Cuồng Tế Vô Song

Chương 322: Tổng giám đốc đáng thất vọng nhất trong lịch sử!



Chỉ là bây giờ ngoại hình của Trương Thiên thay đổi quá nhiều, đến cả Lý Hi Nhân cũng không nhận ra được. Gọi như vậy ở nơi công cộng chẳng khác gì côn đồ!

Nhân viên tập đoàn Ái Thiên đang vây xem xung quanh cảm thấy choáng váng, may mà không uống nước, nếu không chắc chắn sẽ phun hết ra ngoài.

“Giám tự xưng là bố của giám đốc Lý? Cái đầu đẹp trai của cậu bị hỏng rồi sao?”

“Một người trẻ tuổi như vậy lại dám dám đối với giám đốc Lý như thế này, lại còn ở dưới cổng tập đoàn Ái Thiên của chúng ta…”

“Có phải hay không là trai trẻ được bao nuôi bí mật của Giám đốc Lý?”

“Wow, vậy cũng không ngạc nhiên lắm khi gọi là bố, đây là bí mật được mở vào ban đêm của giám đốc Lý, cô ấy vẫn là giám đốc điều hành độc đoán mà tôi vẫn biết sao?”

Trong một thời gian ngắn, các nhân viên đã nổi lên đồn đoán những tin đồn ở bốn phía…

Lý Hi Nhân không ngờ lại bị một người đàn ông lạ mặt trêu chọc như vậy, cô ta cắn răng: “Vị này, xin hãy cẩn thận cái miệng thối của anh, đừng có quấy rối người ở đây, Lý Hi Nhân tôi không biết anh!”

“Nhân viên bảo vệ làm gì vậy? Các anh là đồ để trưng sao, sao lại để loại người như thế này đến trước cửa tập đoàn Ái Thiên mà gây sự vậy chứ? Lập tức tống cổ người này ra khỏi đây cho tôi!”

Cái này?

Vốn dĩ muốn tìm Lý Hi Nhân dẫn đường, nhưng không ngờ cô ta lại lên tiếng đuổi người!

Trương Thiên thực sự nghi ngờ vị trí của mình trong tập đoàn Ái Thiên.

Tập đoàn Ái Thiên cũng trở thành một trong số ít doanh nghiệp không bị thanh tra ở Viêm Hạ, đó là công lao của bản thân anh, giờ anh còn không có cơ hội gia nhập công ty và xem xét.

“Lý Hi Nhân, cô lại có thể đuổi ông chủ của mình ra ngoài?” Trương Thiên tức giận hét lên: “Tôi là Trương Thiên!”

Trương Thiên?

Mọi người lại ngạc nhiên!

Tập đoàn Ái Thiên luôn quảng bá rằng ông chủ của mình là người có gia thế vững vàng, đặc biệt là tổng giám đốc Trương Thiên, mọi người đều biết Trương Thiên rất rõ và kính trọng vị sếp lớn hiếm khi ra mặt này…

nhưng càng hiểu rõ Trương Thiên là người như thế nào!

Anh chàng đẹp trai trước mặt rõ ràng là không phải.

“Làm sao đây lại là ông chủ lớn của chúng ta được, mặt mũi không giống chỗ nào cả!”

“Không giống, không giống chút nào!”

“Còn dám giả làm ông chủ, chàng trai này cho rằng chúng tôi đều không biết mặt sao? Lừa gạt ai đấy!”

Lý Hi Nhân nghe thấy giọng nói của Trương Thiên quả thực hơi sửng sốt, nhưng nhìn khuôn mặt này…

cô ta ra lệnh: “Bảo vệ, nếu anh ta lại gây rối ở đây, anh nên gọi cảnh sát!”

“Vâng, giám đốc Lý.” nhân viên bảo vệ tuân theo.

Trương Thiên hét lên: “Lý Hi Nhân, cô dám, thật là phản nghịch, lát nữa cô sẽ biết mình sai thế nào, khi tôi trở lại công ty việc đầu tiên tôi làm sẽ là sa thải cô.”

“Hừm, thật khó chịu!” Lý Hi Nhân mặt tối sầm lại: “Bảo vệ, gọi cảnh sát ngay!”

Người phụ nữ này tức giận đến không còn nghĩ được gì nữa, bắt đầu độc đoán giải quyết mọi chuyện.

Thấy giám đốc Lý bị bắt nạt, ngày càng có nhiều người ra xem!

Lúc này, mấy người cấp cao của công ty đi ngang qua chỗ làm cũng đi tới.

Nhìn thấy giám đốc Lý bị bắt nạt, mọi người tiến lên!

Đầu tiên, Lưu Mỗ, đây là người đầu tiên nhận lời mời ứng tuyển nhân viên của Trương Thiên và là một người rất lạc quan.

Tên mập lần đầu tiên hiểu ra sự tình, cau mày nhìn Trương Thiên: “Anh là ông chủ của chúng tôi sao? Đừng ở đây lừa người khác nữa lại còn bắt nạt Giám đốc Lý của chúng tôi!”

“Trước đây tôi vào công ty là ông chủ tuyển tôi vào, ông chủ là người như thế nào tôi là người hiểu rõ nhất, anh rõ ràng không phải ông chủ, mau cút khỏi đây!”

Sau đó anh ta bước đến gần Lý Hi Nhân và nịnh nọt: “Giám đốc Lý, đừng giận tên tiểu nhân bỉ ổi này, nó sẽ ảnh hưởng đến vẻ ngoài xinh đẹp của cô.”

“Tên to béo này?” Trương Thiên nghiến răng: “Lưu Mỗ, anh là đồ vô ơn bạc nghĩa!”

Sau đó Đoàn Nhân xuất hiện, chính là em gái ngực bự mà Trương Thiên tuyển!

Đoàn Nhân cũng dáng vẻ nũng nịu bài xích Trương Thiên, ủng hộ công bằng, sau đó nịnh nọt với Lý Hi Nhân: “Chị Hi Nhân, đừng tức giận, nó không đáng đâu!”

Ha!

Những người này đều tạo phản rồi.

Nhưng anh không thể trách họ, vì tiền của công ty là do Lý Hi Nhân gửi, và Lý Hi Nhân là người trực tiếp đề cử vị trí cũng như con đường của tập đoàn…

Làm sao họ có thể xúc phạm Lý Hi Nhân vì một Trương Thiên xa lạ?

Trương Thiên đau lòng, những người này đều do chính mình chiêu mộ và tuyển dụng, hiện tại lại chạy tới ‘đánh địch’ với ai đây?

Nếu không phải nhân viên của chính mình nên không thể đánh được, nếu không thì đã đá chết tên mập mạp và đám người ngốc nghếch bây vây xung quanh rồi!

Trương Thiên trở mặt xem thường!

Tiếp theo, lại một người khác xông vào.

Là Ngưu Bài! Ngưu Bài, nam ca sĩ số một vô địch truyền hình trực tiếp toàn quốc lần trước…

Trương Thiên mỉm cười khi nhìn thấy Ngưu Bài.

Những người khác đều không nhận ra mặt của mình, hẳn Ngưu Bài chắc chắn là quen mặt, lần trước anh đã gặp qua anh ta ở thành phố Thiên Hải.

Ngưu Bài hiểu chuyện gì đang xảy ra, liền xông vào.

Trương Thiên hét lên: “Ngưu Bài, anh đến thật đúng lúc. Lần trước anh gặp tôi khi đến thành phố Thiên Hải để phát sóng trực tiếp lễ hội. Nói cho họ biết, tôi có phải là Trương Thiên không? Tôi có phải hay không là tổng giám đốc của tập đoàn Ái Thiên?”

Ngưu Bài vốn là để lấy lòng Trương Thiên, nhưng sau khi đi vào đã thấy đám người Đoàn Nhân cùng tên mập mạp đều đang dừng lại trên người Lý Hi Nhân, chuyện này có vẻ không ổn rồi…

Ai không biết ở trong tập đoàn Ái Thiên, ngoài Lâm Tiểu Nhã không cần phải sử dụng quan hệ, còn lại những người còn lại là Đoàn Nhân, mập mạp và Ngưu Bài đang tranh giành tài nguyên được đề xuất sao?

Mặc dù Ngưu Bài đã nhận ra Trương Thiên, nhưng anh ta không phải mỗi ngày đều ở công ty, quyền lực lớn nhỏ đều ở trong tay Lý Hi Nhân…

Đây chính là kẻ thức thời mới là người tài giỏi!

Ngưu Bài mạnh mẽ giải thích: “Vị này, tôi không biết anh, tại sao lại bắt nạt giám đốc Lý của chúng tôi?”

“Mặc dù bên ngoài cô ấy là giám đốc của tập đoàn Ái Thiên có thế lực, nhưng cô ấy chỉ là một cô gái yếu đuối mà thôi. Anh thật tồi đấy.”

Ngưu Bài vẻ mặt cầu xin nhìn Trương Thiên, liên tục muốn nói với Trương Thiên rằng mình cũng là bất đắc dĩ mới phải như vậy!

Sau đó Ngưu Bài hướng về phía Lý Hi Nhân nịnh nọt.

Ha!

“Tôi…” Trương Thiên đang kiên định bị Ngưu Bài làm cho tức chết, tức giận nói trong miệng: “Các người chờ đấy, tức chết tôi rồi, để lát nữa tôi dạy cho các người một bài học.”

Lý Hi Nhân biết Ngưu Bài đã từng đến thành phố Thiên Hải và gặp Trương Thiên, anh ta nói không phải, vậy khẳng định là không sai.

Cô ta nghiêm túc ra lệnh: “Bảo vệ, còn không nhanh chóng xử lý anh ta đi, định chờ đến tết sao?”

Nhân viên bảo vệ chặn Trương Thiên lúc nãy lại vươn tay ra dấu cấm vào và nói: “Anh đây, thật sự muốn để chúng tôi ra tay sao?”

“Lãnh đạo cũng không biết anh, anh còn dám nói mình là tổng giám đốc của chúng tôi? Đừng làm lớn chuyện ở đây nữa, gây chuyện với tập đoàn Ái Thiên chúng tôi sẽ không có kết cục tốt đẹp gì đâu, anh nên nhanh chóng rời khỏi đây đi.”

Đến bao giờ Trương Thiên chưa bao giờ chịu sự sỉ nhục như vậy, nếu ở nơi khác anh đã đá chết bọn họ rồi.

Chỉ là không thể khiến mọi chuyện rối tung lên trong chính công ty của mình được. Nếu làm như vậy, không phải là tự nhiên tát cho mình một cái sao?

Trong chính công ty của mình bị chính nhân viên của mình ‘mời’ đi ra, thật sự là trước nay chưa từng có ai như vậy cả, có lẽ chỉ có duy nhất mình anh!

Trương Thiên nhìn thấy Đoàn Nhân cùng mập mạp và Ngưu Bài đang giúp đỡ Lý Hi Nhân trong lòng không khỏi dấy lên cảm giác.

Thật buồn cười!

Trương Thiên thật sự không chịu nổi nữa.

lẽ ra muốn cho vợ của mình một sự bất ngờ, không ngờ đến chính mình lại bị lưu lạc lại dưới cửa công ty chờ Lâm Tử Thanh đến cứu…

Đệ nhất Chiến Thần tuyệt nhất ở Viêm Hạ này này chỉ có thể ngoan ngoãn lấy điện thoại di động ra gọi cho Lâm Tử Thanh, để cô xuống dưới đón anh một chuyến!

Sau khi gọi điện thoại, bảo vệ đứng bên cạnh nhìn chằm chằm Trương Thiên nghiêm mặt cười nhạo nói: “Tại sao anh trẻ tuổi như vậy lại không biết xấu hổ là gì chứ? Vừa rồi nếu tôi không nghe sai thì anh mới gọi cho Tổng giám đốc Lâm đi?”

“Giới trẻ bây giờ làm việc cũng đến nơi đến trốn đấy nhỉ…”

Trương Thiên lắc đầu và mỉm cười cay đắng: “Anh cũng thật là tập trung vào công việc bảo vệ của mình, nhưng sao lại không biết ứng biến gì vậy? Anh xem trên người tôi không chỗ nào giống ông chủ của mình sao?”

Ông bảo vệ nở nụ cười, chỉ cần là người đứng đầu tập đoàn Ái Thiên Người khẳng định là người rất cao quý, Trương Thiên ở trước mặt này thật sự không giống như một ông chủ.

Ông ta cười khổ: “khụ khụ, không phải là tôi chê bai gì anh, nhưng tôi thấy anh nhìn thế nào cũng không giống…”

Phụt!

Trương Thiên tự đánh giá lại mình một chút, đúng là thực sự có một chút bình thường, nhưng không biết xấu hổ âm thầm nghĩ: Chẳng nhẽ không cảm nhận được khí chất của mình sao?

“Quên nó đi, nói chuyện với ông cũng không thông, đợi lát nữa vợ tôi đến ông sẽ biết!”

Một vài phút sau, Trương Thiên cuối cùng cũng nhìn thấy nữ thần do ông trời phái đến để giải cứu anh bước ra từ thang máy.

Khuôn mặt thiên thần, dáng vẻ quyến rũ, dáng người năng động và tràn đầy năng lượng.

Chà! Đặc biệt là trang phục chuyên nghiệp này…

Nhanh chân bước từng bước đến, những người xung quanh không ngừng cúi đầu chào: “Chào tổng giám đốc Lâm!”

Trưng Thiên vui vẻ hướng đến Lâm Tử Thanh vẫy tay…

Bảo vệ đứng bên cạnh có cảm giác cổ họng mình đang trở nên khô khốc, mắt mở lớn thầm nói: “Thật sự là tổng giám đốc Lâm xuống đây sao… Không thể nào?”

“Người đàn ông trước mặt mình thực sự là tổng giám đốc sao? Sẽ không xui xẻo như vậy, công việc sau này của mình!”

Lúc này, ông bảo vệ thấy oan ức đến muốn khóc!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv