Mạc Trường Thiên cảm thấy kinh ngạc, vì chiêu thức ngay trước mặt của Trương Thiên giống với Tô Mộc Phong, nhìn như một chiêu vô lực nhưng lại có thể ra chiêu trí mạng.
Hôm qua anh ta cảm thấy một sức mạnh cổ lực vô hình, hoàn toàn không thua kém võ đạo tu luyện cương lực, thậm chí còn “hăng quá hóa dở”!
Tô Mộc Phong hôm qua đã gây áp lực rất lớn lên Mạc Trường Nhiên, cho nên khi anh ta chứng kiến Trương Thiên sử dụng sức mạnh giống như vô hình, trong lòng anh ta sinh sợ hãi…
Linh lực tấn công tất nhiên là khủng khiếp, chỉ là đám người Mạc Trường Nhiên không phải tu luyện chi nhân, nên không thể nhìn thấy linh lực.
Trương Thiên cong miệng cười, anh rút kiếm lao về phía đệ tử Lão Tứ môn.
Trong mắt Trương Thiên, những người trước mặt này chẳng qua chỉ là vật cản ngăn anh đoạt Hào Long Lệnh, ai ngăn cản đều phải chết!
Đơn giản là lãng phí thời gian cho mấy người này.
Thấy bóng dáng của Trương Thiên biến mất, vừa rồi vẫn còn ầm ĩ giờ đây Lão Tứ môn đã luống cuống: “Xảy ra chuyện gì? Không được!”
Bản thân là Thần cấp cường giả còn thấy không rõ tốc độ của Trương Thiên nên trong lòng đang sợ hãi đến tột cùng.
Sắc mặt của tông chủ Lão Tứ môn bây giờ đã chuyển sang màu đen.
Vốn tưởng rằng Mạc Trường Nhiên dẫn đầu tuyệt đối sẽ không để xảy ra chuyện gì, không ngờ mới qua vẫy tay đã không thấy đầu cánh tay đâu, chiêu thứ hai dĩ nhiên hướng đến lấy mạng…
“Mẹ nó, đó là đồ đệ trong lòng tôi, đừng làm bậy!”
Tất cả mọi người hồi hộp nhìn theo!
Mạc Trường Nhiên thấy Trương Thiên lao vào đệ tử Lão Tứ môn làm anh ta không đứng vững nữa rồi, Mạc Trương Nhiên liền gọi to đệ tử của Quỷ Dạ tông: “Cùng tôi tiến lên!”
Hai người giống như biến hóa thành một trận gió.
Mạc Trường Nhiên nhanh chóng di chuyển trọng kiếm và đánh xuống trước mặt đệ tử của Lão Tứ môn.
Một chiêu này là muốn đánh gãy suy nghĩ gϊếŧ người của Trương Thiên, nếu Trương Thiên muốn lấy mạng đệ tử Lão Tứ môn thì rất có thể Trương Thiên bị trọng kiếm chém!
Không có chuyện lấy mạng đổi mạng chứ?
Đây là tốc độ của siêu thần cấp cường giả, anh ta chạy đến cứu viện làm không ít người có thể thở phào một hơi.
Môn chủ Lão Tứ môn cũng thở phào, ông ta dùng tay vỗ vào ngực một cái.
Ở đây, chỉ có những người trên cấp thần cấp cường giả mới có thể cảm nhận được sức uy hiếp và ám sát của Trương Thiên.
“Tiểu Nhân thực lực… thật mạnh!” Đại trưởng lão phái Di Âm lên tiếng.
Nhị trưởng lão nhìn chăm chú và nói: “Tôi đứng ở chỗ này còn cảm nhận được sát ý khủng khiếp… Nhưng mà đáng tiếc, vị siêu thần cấp cường giả đã phá vỡ sát cục này.”
“Đúng vậy!” Đại trưởng lão gật đầu.
Với tư cách là cung chủ siêu thần cấp cảnh giới cũng tỏ vẻ kinh ngạc.
Trong trận, Mạc Trường Nhiên cười lạnh: “Muốn ở trước mặt tôi đoạt mạng, không có cửa!”
Nhưng lúc này, Trương Thiên chỉ nhìn lướt qua Mạc Trường Nhiên, mỉm cười một cái: “Anh có chút thực lực, nhưng đã muộn mất rồi.”
Vù!
Một cơn gió nhẹ nhàng vụt qua, thân hình Trương Thiên đã biến mất ngay trước mặt Mạc Trường Nhiên.
Sau đó, anh ta nghe thấy sau lưng có người kêu lên kinh hãi.
“A… Cô, á!”
Người phát ra tiếng kêu thảm thiết là đệ tử Lão Tứ môn, cánh tay đã bị chém đứt khỏi bả vai, toàn bộ cánh tay đã không còn.
Một thần cấp cường giả mất khả năng chiến đấu.
Ô!
Lúc này, thân ảnh của Trương Thiên xuất hiện bên võ đài một lần nữa.
Trọng kiếm của Mạc Trường Nhiên không trúng đích, bay thẳng xuống mặt đất và tạo ra một cú nổ chấn động.
Anh ta liền ngẩng đầu nhìn Trương Thiên, nghiến răng hỏi: “Sao lại như vậy? Rõ ràng là tôi cản cô lại rồi, cô có lẽ đã bị tôi chém…”
Nhưng sự thật là làm bị thương một hư ảnh?
Bản thân Mạc Trường Thiên cũng không tin được.
Không đợi Trương Thiên giải thích, trong trận đã có người kêu khổ: “Lão tử không chơi, tôi đầu hàng, tôi sợ rồi…”
Đệ tử Lão Tứ môn bị Trương Thiên đả thương đến hai lần, thật sự sợ hãi thành chó con.
Anh ta biết rõ mình không phải đối thủ của Trương Thiên.
Môn chủ Lão Tứ môn cũng tuyệt vọng: “Mẹ nó, đệ tử của ta!”
“Ta - Lão Tứ môn nhận thua, người chủ trì kéo nó ra đi, nó gãy một tay rồi không có sức mạnh chiến đấu, giữ cho nó một mạng…”
Thế nhưng trong sân chỉ đáp lại bằng một câu lạnh như băng: “Trong thi đấu Hào Long Lệnh, chỉ có rời khỏi võ đài mới có thể dừng lại, không thể nhận thua.”
Đệ tử Lão Tứ môn ôm cánh tay tàn tật, khóc lóc: “Tôi rời khỏi, tôi rời khỏi…”
Anh ta muốn tự mình xuống dưới.
Trương Thiên đứng yên, đánh gãy cánh tay xem như là đã phế người này.
Nhưng thân hình của Mạc Trường Nhiên lại di chuyển, một cú đạp thẳng ra ngoài và hô to một câu: “Phế vật!”
Uỳnh!
Một cú đá này của Mạc Trường Nhiên thuộc thực lực của siêu thần cấp cảnh giới, nên đệ tử Lão Tứ môn bị bay ra ngoài sân và tạo thành một cái hố.
Đệ tử Lão Tứ môn hấp hối…
Môn chủ Lão Tứ môn hô lên: “Không được, này… Mạc huynh đệ!”
“Đệ tử của ta!”
Mạc Trường Nhiên không thèm nhìn môn chủ Lão Tứ môn.
Môn chủ Lão Tứ môn nhìn về phía Mộ Ảnh môn như muốn truy tố: “Môn chủ Gia Cát?”
“Cậu ta đáng chết!” Gia Cát Khải hoàn toàn không để lại mặt mũi cho môn chủ Lão Tứ môn, thậm chí ánh mắt còn trống rỗng.
Dọa đám người Lão Tứ môn không dám lên tiếng.
Mạc Trường Nhiên quay lại nhìn chằm chằm Trương Thiên, nói với đệ tử Quỷ Dạ tông bên cạnh: “Nếu ngươi dám thừa nhận, kết cục giống cậu ta.”
Đệ tử Quỷ Dạ tông lắc đầu: “Đệ tử không dám!”
“Cùng ta hợp sức bắt hắn lại!” Mạc Trường Nhiên lạnh lùng ra lệnh.
“Được!” Đệ tử Quỷ Dạ tông rút một thanh kiếm, chuẩn bị sẵn sàng.
Mạc Trường Nhiên đã kiêng rè Trương Thiên rồi, trong lòng anh ta muốn tìm người giúp đỡ.
Về phía những người ở dưới, ánh mắt của họ đối với Trương Thiên cũng đã thay đổi.
Vừa rồi không ít tông môn còn đang đùa giỡn muội tử phái Di Âm thì bây giờ hoàn toàn cung kính, con mẹ nó, còn ai dám thảo luận cùng em gái đẻ con à?
Em gái trước mắt tuy thế mà dùng hai chiêu đã có thể nghiền nát người thuộc thần cấp cường giả rồi.
“Quá khủng khiếp, thực lực của muội tử cũng đến siêu thần cấp cảnh giới sao?”
“Có lẽ là siêu thần cấp cảnh giới đại thừa?”
“Không thể nhìn vẻ bề ngoài đâu, muội tử dễ thương và đáng yêu như vậy, rõ ràng thực lực còn rất mạnh!”
“Chẳng lẽ các nữ nhân của phái Di Âm muốn nổi dậy rồi?”
“Không chắc, còn có siêu thần cường giả ở đây…”
“Cũng đúng, để xem ai lợi hại hơn ai.”
“…”
Biểu hiện của Thượng Sơ Nhân được cho là kinh động, nhưng đó là đối phó với thần cấp cường giả, không biết với siêu thần cấp cường giả sẽ như thế nào?
Siêu thần cấp cường giả hơn thần cấp cảnh giới rất nhiều.
Mạc Trường Nhiên di chuyển trọng kiếm lao về phía Trương Thiên: “Muốn cầm Hào Long Lệnh, trước tiên phải qua được cửa ải của Mạc Trường Nhiên này.”
Siêu thần cấp cảnh giới bộc phát, một ánh sáng xanh đậm tỏa ra, giống như không khí gọi oan hồn trở về địa ngục.
Vèo!
Một sức mạnh cực lớn tỏa ra từ trọng kiếm đánh về phía Trương Thiên.
Đệ tử của Quỷ Dạ tông cũng nhanh chóng vào chiến đấu, thực lực của cậu ta tỏa ra ánh sáng màu xanh rất yếu, nhưng dù sao cũng là một đòn của thần cấp cường giả.
Sức mạnh của thanh kiếm nhằm thẳng về phía Trương Thiên.
Hai vị cường giả xuất chiêu, dường như có thể khuấy động tình hình, khiến những người có mặt ở đây vô cùng kích động.
Cảm giác tận mắt chứng kiến, cũng có thể so sánh được với hình ảnh ngày hôm qua…
Rất nhiều người bắt đầu cảm thán một hơi: “Mạnh, quá mạnh!”
“Đây mới là thứ tôi muốn xem Hào Long Lệnh tranh đấu…”
“Lần đầu tiên tôi cảm nhận được siêu thần cấp cảnh giới khủng bố, trong lòng có chút sợ.”
“Tôi còn có cảm giác, lực này còn có thể đánh bay cả tôi…”
“Ồ, không biết muội tử phái Di Âm có thế chống đỡ được không?”
“Chỉ sợ sẽ thua, cương lực của siêu thần cấp cảnh giới quá mạnh.”
Các cô gái của phái Di Âm bắt đầu căng thẳng.
Lam Thư, Tiểu Du và các sư muội như đang cầu nguyện, hai bàn tay nhỏ bé không ngừng chà xát vào nhau.
Các trưởng lão cũng cảm thán: “Thanh Minh tông cùng những người này thực lực quá mạnh.”
Cung chủ Sơ Âm cũng nhìn đến ngây người, Mạc Trường Nhiên thể hiện vượt ra cảnh giới, mà ngay cả bản thân Sơ Âm cũng không dám chắc chắn mình có thể tiếp chiêu được, càng không biết Trương Thiên sẽ đối phó như thế nào.
“Anh ta được không?”
Những lời này nếu để Trương Thiên nghe được, khẳng định anh sẽ đáp lại hàng trăm lần, đại nam nhân phải làm được.
Đám người bên Càn Võ tông cũng vô cùng lo lắng, trong lòng bọn họ cũng không hiểu rõ ngọn ngành.
“Đây mới bắt đầu hành động rồi!” Đại trưởng lão nói.
Cung Nhu bĩu môi nghĩ: “Đại ca Trương Thiên, anh thường xuyên nói mình là vô địch thiên hạ, không ai có thể ngăn cản, mà ngay cả ông nội của Vũ Viêm trước mặt cũng chỉ là phế vật, nhất định không lừa em đúng không?”
Bình thường, Trương Thiên thường bày ra bộ dạng cà phất cà phơ, trước mặt em gái Cung Nhu đều khoác lác mình là vô địch.
Tam trưởng lão nín thở: “Nhu Nhi, cái này không cần nghe cũng biết là khoác lác, lời này mà con cũng tin cậu ta!”
“Con lo lắng anh ta sẽ xảy ra chuyện…”
Cung Nhu nói thầm: “Sẽ không đâu, đại ca Trương Thiên sẽ không lừa con.”
Trong trận, Trương Thiên trào phúng cười với Mạc Trường Nhiên: “Hừ, ngược lại tôi muốn xem, Tô Mộc Phong thất bại như thế nào trong tay anh!”