Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn

Quyển 1 - Chương 77-2



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vấn đề này thì nghĩ cũng không nghĩ, căn bản là không thể.

Đại Tần Chiến thần hung hăng dậm chân một cái, lau máu mũi trên mặt rồi chạy vào, viên phòng so với trời còn lớn hơn!

Lúc này, dưới ánh mắt trêu tức của Lãnh Hạ, khuôn mặt Chiến Bắc Liệt từ hồng chuyển sang vàng sang lam rồi sang tím, cuối cùng lại thành hồng, đầu sắp bị thiêu cháy khét lẹt rồi.

Lãnh Hạ khoanh tay, quét tới quét lui trên người hắn, thản nhiên nói: “Không phải từ lúc năm tuổi ngươi đã xem đông cung đồ sao?”

Đó tuyệt đối là hiểu lầm, trời mới biết cuốn sách bại hoại kia ở đâu ra! Chiến Bắc Liệt nhất thời nghẹn họng, hung tợn trừng mắt nhìn Lãnh Hạ, đột nhiên hai cánh tay giang ra, ôm lấy nàng đè xuống giường.

Lãnh Hạ nhìn thấy Chiến Bắc Liệt thẹn quá thành giận, càng cười không ngừng được, hai vai hơi hơi run run, trong mắt có chứa chút nước long lanh.

Nàng cũng không biết lúc này chính mình có bao nhiêu dụ hoặc, trên mặt phiếm hồng, trong mắt chứa những giọt nước long lanh, đầu đầy tóc đen thả xuống giường, bả vai run rẩy làm y bào không nguyên vẹn dần trượt xuống, lộ ra làn da trắng nõn ngọc ngà, so với những đóa hoa kia thì đẹp hơn không biết bao nhiêu lần.

Nhưng Chiến Bắc Liệt lại biết, trong mắt hắn tràn ngập dục hỏa bức người, yết hầu khô nóng, toàn thân hắn đều như đang bị thiêu đốt, mỗi thớ thịt đều như đang kêu gào………..

Tức phụ của lão tử đang ở ngay trên giường, Chiến Bắc Liệt không hề chần chờ, lập tức tiếp tục đại sự, viên phòng!

Lãnh Hạ không kịp phòng bị, bị Chiến Bắc Liệt ép xuống, chiếc cổ thon dài hơi ngửa ra sau, tạo thành một độ cong duyên dáng.

Động tác của Chiến Bắc Liệt lộ vẻ ngây ngô, làm Lãnh Hạ không tự giác mà khuôn mặt cũng đỏ thêm vài phần, phát ra một tiếng mà đến nàng cũng không dám tin ‘ưm’

Thanh âm này nhất thời khích lệ Chiến Bắc Liệt, khuôn mặt hắn chôn ở cổ nàng, hết sức quý trọng mà hôn nàng một cách nhẹ nhàng, không kịch liệt, không điên không điên, đó là một loại ôn nhu, đem tất cả tình yêu, toàn bộ chứa đựng trong những nụ hôn khẽ này.

Người ở dưới thân, bưu hãn cường đại, tỉ nghễ thiên hạ, nhưng là của hắn, không có gì làm hắn kích động hơn cái này, đó là tức phụ của hắn, mẫu sư tử của hắn!

Trong lòng đang hò hét, dục vọng đang kêu gào!

Hô hấp càng ngày càng dồn dập, sắc mặt đã chuyển sang xanh tím vì phải nghẹn lâu, hai mắt phun dục hỏa hừng hực, yết hầu liên tục động, hắn sợ Lãnh Hạ sẽ đau, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Lãnh Hạ từ từ mở mắt, trong đó là một mảnh mờ mịt hiếm thấy, nhìn thấy Chiến Bắc Liệt đang chịu đựng, trong lòng không biết là cảm giác gì, trước nay chưa từng có……….

Thỏa mãn? Có lẽ.

Cảm động? Có lẽ

Yêu?

Lãnh Hạ tự hỏi, rốt cục kết luận, hẳn là yêu đi…………

Náng nắm lấy tóc Chiến Bắc Liệt, kéo hắn đến trước mặt mình, rồi đột nhiên hôn lên cặp môi lạnh kia, đầu lưỡi dọc theo làn môi mà nhẹ nhàng mơn trớn, thanh âm mang theo vài phần ám muội: “Ta đã chuẩn bị tốt.”

Chiến Bắc Liệt gắt gao ôm lấy Lãnh Hạ, ánh mắt ánh mắt hai người như đan xen vào nhau, đan vào một mảnh triền miên kiều diễm.

Chiến Bắc Liệt hai tròng mắt đã đỏ đậm, quanh thân đều phập phồng, nóng rực, trong phòng bỗng tràn lan ta bốn phía một khí tức nóng bỏng.

Tên đã lên dây, không thể không bắn!

Đúng lúc này, thần sắc Chiến Bắc Liệt đột nhiên lạnh lùng, dục hỏa quanh thân tức thì bị dập tắt hoàn toàn, ưng mâu nhìn chằm chằm trước ngực Lãnh Hạ, rủa thầm: “Gặp quỷ!”

Lãnh Hạ đã động tình đang chờ hắn nghe thấy thanh âm có đầy đủ các yếu tố khiếp sợ, hiểu ra, hỏng mất, phẫn hận, không khỏi mở mắt ra, nhìn theo ánh mắt của Chiến Bắc Liệt, nhìn trước ngực mình……….

Lãnh Hạ hung hăng nhăn mày, lúc này trước ngực nàng vô duyên vô cớ lại có một hình xăm, vô số đường cong hợp lại vào một chỗ, nhìn giống như một đóa thủy phù dung kiều diễm lại thanh nhã.

Đóa hoa hồng nhạt xinh đẹp dần dần dần dần duỗi cánh, nở rộ, nở rộ, có một cảm giác đẹp đến mãnh liệt, yêu dã khiến người ta kinh hãi.

Đóa thủy phù dung này được săm cực kỳ tinh xảo, giống như đúc, trông rất sống động, đóa hoa hơi hơi rủ cánh, càng nhìn càng thấy sống động, hệt như một đóa phù dung xinh đẹp nở rộ trong làn nước.

Mà làm hai người bất ngờ là đóa phù dung này giống hệt hoa văn trên chiếc khăn Mộ Dung Triết thử Lãnh Hạ và trên tờ giấy thư cháy dở.

Nhưng đóa phù dung của Mộ Dung Triết chỉ có một hình dáng đại khái, mà đóa phù dung này lại rõ nét đến từng đường nét, hoa văn rõ ràng, giống như chứa đựng một bản đồ cực kỳ phức tạp.

Chiến Bắc Liệt và Lãnh Hạ hơi bất ngờ, trước hết không nói hình săm này có bí mật gì, mà hình xăm này lại xuất hiện quỷ dị như thế, sớm không ra muộn không ra mà lại xuất hiện đúng lúc này, vì sao đây?

Chiến Bắc Liệt và Lãnh Hạ nhìn nhau liếc mắt một cái, đều thấy được trong mắt đối phương có vài phần khó hiểu, nhìn kĩ màu thuốc của đóa hoa này, không hồng không xanh nhưng nhan sắc rất tiên diễm, thế mà lại ẩn trong da lâu như vậy, đến giờ mới mới xuất hiện.

Khó hiểu thật, có liên quan đến chuyện Lãnh Hạ động tình không?

Hai người hoàn toàn không biết hình xăm này có gây tổn hại gì cho Lãnh Hạ không. Đóa thủy phù dung này tự dưng hiện ra, có tám phần là liên quan đến chuyện nàng động tình, Chiến Bắc Liệt không dám nghĩ, không dám xác định, nếu tiếp tục thì sẽ xảy ra cái gì……….

Có chuyện không thể tưởng tượng sẽ xuất hiện sao?

Có ảnh hưởng gì đến thân thể Lãnh Hạ không?

Chiến Bắc Liệt vừa có một trận dục hỏa mãnh liệt, đã bị đóa thủy phù dung kiều diễm này làm nát bấy, hắn tuyệt đối sẽ không lấy an toàn của mẫu sư tử ra đánh cược, dù là nghẹn chết cũng không được!

Lãnh Hạ bất đắc dĩ thở dài, giương giương cằm nhìn ra phía ngoài, Đại Tần Chiến thần oán hận nhìn chằm chằm đóa thủy phù dung kia một lát rồi bực bội cào cào đầu, lao ra ngoài.

Tắm nước lạnh!

Sau khi Chiến Bắc Liệt rời đi, Lãnh Hạ tựa vào thành giường nghiên cứu hình xăm thủy phù dung ở trước ngực, càng nhìn càng chắc chắn là bản đồ, nhưng bản đồ này là của một địa phương rất nhỏ, mê cung, địa cung, lăng mộ hay là cái gì khác………

Lãnh Hạ nghiên cứu rất lâu nhưng cũng không rõ nó là cái gì, chỉ có thể tạm thời bỏ qua vấn đề này.

Lúc Chiến Bắc Liệt trở về, tóc vẫn còn đẫm nước, trên mặt thì vô cùng bất mãn và buồn bực, nhìn chằm chằm nàng không rời mắt, đôi mắt kia, muốn bao nhiêu đáng thương thì có bấy nhiêu đáng thương.

Tuy Lãnh Hạ cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng cũng không chịu nổi cái ánh mắt kia, âm thầm xem thường, vẫy vẫy tay với hắn.

Chủ nhân của ánh mắt kia tức thì liền phi thân qua, khuôn mặt đen kịt ngắm nghía ngực của Lãnh Hạ, thần sắc kia, thật sự là hận không thể lôi đóa hoa ra hành hung một chút.

Lãnh Hạ đứng dậy mang một cái khăn tới, trong ánh mắt kinh hỉ, không dám tin của Chiến Bắc Liệt, quỳ gối ở phía sau hắn, bắt đầu lau khô tóc cho hắn một cách ôn nhu.

Đại Tần Chiến thần nhất thời thỏa mãn, hai mắt cong lên như vầng trăng khuyết, miệng cũng cong thành nửa hình tròn rồi, vui sướng tự lẩm bẩm một mình, tức phụ phục vụ có lẽ cũng chỉ có bây giờ a, có vẻ như hình săm kia cũng không đáng giận như vậy, viên phòng có thể tiếp tục sau nhưng ôn nhu của mẫu sư tử, rất khó có!

Thứ lỗi cho ý tưởng không có tiền đồ này của hắn đi, Đại Tần Chiến thần đã bị mẫu sư tử gắt gao ăn rồi.

Lãnh Hạ hết sức cẩn thận lau khô tóc cho Chiến Bắc Liệt, đối với việc mình cũng có lúc hành động giống nữ nhân như vậy, nàng cũng cảm thấy khó tin, người này, bất tri bất giác ảnh hưởng tới mình rất sâu.

Nếu ở kiếp trước có ai nói với nàng, sẽ có một ngày nàng yêu thương một người, sẽ cam tâm tình nguyện lau tóc cho người ấy, tất nhiên nàng sẽ lạnh lùng cười, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc mà nhìn hắn, hỏi một câu: “Muốn chết sao?”

Nàng là sát thủ chi vương, bá chủ hắc đạo, không phải vương giả của một thế giới ngũ quốc nho nhỏ này, mà là sát thủ chi vương của sáu mươi sáu triệu dân cư địa cầu, nàng có thể lấy mạng của cả ngàn người như lấy đồ trong túi, nàng độc lai độc vãng, không làm bạn cùng ai cũng có thể sống rất tốt……….

Nhưng đến giờ, Lãnh Hạ đột nhiên phát hiện ra, người này bất tri bất giác đã đi vào cuộc sống của nàng, thậm chí là đi vào sinh mệnh.

Nếu không có Chiến Bắc Liệt, có thể chứ?

Đáp án là có thể.

Nhưng vẫn có thể sống tiêu sái tùy ý sao?

Lãnh Hạ không dám khẳng định.

Lúc này Chiến Bắc Liệt cũng không biết, hắn lại chiếm một vị trí quan trọng trong lòng Lãnh Hạ như thế, hắn vẫn nghĩ là tự mình đa tình, đến hôm nay Lãnh Hạ nguyện ý giao mình cho hắn thì hắn mới hơi hơi khẳng định một chút, có lẽ trong lòng mẫu sư tử cũng có hắn.

Nhưng cụ thể hắn chiếm được bao nhiêu phần thì hắn không dám khẳng định. Đương nhiên, Lãnh Hạ tuyệt đối sẽ không nói cho hắn biết.

Chiến Bắc Liệt hơi hơi ngửa đầu ra sau, tựa đầu vào trước ngực Lãnh Hạ, cảm thụ được một cảm xúc mềm mại không khỏi có phản ứng, cả người lại bắt đầu khô nóng, con mẹ nó hình xăm chết tiệt, nếu lão tử biết ai săm nó, nhất định sẽ đào mười tám phần mộ tổ tiên nhà ngươi.

Chiến Bắc Liệt thở dài một tiếng, cố gắng áp chế dục vọng trong lòng, hắn không muốn phải đi tắm nước lạnh lần nữa đâu, tuy người tập võ thân thể tráng kiện nhưng đã thu rồi, nước lạnh đến tận xương tủy.

Lãnh Hạ treo chiếc khăn sang cái giá cạnh giường, nằm vào trong rồi vỗ vỗ vào đệm ở phía ngoài, ý tứ: Ngủ.

Chiến Bắc Liệt nhất thời vui thích, nằm xuống, một tay ôm chầm lấy vòng eo Lãnh Hạ, một tay nắm lấy tay nàng, đặt ở trong lòng bàn tay hơi hơi vuốt ve, ôm tức phụ ngủ!

Ánh trăng man mác dịu dàng, trong phòng ngọt ngào ấm áp.

“Gia………..” Đúng lúc này, một tiếng áo cọ với không khí vang lên, thanh âm Vô Ảnh vang lên ở ngoài cửa: “Thuộc hạ cầu kiến.”

“Chết tiệt!” Chiến Bắc Liệt hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy trong ngực nghẹn cái gì đó mà không phun ra được, hung thần ác sát hét lớn: “Tốt nhất là ngươi thực sự có việc gấp.”

Đây là huân:

chapter content


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv