Cuồng Tế Vô Song

Chương 388: Đau muốn chết!



“Không phải cung chủ Sơ Âm của phái Di Âm lúc này mới đổi ý, không cho Tiểu Thiên xuất chiến đó chứ?” Tam trưởng lão Càn Võ tông ngờ vực.

Đại trưởng lão nhíu mày: “Chuyện lần này rất lớn, nếu Tiểu Thiên không xuất chiến, Hào Long lệnh nhất định sẽ rơi vào tay bọn Mộ Ảnh môn!”

Cung Nhu cũng nhíu chặt mày lại, vô cùng sầu lo.

Trên dưới Càn Võ tông đều lộ ra tâm tình nặng nề, bởi vì mất đi Hào Long lệnh có nghĩ là tiếp theo tông môn phải đối mặt với một cuộc chiến lớn.

Lần này Trương Thiên ngụy trang thật sự rất giống phụ nữ, phải nói là rất khó nhìn ra là một người đàn ông.

Trên người anh là một bộ đạo bào rộng thùng thình, mọi người rất khó phân rõ sự khác thường của dáng người, hơn nữa còn đeo khăn che mặt, càng khó nhìn ra.

Trương Thiên vốn dĩ đã đầy tiên khí, quan trọng nhất là anh đi ra từ phái Di Âm, ấn tượng ban đầu của mọi người đều trăm phần trăm chắc chắn anh là phụ nữ.

Mọi người ở đây căn bản không nghi ngờ!

Những khán giả của các tông môn nhỏ Cửu Châu phía dưới càng quá đáng.

“Năm nay dáng người của em gái xuất chiến của phái Di Âm thực đẹp, rất cao và gầy!”

“Còn là người đẹp tóc ngắn, tôi thích loại này nhất, tôi chán mấy cô tóc dài rồi, thật là bất ngờ quá.”

“Hì hì, người đẹp tóc ngắn này nhìn thật tiên khí, khẳng định rất giỏi rồi.”

“Ha ha ha, rốt cuộc chờ được người đẹp của phái Di Âm lên sân, rất kích động có phải không?”

“Đúng, có người đẹp quá đã, đợi lát nữa áo bào trắng bay phất lên hết, lúc chúng ta từ dưới nhìn lên trên rất là tuyệt diệu.”

“Là một em gái cao cấp thế này, tôi cảm thấy sắc đẹp của cô ta không phân cao thấp với cung chủ đúng không?”

“Đúng đúng, quá tuyệt…”

Mọi người mở to hai mắt nhìn, cả đám háo sắc bắt đầu lộ ra ánh mắt đầy hám gái, người nào cũng y như vậy!

Nếu đám người này biết thân phận của Trương Thiên, hoặc là ngồi từ dưới nhìn lên thấy được đống lông chân, vậy thì có trò hay xem rồi.

Trương Thiên ung dung đứng trên lôi đài, nhìn rất có phong thái đại hiệp, không có cảm giác phụ nữ gì cả.

Tuy rằng làm đám quần chúng có chút thất vọng, nhưng mọi người đều biết người của phái Di Âm đều rất mạnh, cho nên cũng không để ý chuyện này.

Nhưng đệ tử phái Di Âm rất mến mộ: “Sư tỷ Thượng Sơ Nhân thật có dáng vẻ cường giả, nhìn là thấy khí thế rồi, thật là lợi hại.”

“Quả nhiên là đệ tử do cung chủ bí mật dạy dỗ, khí thế như vậy mạnh hơn chúng ta nhiều, thật thích quá đi.”

“Sư tỷ Thượng Sơ Nhân là thần tượng của tôi.”

Về phần những người của Mộ Ảnh môn, Thanh Minh tông, họ căn bản không thèm để ý cuộc thi này!

Trong sân, ‘Thượng Sơ Nhân’ xuất hiện khiến đệ tử của Dương Nam Môn có chút bất ngờ.

Anh ta không ngừng thầm nghĩ: “Không phải cô gái cảnh giới thần cấp lần trước ra tay? Tôi còn tưởng cô ta muốn tới báo thù chứ.”

“Hình như người mới này không có tham gia cuộc thi hôm qua thì phải?”

“Hôm qua cường giả của phái Di Âm trừ cô gái thần cấp kia ra thì còn lại đều là cảnh giới hóa thần thôi, nói như vậy, chắc là thực lực của đệ tử hôm nay sẽ không mạnh quá đâu.”

“Chẳng lẽ phái Di Âm bọn họ cũng không muốn tranh thủ cơ hội chiến thắng, cũng giống như tông chủ chúng ta sao? Ha ha ha, thật là trời cũng giúp tôi!”

Xem ra mình cứ cố gắng tấn công, chống chọi với người đệ tử này của phái Di Âm năm sáu phút cũng không thành vấn đề!

Đệ tử của Dương Nam Môn nghĩ vậy, không khỏi bật ra tiếng cười: “Cuối cùng cũng không cần mất mặt, vừa rồi thật sợ họ sẽ phái người dẫn đầu kia ra? Cũng may chỉ sợ bóng sợ gió một hồi!”

Đây là cuộc chiến giành Hào Long Lệnh, vậy mà còn đứng cười trộm?

Trương Thiên dùng giọng nữ nói: “Này, anh lại khùng điên cái gì? Còn lộ ra vẻ mặt dâʍ đãиɠ như vậy…”

Trừ giọng nói là nữ, phương diện ngôn ngữ cũng không giảm bớt, vẫn thô bạo trực tiếp như vậy.

Cung chủ thật muốn phun máu.

Những cô gái phái Di Âm đều rất bảo thủ, rất ít người sẽ đặt lời thô tục ở bên miệng!

Người của phái Di Âm nghe xong thì ngớ cả ra!

Còn những khán giả phía dưới lại nói thật thích người phụ nữ bá đạo như thế… Bầu không khí giữa sân cực kỳ khôi hài.

Đệ tử của Dương Nam Môn tỉnh táo lại, cười xấu xa với Trương Thiên: “Khà khà, không có gì, chỉ nghĩ đến một vài chuyện buồn cười.”

“Ra tay đi, để tôi xem thực lực của cô.”

“Tôi nghĩ trận đấu giữa chúng ta nhất định sẽ rất kịch liệt…”

Tới nữa, tên ngốc của Dương Nam Môn này lại bắt đầu diễn rồi.

Đối thoại giống y như vừa rồi anh ta nói với đệ tử của Tịnh Nhất Tông!

Mọi người phì cười: “Trận chiến này sẽ không nhạt nhẽo giống như vừa rồi đâu!”

“Đừng làm tôi lại nôn ra…”

Trương Thiên lắc đầu nhếch miệng: “Hy vọng như anh mong muốn!”

Ánh mắt của đệ tử Dương Nam Môn sầm xuống: “Phải không? Vậy thử xem!”

“Cô yên tâm, tôi sẽ không cần làm nóng như trận đấu vừa rồi đâu, tôi sẽ trực tiếp bùng nổ thực lực.”

“Hây!”

Đệ tử của Dương Nam Môn trực tiếp bùng nổ thực lực cảnh giới bán thần, hơn nữa còn cầm chiến đao lên, anh ta lộ ra vẻ sắc bén, vung chiến đao về phía Trương Thiên.

Mọi người dưới sân bắt đầu kích động, khí thế như vậy tuyệt đối không giống vừa rồi.

Cảm giác cương khí mãnh liệt, khí thế hùng tráng này mới là trận đấu mà bọn họ muốn xem.

Ai mà không muốn đến cuộc chiến giành Hào Long Lệnh để cảm nhận thực lực của cường giả chứ…

Không khí cả sân lần đầu tiên rơi vào khẩn trương.

Giờ phút này, Trương Thiên còn chưa có động tĩnh!

Sau khi bước vào Kim Đan trung kỳ, thực lực của Trương Thiên lại có bước nhảy vọt cực xa.

Tốc độ cùng cương khí của dạng cường giả bán thần này đã hoàn toàn không khiến Trương Thiên để mắt đến…

Nhưng mấy cô gái phái Di Âm đằng xa bắt đầu khẩn trương cho Trương Thiên.

“Vì sao sư tỷ Thượng Sơ Nhân còn đứng bất động, đó chính là chiến đao mà cường giả bán thần vung tới đó!”

“Cung chủ, rốt cuộc thực lực của sư tỷ Thượng Sơ Nhân như thế nào, không phải không kịp phản ứng đó chứ?”

“Cô ấy sẽ không có việc gì đúng không?”

Cung chủ nhíu mày, thực lực của Trương Thiên như thế nào? Cô ta thật sự không biết, nhưng bị một cường giả bán thần xử lý sao? Chắc không kém cỏi như vậy đâu.

Cung chủ lo lắng, đao của đệ tử Dương Nam Môn đã bổ tới trước mặt rồi mà anh còn không ra tay: “Tới lúc này rồi, cho dù là tôi cũng không dám kéo dài đến mức này. Anh đang làm gì?”

Lúc mọi người khẩn trương đến ngừng thở, rốt cuộc nhìn thấy thân thể Trương Thiên khẽ nhúc nhích.

Chiến đao của đệ tử Dương Nam Môn đánh xuống gần trúng mới thấy Trương Thiên phất cánh tay lên, giống như đưa tay đón lấy!

“Cái gì? Dùng tay làm đao sao?”

“Đệ tử phái Di Âm làm gì vậy, không muốn có tay hay là không muốn sống nữa?”

“Xong rồi, em gái đáng yêu kia sắp mất mạng, tôi cảm thấy cô ấy không bộc lộ chút cương khí nào.”

“Một đao của cường giả bán thần, chắc là sẽ xảy ra án mạng…”

“Trời không có mắt, hạt giống tốt như vậy chưa cống hiến cho xã hội mà đã không còn!”

Rầm!

Lúc mọi người đang nghi ngờ, một tiếng nổ bỗng nhiên vang lên.

Giống như sự va chạm sức mạnh, nhưng cụ thể là cái gì thì mọi người căn bản không thấy rõ.

“A…” Ngay sau đó là tiếng kêu to của một người đàn ông.

Trong sân có một cái bóng đen văng lên trên không trung, bóng đen đó giống như một con chó chết chổng vó, bị ném ra ngoài.

Người này là đệ tử của Dương Nam Môn, lúc này đã bị ném ra ngoài võ đài.

Rầm rầm!

Chiến đao của đệ tử Dương Nam Môn rơi ở ngoài sân.

Mà anh ta ngã thật mạnh xuống mặt đất, một tay chống sàn nhà, một tay vỗ ngực mình, phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

Đệ tử của Dương Nam Môn như bị thương rất nặng, đột nhiên quay đầu lại nhìn ‘Thượng Sơ Nhân’ giữa sân, cắn răng dữ tợn mà nói: “Vừa rồi cô dùng chiêu gì?”

“Cô… Cô thật… Mạnh!”

Trương Thiên cười lạnh một tiếng, cũng không đáp lại.

Hôm nay, người anh muốn trừng trị cũng không phải tên cốc ké này, Trương Thiên cũng không quan tâm anh ta.

Người cả sân nghe thấy câu nói của đệ tử Dương Nam Môn, trong lòng xuất hiện một chữ: Gì?

Mọi người há to miệng, họ nhìn thoáng qua nhau: “Con mẹ nó, vừa rồi đã xảy ra cái gì?”

“Không phải là cô gái phái Di Âm bị đánh chết mới đúng sao?”

“Chẳng lẽ cô gái kia phất tay một cái đã đánh bay người này rồi?”

“Mạnh như vậy sao? Không có khả năng…”

“Tuyệt đối không thể, mẹ nó tôi còn không nhìn thấy cương khí cường giả trên người cô gái phái Di Âm, thực lực còn chưa bùng nổ, sao có thể đánh bay người ta?”

Cái này thật làm khó mọi người, họ căn bản không đoán được đã xảy ra chuyện gì.

Ngay cả bọn người Càn Võ tông, phái Di Âm cũng không nhìn thấu.

Đột nhiên giữa sân có một ‘Cao thủ’ lên tiếng: “Tôi biết nguyên nhân gì.”

“Phải không? Mau nói mau nói, tại sao lại như vậy!”

“Bởi vì… đệ tử của Dương Nam Môn căn bản không muốn thắng, giống như đệ tử của Tịnh Nhất Tông lần trước đó, bị một chiêu tự bay ra ngoài.”

Vốn dĩ có cường giả có chút thực lực đều nhìn ra trò mập mờ trước đó!

“Ồ, đệ tử của Dương Nam Môn muốn trốn tránh, nhường ra vị trí chủ võ đài!”

“Rốt cuộc bọn họ là tông môn mới tiến vào tám tông môn mạnh nhất, không cần đi giành Hào Long lệnh với những tông phái lâu đời.”

“Anh thật thông minh…”

“Khó trách vừa rồi đệ tử của Dương Nam Môn rõ ràng có thể lấy mạng, nhưng cuối cùng lại văng ra. Ha ha, anh ta tuyệt đối đang diễn trò.”

“Như vậy thì thuận lợi đưa tiên nữ phái Di Âm lên vị trí chủ võ đài.”

“Nhưng mà, chị tiên nữ thảm rồi, vừa rồi không có chiêu thức giữ mạng, tiếp theo lại càng ngày càng khốc liệt, người đẹp sẽ bị đánh tàn tạ!”

“Thật thảm…”

Lý do này xóa bỏ nghi ngờ trong lòng không ít người, mọi người đều cho rằng là thế, không có ai lại đi nghiên cứu chuyện Trương Thiên bộc phát ra linh lực.

Nhân viên tổ chức đi lên, tuyên bố phái Di Âm chiến thắng, tiếp theo nên lựa chọn người khiêu chiến kế tiếp.

Lúc này đệ tử của Dương Nam Môn bị đánh bay khỏi sân, suy yếu đứng lên, cầm lấy chiến đao của mình, thở gấp miễn cưỡng trở lại bên người tông chủ Dương Nam Môn.

Thoạt nhìn như bị nội thương rất nặng!

Lúc này đệ tử dẫn đầu Tịnh Nhất Tông ở bên cạnh Dương Nam Môn cười xấu xa nhìn lại, giơ ngón tay cái lên khen ngợi anh ta, còn cười nói: “Mạnh quá, chuyên nghiệp đấy!”

“Đến lúc này rồi còn diễn bị nội thương trở về, quả nhiên lợi hại, diễn còn thật hơn tôi lúc nãy nữa!”

“Tôi bội phục bội phục!”

Đệ tử dẫn đầu của Dương Nam Môn muốn hộc máu trong lòng.

Mẹ nó, lần này không phải diễn, ông đây thật sự bị đánh nội thương, chỉ là không ai tin lời ông nói mà thôi.

Nhưng đáp lại người của Tịnh Nhất Tông, anh ta sao có thể nói mình thật sự thua?

Đau mấy cũng muốn chịu!

Sắc mặt đệ tử của Dương Nam Môn trắng bệch, cười khổ đáp lại: “Như nhau như nhau, biểu hiện vừa rồi của anh cũng không tồi!”

Nhìn thấy Tịnh Nhất Tông không hỏi nữa, anh ta mới thở phào một hơi.

Ai…

Nhưng không ngờ, môn chủ Dương Nam Môn đứng lên trực tiếp vỗ vào ngực anh ta: “Anh Cường, làm tốt lắm, không làm mất mặt Dương Nam Môn chúng ta, lần này diễn giống thật, ha ha ha!”

Con mẹ nó!

Anh Cường có xúc động muốn mắng bố, thống khổ nghĩ: “Môn chủ, vừa rồi ông thật sự bị đánh nằm liệt giữa đường, giống thật cái quỷ gì!”

Phụt… Phụt…

Anh Cường vừa cố nuốt một ngụm máu xuống, lại bị môn chủ đấm một cái, sắc mặt khó coi đến cực điểm…

Còn về phái Di Âm, các đệ tử vẫn khiếp sợ không thôi.

“Sao lại thế này, sư tỷ Thượng Sơ Nhân phất tay một cái là xong việc?”

“Nhẹ nhàng như vậy đã đánh bại một đệ tử cảnh giới bán thần rồi!”

“Ồ, nói như vậy, sư tỷ Thượng Sơ Nhân cũng quá mạnh rồi!”

Đại trưởng lão trợn trắng một cái: “Các cô đừng ngớ ngẩn, không nghe những người phía dưới thảo luận à? Đệ tử của Dương Nam Môn chỉ trốn tránh mà thôi.”

Nhị trưởng lão gật đầu: “Ừ, vừa rồi hẳn là đệ tử của Dương Nam Môn nương tay thôi, chúng ta không thể thiếu cảnh giác!”

“A, là vậy sao?” Mấy cô gái nhíu mày nói thầm.

“Đặc biệt vừa rồi Tiểu Nhân còn không phản ứng gì cả, điều này làm tôi rất lo lắng.”

“Cung chủ, thực lực của Thượng Sơ Nhân như thế nào? Cứ như vậy sẽ có nguy hiểm, vừa rồi đối mặt một cường giả bán thần mà còn không thể phản kích.”

Cung chủ Sơ Âm mỉm cười: “Ai nói cô ấy không phản kích? Cô ấy đã ra tay…”

“Ý cung chủ là, người nọ bị Tiểu Nhân đánh bay?” Đại trưởng lão tò mò hỏi lại.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv