở chỗ này tự nhiên sẽ không có người nào tới. Ngay sau đó hắn đi ra ngoài, hắn chuẩn bị cho Âu Dương Hồng một chút kinh hỉ.
Dọc trên đường đi có không ít người chỉ trỏ Sở Lâm Phong, cũng không ít khủng long muội muội thiếu chút nữa đã yêu thương nhung nhớ, khiến cho Sở Lâm Phong phải tìm một nơi ít ngươi.
Chừng qua hai canh giờ, rốt cục mục tiêu đã xuất hiện. Chỉ là Sở Lâm Phong lại làm bộ như không biết, ngồi ở dưới một thân cây lẳng lặng thưởng thức một viên tinh thạch hạ phẩm ở trong tay.
Đột nhiên một đạo chưởng phong sắc bén từ phía sau lưng hắn truyền đến, Sở Lâm Phong không dám khinh thường, ngộ nhỡ thực lực của đối phương còn lợi hại hơn so với Tư Mã Tĩnh Di. Như vậy Tinh Thần thân thể tầng hai sẽ không có cách nào thừa nhận được. Ngay sau đó hắn vội vội vàng vàng đứng lên xoay người đánh ra một chưởng, va chạm với tay của người tới.
Một chưởng này kỳ thực Sở Lâm Phong chỉ dùng năm tầng thực lực của mình. Hắn muốn đối phương nghĩ thực lực của mình không mạnh, như vậy có thể tạo ra cho Âu Dương Hồng kinh hỉ trở tay không kịp.
Sở Lâm Phong trực tiếp bị đẩy lui về phía sau mấy bước, chân lảo đảo ngã nhào trên đất, sau đó hắn lại mạnh mẽ nghịch chuyển tinh thần lực trong cơ thể, khiến cho khóe miệng chảy ra một tia máu tươi. Làm như vậy sẽ có vẻ càng thêm chân thật.
Chỉ là tư vị nghịch chuyển tinh thần lực này quả thực không dễ chịu, đổi lại là những người khác thì có lẽ sẽ không dám thử. Bởi vì làm như vậy sẽ có khả năng gân mạch tán loạn. Chỉ là gân mạch của Sở Lâm Phong đã trải qua hai lần tinh thần lực cải tạo, đã sớm vô cùng cứng cỏi, đương nhiên hắn sẽ không sợ.
Người đánh lén thấy một chưởng đã đánh ngã Sở Lâm Phong xuống đất, lại còn bị thương, hơn nữa hắn có thể cảm giác được rõ ràng một chưởng này của Sở Lâm Phong tối đa chỉ là thực lực Địa Vũ cảnh nhị trọng thiên mà thôi. Sau khi có được kết quả mình mong muốn, hắn lắc mình mấy cái rồi biến mất.
Sở Lâm Phong đứng lên, khóe miệng nở nụ cười tươi:
- Chậm rãi trở lại nói cho Âu Dương Hồng đi, Âu Dương Hồng, nhất định ta sẽ trả lại cho ngươi một chưởng này, đừng cho là ta không biết ngươi là ai.
Mặc dù đối phương che mặt, thế nhưng Sở Lâm Phong lại biết rõ chính là thiếu niên Âu Dương Hồng đã nói chuyện với hắn…