Trương Thiên hướng về phía tông chủ áo trắng nói: “Cút cút cút!”
“Tam trưởng lão, con gái nhà ông thích tôi, đó là bởi sức hấp dẫn của tôi, cái này không thể trách tôi được!”
“Nhị trưởng lão, ông lại muốn trảm tôi, có phải vẫn còn ghi hận lần trước tôi cướp đan dược cấp lục phẩm của ông đúng không?”
“Mấy người đừng có nhỏ mọn như thế, kỳ thật tôi đều vì muốn tốt cho mấy người thôi!”
Tội lỗi phen này, bản thân thừa nhận thì thôi đi, lại còn dám nói là vì muốn tốt cho người khác?
Đám người trêи dưới Vân Môn đều xem không nổi nữa: “Chậc chậc, vô sỉ!”
“Da mặt dày của tiểu Thiên lại lên một trình độ mới rồi!”
Tam trưởng lão tức giận nói: “Cậu thì có sức hấp dẫn gì chứ? Không phải do cậu lén lút dạy nó kiếm pháp dưới tàng cây, khiến nó động xuân tâm sao?”
Nhị trưởng lão giận dữ: “Chuyện đan dược sao lão phu có thể quên được, cái đó là đan dược giúp lão phu tăng cảnh giới, thế mà lại bị cậu cướp mất.”
Kỳ thật liên quan đến chuyện của con gái tam trưởng lão, khẳng định chỉ là hiểu lầm, thật sự thì chỉ là hướng dẫn kiếm pháp mà thôi.
Ngay cả chuyện đan dược của nhị trưởng lão, bởi viên đan dược cấp lục phẩm đó là một viên bán thần đan, có thể giúp cảnh giới tăng lên, nhưng chỉ là vẻ hào nhoáng bên ngoài mà thôi, thực chất sẽ phá hủy căn cơ của bản thân.
Trương Thiên âm thầm làm những chuyện này, cũng là vì muốn tốt cho bọn họ, chỉ là Trương Thiên không giải thích, vì thế mới bị ghi hận.
Có đôi lúc Trương Thiên cách biểu đạt thị phi đúng sai như trò đùa trẻ con, chỉ để tìm kiếm cảm giác được người khác nhớ đến mà thôi.
Nhưng khi mọi người nhớ kĩ chuyện xấu mà Trương Thiên làm thì cũng sẽ nhớ đến Trương Thiên đã đối xử tốt với bọn họ như thế nào.
Nhiều lần môn phái có chuyện đều là Trương Thiên tương trợ.
Mọi người đều biết Trương Thiên không tệ, có lẽ là đan dược hữu dụng cho nên mới cướp đi, nhị trưởng lão ngược lại cảm thấy lý do là như vậy.
Trương Thiên cười nói: “Hai lão cũng đừng ghi hận tôi nữa, tôi lần này sẽ bồi thường tất cả cho các người, được chưa?”
Nhị trưởng lão nhướng mày nói: “Chẳng lẽ cậu mang đến cho mấy người già cô đơn chúng tôi thứ gì tốt sao?”
Tam trưởng lão xoa tay xoay chân nói: “Hì hì, tôi biết Trương Thiên đối với bọn tôi là tốt nhất mà, mau tới đây nói cho tôi nghe một chút, thứ đó là gì thế?”
Tứ trưởng lão che miệng cười nói: “Trương Thiên cũng nói cho lão phu nghe một chút xem, những năm này ở bên ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nào!”
Trương Thiên cười xấu xa nói: “Tôi nói này mấy lão bất tử, tốc độ lật mặt cũng quá nhanh rồi đấy.”
Tông chủ thở dài nói: “Hừ, hiếm lắm mới tới được một lần còn không dẫn theo Mộc Phong trở về, thật là…”
Trương Thiên chẹp miệng nói: “Thôi đi ông già, ít ngày nữa cậu ta cần có chút việc phải hoàn thành!”
“Nhưng tôi cũng phải nhắc nhở ông, quay về ông phải tự mình tu luyện thật tốt một chút, e rằng lần sau tôi mang Tô Mộc Phong trở về, ông chưa chắc đã đánh thắng cậu ta đâu!”
Nếu như Tiểu Lục thật sự có thể lợi dụng hóa ma đan tu thành ma chi, thực lực chắc chắn sẽ tăng lên nhiều, đươnh nhiên là phải ở trường hợp đã luyện thành.
Tông chủ phái Càn Võ mặt mày hơn hở, vui mừng nói: “Thật sao? Tên oắt con đó bây giờ đã lợi hại đến thế rồi sao? Ôi, lão phu mỏi mắt mong chờ, mỏi mắt mong chờ.”
Hiện trường giờ giống như đã thay đổi thành li biệt trùng phùng, còn trao nhau vài cái ôm thắm thiết.
Mấy vị trưởng lão bắt đầu nói thầm: “Hừ, tên oắt con này thật là…”
“Lâu như vậy không đến, thật sự có chút nhớ đấy…”
“Rốt cuộc cũng đến thăm mấy lão già chúng tôi rồi à…”
Trương Thiên giơ tay ra hiệu bảo bọn họ ngừng, anh thở nhẹ ra một hơi nói: “Hôm nay tới đây là có việc, chúng ta trước tiên tìm một chỗ nói chuyện đã.”
“Hơn nữa những người bạn này của tôi, vẫn nên tránh tai mắt của đệ tử trêи dưới phái Càn Võ thì tốt hơn, nếu danh tính và tin tức của bọn họ bị truyền ra ngoài, cho dù là đối với bọn họ hay là đối với phái Càn Võ e rằng đều không phải là chuyện tốt.”
Tông chủ Càn Võ gật đầu nói: “Ừ, đi theo tôi!”
“Lúc cậu gọi điện cho tôi vào buổi sáng, tôi đã phân phó ngươi thu dọn một biệt trắc phong (đỉnh núi phụ) cho các người rồi.”
Trương Thiên gật đầu nói: “Được!”
Tình cảnh biến chuyển quá nhanh, đám người Vân Môn ngược lại không biết phải làm sao, vẫn có chút chưa tiêu hóa được.
“Này là lại hoan nghênh Trương Thiên vào cửa đúng không?”
“Aizz, tiểu Thiên đúng là không hề đơn giản!”
“Có thể khiến tông chủ phái Càn Khôn ra tận nơi đón tiếp, còn cung cấp cho chúng ta hẳn một trắc phong, người như vậy có thể đơn giản được sao?”
Mọi người đi theo!
Vài phút sau, tông chủ phái Càn Võ dẫn đám người Trương Thiên đến một ngôi nhà trêи đỉnh trắc phong, vốn nghĩ sẽ là một gian nhà mái tranh, không ngờ đó lại là một tiểu điện, cái này cũng đủ để chứng minh tông chủ rất xem trọng Trương Thiên.
Không gian tĩnh mịch vắng vẻ, chỉ có đám người Vân Môn và tông chủ phái Càn Võ cùng với mấy vị trưởng lão.
Lúc này, Trương Thiên trầm giọng bắt đầu giới thiệu cho mọi người.
Đầu tiên là chỉ vào tông chủ phái Càn Võ giới thiệu với đám người Vân Môn: “Vị này chính là tông chủ phái Càn Võ nổi tiếng, Vũ Viêm! Ngoài ra còn có mấy vị trưởng lão của phái Càn Võ là nhị trưởng lão, tam trưởng lão và tứ trưởng lão!”
Mấy người Vân Môn đều tôn kính nói: “Tham kiến tông chủ và các vị trưởng lão!”
Tông chủ phái Càn Võ gật đầu đáp: “Tất cả các vị đều là bạn của Trương Thiên, cậu ấy có thể mang các vị đến phái càn Võ, chứng tỏ các vị là người rất quan trọng cũng là người cậu ấy vô cùng tín nhiệm, sau này ở phái Càn Võ trêи dưới cũng không cần phải khách khí!”
Một vài vị trưởng lão của phái Càn Võ cũng gật đầu một cái.
Ông lão Thiên Ma đối với vị tông chủ này hảo cảm cũng tăng lên vài phần, bản thân không ở trước mặt mọi người giễu võ giương oai nữa: “Vậy thì quấy rầy Vũ Viêm tông chủ rồi!”
Trương Thiên nhìn thấy Vũ Viêm vẫn bày ra bộ dáng tông chủ, bất mãn, nhếch miệng cười hì hì nói: “Ông già Vũ Viêm, ông sao vẫn còn giữ cái bộ dạng ra lệnh cho người khác thế?”
“Người hôm nay mà tôi mang đến cho ông, ông phải mau chóng hạ tư thái tự mình đi đến bắt tay mới được!”
Hả?
Đám người Thiên Ma cảm thấy lời này của Trương Thiên quá chút quá phận rồi.
Tông chủ phái Càn Võ đối xử với bọn họ như này là tốt lắm rồi, phải biết, vị này là một trong những nhân vật lão làng của tám môn phái lớn, như thế nào cũng phải có uy nghiêm của mình chứ.
Vũ Viêm tự nhận bản thân đã hạ xuống tư thái rất nhiều rồi, đã coi mấy người trước mặt này là bạn bè mà đối đãi rồi.
Tông chủ híp mắt nói: “Có cần thiết phải thế không?”
Trương Thiên lộ ra nụ cười xấu xa nói: “Ha ha, lời này tôi đã nhắc nhở ông rồi đấy, ông lại không muốn làm hài lòng bạn của tôi sao?”
Mấy vị trưởng lão phái Càn Võ nói: “Trương Thiên, tông chủ làm như thế không phù hợp!”
Trương Thiên lắc đầu, bất đắc dĩ cười khổ nói: “Ha ha, chờ tôi giới thiệu xong thân phận của người bạn này, đến lúc đấy ông sẽ biết có phù hợp hay không thôi!”
Mọi người nhao nhao hiếu kỳ nhìn sang.
Trương Thiên vỗ vai ông lão Thiên Ma một cái, nói: “Nói cho mọi người biết, vị này chính là ông già được mọi người xưng là Phong Ma luyện đan vẫn luôn ở trong thế giới ẩn, Thiên Ma.”
Nhắc đến cái tên Thiên Ma này, ở trong thế giới ẩn danh khí vẫn rất lớn.
Nghe thiên hạ đồn: Kẻ nào có được Thiên Ma, kẻ đó có được thiên hạ!
Ý là thế lực nào nếu có Thiên Ma gia nhập, thì thực lực nhất định sẽ độc tôn xưng bá thiên hạ.
“Thiên Ma?” Mọi người xôn xao nhắc lại cái tên nhiều lần.
“Vị này chính là thầy luyện đan Thiên Ma sao?”
“Nghe nói gần một trăm năm nay chỉ có duy nhất đại sư luyện đan Thiên Ma là chế tạo ra được những viên đan dược cao cấp?”
Ông lão Thiên Ma nhìn thấy phản ứng của các vị trưởng lão, cũng coi như có thể tạm chấp nhận, trước khi ẩn thế không biết bao nhiêu thế lực hào môn đỉnh nhất cũng đều xưng hô như vậy.
Nhưng ông ấy vẫn khiêm tốt đáp lại: “Các vị sĩ cử, tôi không có thần thoại như vậy đâu, nhưng tại hạ đúng là Thiên Ma.”
Khóe miệng Trương Thiên cong lên, nhìn về phái mấy người phái Càn Võ.
Tông chủ Vũ Viêm là người đầu tiên đi đến, lạp tức đưa tay nắm chặt lấy cổ tay của ông lão Thiên Ma, kϊƈɦ động nói: “Đại sư Thiên Ma, quả nhiên là ông!”
“Hoan nghênh đến phái Càn Võ của chúng tôi!”
Nhị trưởng lão thấp giọng nói: “Ai da, chúng tôi đúng là mấy lão già hồ đồ u mê, tham kiến đại sư Thiên Ma!”
Tam trưởng lão, tứ trưởng lão cũng nói phụ họa theo.
Kiểu tự vả này, đâu đâu cũng gặp!
Trương Thiên cười nhạo nói: “Mới vừa nãy nói cái gì mà lễ nghi không phù hợp mà? Uy vọng không thể ném đi được mà? Bây giờ chẳng phải là…Aizz, vả mặt đau quá!”
Vũ Viêm nói với mọi người: “Nào nào, nhanh đến đây ngồi xuống rồi nói.”
Vũ Viêm dắt Thiên Ma ngồi đối diện thượng vị, cảm thán nói: “Đại sư Thiên Ma, ông đừng nghe Trương Thiên nói bậy, phái Càn Võ tôi luôn luôn hiếu khách.”
“Ông và tôi có duyên phận, hay là tôi phong cho ông thân phận đại trưởng lão để ông gia nhập vào phái Càn Võ chúng tôi, ông thấy thế nào?”
Nhị trưởng lão nói: “Đúng đúng! Chúng tôi nhận!”
Tứ trưởng lão: “Chào đại trưởng lão!”
“Cái này?” Thiên Ma muốn nói lại thôi.
Phái Càn Võ cũng bắt đầu nịnh bợ Thiên Ma rồi.
Nhưng suy nghĩ một chút thì cũng thấy phải thôi, thân phận của Thiên Ma là gì cơ chứ?
Trương Thiên đi đến, khinh bỉ nói: “Ông xem các ông gấp gáp thành cái dạng gì rồi? Một điểm phong độ cũng chẳng còn.”
Nếu ném đi chút phong độ có thể có được một thầy luyện đan nổi tiếng, thì có gì không được chứ?
“Chúng tôi nguyện ý!” Nhị trưởng lão nhíu mày vui mừng nói.
Trương Thiên lắc đầu nói: “Các ông cũng đừng ép Thiên Ma, ông ấy sẽ không gia nhập vào phái Càn Võ đâu, nhưng tôi đưa ông ấy đến đây lánh nạn, đương nhiên sẽ không bạc đãi các người, ông ấy sẽ giúp các ông chút việc!”
Ông lão Thiên Ma gật đầu nói: “Cảm ơn sự ưu ái của các vị, vị trí đại trưởng lão này Thiên mỗ tôi nhận không nổi, nhưng nếu có việc gì cần hỗ trợ, mọi người có thể nói một tiếng, Thiên Ma tôi nếu có thể làm được tuyệt đối sẽ không chối từ.”
“Như vậy sao?” Tông chủ Vũ Viêm nói thầm: “Thôi được, vậy cảm ơn đại sự Ngàn Ma trước.”
“Ngoài ra tôi nghe nói mấy người là đến lánh nạn, ông yên tâm, có phái Càn Võ chúng tôi ở đây, tuyệt đối sẽ không có người nào có thể đả thương mấy người.”
Hai người bọn họ bắt đầu khen ngợi lẫn nhau!
Trương Thiên lại một lần nữa ngắt lời bọn họ, nói: “Được rồi, tôi còn có một tin tốt muốn thông báo cho mọi người.”