Dù sao thì kiếm quyết Thiên Tinh cũng là kiếm quyết cấp Địa giai, rất có giá trị trong giới tu tiên.
Bây giờ Trương Thiên đã bước vào Kim Đan kỳ, chém chiêu Tinh Sa của kiếm quyết Thiên Tinh lần thứ hai, uy lực đó không phải là thứ mà những người trước mắt này có thể tưởng tượng được!
Cạch!
Trên không trung xuất hiện cuồng long rít gào, một trận linh lực ngưng tụ phát ra ánh sáng trắng chói mắt, lập tức che lại ánh sáng màu tím.
Luồng sức mạnh này chói lóa như kim cương.
Cương lực mạnh mẽ của Ngũ Tử Quỷ Thuật, đứng trước sức mạnh tản ra của Tinh Sa, như trứng trọi đá, hoàn toàn không có lực chống trả!
Chém thức thứ tư của kiếm quyết Thiên Tinh ra, bốn ánh kiếm mạnh mẽ chém về phía Gia Cát Khải.
Ngũ Tử Quỷ Thuật chịu đựng một kiếm ý, đến khi va chạm với ánh kiếm thứ hai, Ngũ Tử Quỷ Thuật trực tiếp bị đánh tan, hóa thành tro bụi.
Dư âm mạnh mẽ tràn ra, mọi người phía dưới có không đứng thẳng được, bị đẩy ra, kêu thảm một tiếng!
Nhưng đây mới là thanh kiếm thứ hai, thức thứ tư Tinh Sa của kiếm quyết Thiên Tinh, tổng cộng có bốn kiếm!
Còn lại hai kiếm, Gia Cát Khải phải chặn thế nào đây?
Vừa nãy vẻ mặt Gia Cát Khải vẫn luôn tự tin, giờ phút này đã sợ hãi biến sắc, anh ta độc ác nhìn chằm chằm vào luồng kiếm ý mạnh mẽ rồi gào lên: “Tại sao lại như vậy? Không thể, cô không thể mạnh như vậy!”
“Đây là chiêu thức gì, sao Ngũ Tử Quỷ Thuật có thể bị phá chứ…”
“Đây chính là võ kỹ Thiên giai!”
Trương Thiên cười!
Võ kỹ Thiên giai thì sao, kiếm quyết Thiên Tinh là tiên pháp Địa giai sơ cấp của giới tu tiên, võ kỹ Thiên giai có thể so sao?
Huống chi mình còn nắm giữ linh lực dồi dào…
Có thể nói trong cảnh giới Hư Không, Gia Cát Khải có thể chém ra Ngũ Tử Quỷ Thuật đã tính là không tồi rồi.
“Chậm rãi cảm nhận đi, Hào Long lệnh chắc chắn là của tôi rồi!” Vẻ mặt Trương Thiên nghiêm túc, như phán quan đưa ra kết quả cuối cùng.
Hai mắt Gia Cát Khải đỏ lên, trong miệng lẩm bẩm: “Không thể… Mình không thể thua!”
Cạch!
Đao của anh ta lại ngưng tụ anh sáng màu tím, bổ ra một đao trong gió lớn.
Leng keng…
Kiếm thứ ba phá ánh sáng màu tím, va chạm với đao trong tay Gia Cát Khải.
Nhưng vẫn không địch lại kiếm ý Tinh Sa, đao bị cắt thành hai đoạn, mới miễn cưỡng tách được linh lực ra, nhưng vì sức mạnh quá lớn nên htay Gia Cát Khải đã bị tê liệt, không cầm nổi đao nữa.
Không đợi Gia Cát Khải chuẩn bị sẵn sàng, kiếm ý thứ tư của Tinh Sa đã đến!
Gia Cát Khải nhíu mày, trên người vẫn còn tản ra ánh sáng màu tím, anh ta hét lên: “Thiểm Ảnh!”
Bóng người anh ta biến mất tại chỗ, muốn né tránh, nhưng căn bản là không trốn được kiếm ý của kiếm quyết Thiên Tinh.
Gia Cát Khải như là bị một luồng linh lực vô hình vây nhốt…
Khóe miếng Trương Thiên nhếch nhẹ lên, đây là một loại kiếm ý vây nhốt, Trương Thiên đã từng thử, căn bản là không phá ra được, chứ đừng nói là Gia Cát Khải.
Đây mới là chỗ khủng bố nhất của kiếm ý Thiên Tinh…
Thanh kiếm ý thứ tư gϊếŧ tới, Gia Cát Khải cũng không thể tiếp tục bình tĩnh nữa, cả người như chìm vào chết chóc, mặc kệ là chiêu nào anh ta đều ngưng tụ đánh ra.
Nắm đấm va vào chiêu cuối cùng của kiếm ý Tinh Sa!
Bùm!
Một trận gió mạnh tràn ra, ánh sáng nổ tung giữa sân đấu như ném mấy quả bom.
Toàn bộ đỉnh núi U Huyền chấn động lần thứ hai, tiếng vang đinh tai nhức óc vang lên…
Sau khi âm thanh vang lên, trên không trung của vùng núi Hắc Huyền, vang lên từng tiếng vang mạnh mẽ: “Ồ!”
Mọi người phía dưới nhìn thấy cảnh năng lượng bùng nổ này, còn có tiếng vang đinh tai nhức óc, không ít người lo lắng sẽ bị ngộ thương, vội vàng lùi mười bước về phía sau.
“Trời ơi, sức chiến đấu của cường giả Hư Không thật kinh khủng.”
“Tôi không dám đứng phía trước, mau tránh ra tôi tránh ra phía sau.”
“Hu hu, tôi muốn về với mẹ…”
“Mẹ nó, các người đang nói cái gì vậy, hình như tôi bị điếc rồi!”
“A, mắt tôi không nhìn thấy nữa.”
“Cút, ông căng thẳng làm gì, nhắm mắt lại thì nhìn được gì chứ?”
“Ừ ha. . .”
Bên phía mấy người trên ghế chủ vị của bát đại tông môn.
Mộ Ảnh môn và mấy người Thanh Minh tông, hai mắt mơ màng, vẻ mặt rất khó coi.
Nam Cung Xuyên cắn răng: “Không thể nào, người phụ nữ phái Di Âm kia đến từ đâu, vì sao lại mạnh như vậy.”
Nam Cung Chính: “Quản lý Gia Cát thế nào rồi? Một bóng người cũng không thấy?”
Người của Thanh Minh tông: “Nhiệm vụ thất bại sao?”
Mấy người Quỷ Dạ tông và Lão Tứ môn có chút bối rối.
“Lão Quỷ, môn chủ Gia Cát sẽ không xảy ra chuyện chứ?”
“Chu dù không chết cũng tàn, phái Di Âm nhất định sẽ thắng.”
“Lão Tứ, nhỡ môn chủ Gia Cát thật sự xảy ra chuyện, hai tông môn chúng ta nên làm gì đây?”
“Bây giờ Hào Long lên phải rơi vào tay mấy người phụ nữ phái Di Âm ư!”
“Chuyện này… Tôi cũng không ngờ đến kết quả này!”
“Ai ngờ được người của phái Di Âm có thể thắng chứ, nghĩ lại một chút…”
Từ đầu tới cuối Nguyệt Quang tông đều không lên tiếng, vào lúc này chỉ lại than thở: “Không ngờ đẹ tử của phái Di Âm lại mạnh mẽ như vậy!”
“Sau này phải tôn trọng phái Di Âm một chút.”
Về phía hai người Dương Nam Môn và Tịnh Nhất Tông vào vào bát đại tông môn.
Hai vị trưởng lão nói chuyện với nhau!
“Sư huynh Dương Nam Môn, thật không ngờ đệ tử phái Di Âm là người chiến thắng cuối cùng.”
“Ông còn còn cười, nên làm sao đây?”
“Muốn làm gì? Không phải trước đây đã bàn bạc với các người rồi sao, ai thắng thì chính là đại ca của chúng ta, dù sao chúng ta cũng là người mới, không có xung đột lợi ích.”
“Ha ha, tôi nói này sư huynh Dương Nam môn, nếu như những tông môn khác lấy được Hào Long lệnh thì còn tốt, nhưng bây giờ lại là phái Di Âm!”
“Có phải ông đã quên, hôm qua chúng ta còn có hiểu lầm với phái Di Âm sao?”
“Mẹ nó, sao tôi lại quên mất chuyện này chứ?”
“Phiền phức lớn rồi.”
“…”
Bên phía phái Di Âm, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đều kinh ngạc.
Một số nữ đệ tử khác nắm chặt hai tay, tâm trạng rất kích động.
“Tình huống thế nào?”
“Sư tỷ Thượng Sơ Nhân có thể thắng không?”
“Thật sốt ruột mà!”
“Môn chủ Mộ Ảnh môn có chịu nổi không?”
“Nhưng sư tỷ Thượng Sơ Nhân vẫn còn oai phong đứng đó, nên nắm chắc.”
“Tim tôi đạp nhanh quá…”
Xem ra cung chủ Sơ Âm vẫn còn rất bình tĩnh, nhưng hơi thở hổn hển đã bán đứng cô ta, lồng ngực nhấp nhô, thầm nói: “Thắng?”
Cuối cùng, trong sân bùng phát ra luồng sức mạnh cuối cùng.
“AAAA…” Có người đau khổ hét to.
Bùm!
Một bóng người bay ra từ trong vụ nổ năng lượng, nứt ra một vệt dài trên đất, cuối cùng người kia nửa ngồi nửa quỳ chống một tay xuống đất thở hổn hển.
Hiển nhiên người này là Gia Cát Khải.
Trong kiếm thứ tư của Thiên Tinh, anh ta mạnh mẽ đợ lấy, nhưng cuối cùng vẫn bị đánh bay.
Bây giờ cả người Gia Cát Khải đều rách rưới, vết thương đầy người, nhưng vẫn chưa chết.
Cơ thể Gia Cát Khải nửa quỳ, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Trương Thiên.
Trương Thiên nhướng mày cười nói thầm: “Không ngờ đến thân thể còn rất lợi hại…”
Vừa nãy khi anh nhìn thấy Gia Cát Khải đỡ kiếm thứ ba, Trương Thiên đã dự đoán được kiếm thứ tư sẽ không lấy được mạng của anh ta, nhưng lẽ ra có thể lấy được nửa cái mạng của anh ta mới đúng.
Bây giờ nhìn Gia Cát Khải còn có thể nửa quỳ, anh có hơi kinh ngạc.
Nhưng người lấy được Hào Long lệnh đã định rồi!
Chỉ cần Gia Cát Khải chú ý dưới chân mình, anh ta sẽ phát hiện, mình đã đứng ngoài sân đấu rồi.
Tất cả mọi người đều còn chìm đắm trong cuộc chiến của hai người không thể dứt ra được.
Mãi đến tận khi nhân viên cuộc thi cao giọng nói một câu: “Đệ tử Mộ Ảnh môn đã bị đánh bay ra ngoài, thi đấu kết thúc!”
“Người thắng vì là đệ tử phái Di Âm, Thượng Sơ Nhân…”
Trong sân im lặng, mọi người đều nghe thấy lời tuyên bố.
Sau một giây, có người kích động hét lên: “Thắng bại đã rõ, môn chủ Mộ Ảnh môn bị đánh bay ra ngoài!”
“Người thắng là em giái phái Di Âm!”
“Người thắng cuộc thi đấu Hào Long lệnh năm nay là phái Di Âm…”
“Thế hệ tông môn mới đứng đầu Cửu Châu, lại là phái Di Âm có âm khí nặng.”
“Ông muốn chết à, bây giờ người ta là tông môn đứng đầu, ông còn dám nói lời này? Không sợ em gái phái Di Âm đánh ông?”
“Mẹ ơi, đúng đúng đúng, phải đổi giọng!”
“Em gái phái Di Âm, trâu bò!”
“Tôi yêu phái Di Âm.”
“…”
Trên bát đại tông môn, có người vui có người buồn.
Chỉ có mấy em gái phái Di Âm vỗ tay, ôm ấp nhau.
Các đệ tử cười hì hì nói: “Sư tỷ Thượng Sơ Nhân thực sự lấy được Hào Long lệnh cho tông môn chúng ta!”
“Ừ, sau này phái Di Âm chúng ta sẽ là tông môn đứng đầu Cửu Châu!”
“Sau này phái Di Âm chúng ta nhất định sẽ càng ngày càng mạnh.”
Đại trưởng lão cũng không che giấu được tâm trạng kích động, xoay người hành lễ với cung chủ: “Chúc mừng cung chủ, cuối cùng thì dưới dẫn dắt của ngài phái Di Âm đã là tông môn đứng đầu Cửu Châu.”
“Chúc mừng cung chủ, sau này phái Di Âm nhất định sẽ càng ngày càng huy hoàng!” Nhị trưởng lão tán thành.
Ánh mắt cung chủ Sơ Âm vẫn dừng trên người Trương Thiên, trong lòng thầm nghĩ: “Anh thật sự lấy được Hào Long lệnh cho phái Di Âm chúng ta.”
“Anh không nuốt lời, hơn nữa cũng không có ý đổ oan hận thực của Mộ Ảnh môn lên đầu phái Di Âm.”
“Là mình đã đổ oan cho anh ấy sao?”
Lẽ ra cung chủ nên vui vẻ, nhưng cảm giác mình hiểu lầm một người, thật sự không thể vui vẻ được.
Bên Càn Võ Tông, Đại trưởng lão và Tam trưởng lão thở phào nhẹ nhõm.
“Ha ha, Trương Thiên thật sự lấy được Hào Long lệnh!”
“Xem ra quỷ kế của Mộ Ảnh môn không thành rồi.”
“Tiểu Thiên vẫn rất trâu bò!”
Cung Nhu vui vẻ: “Anh Trương Thiên quá mạnh.”
Trên sân, Trương Thiên cầm kiếm trong tay, nhìn Gia Cát Khải…
Gϊếŧ hay không gϊếŧ?
Gϊếŧ, là vì diệt trừ dư đảng của tổ chức Hừng Đông.
Không gϊếŧ, đó là vì Gia Cát Khải đã ngừng thi đấu, tất cả tông môn ở Cửu Châu đang nhìn, mình ra tay sẽ ảnh hưởng đến uy tín của tông môn đứng đầu!
Đột nhiên, Gia Cát Khải đứng lên.
Anh ta nhìn chằm chằm vào ‘Thượng Sơ Nhân’ rồi nói: “Còn có Nam Cung Xuyên và Thanh Minh tông đang chờ cô, các người còn nhìn cái gì, sao vẫn chưa lên hỗ trợ?”
“Tất cả đều xuống gϊếŧ cô ta cho tôi!”