Cuồng Phi Sủng Vương

Chương 874



Chương 874

“Gia gia yên tâm, những sợi dây mềm này sẽ dựa theo sát khí và nỗi sợ trên người mà tấn công. Nói cách khác, càng phản kháng thì chúng sẽ càng độc ác, càng dịu dàng thì chúng càng lương thiện, sẽ không làm tổn thương đến chúng ta”.

Mọi người bán tín bán nghi.

Thật sự có ám khí thần kỳ như vậy sao?

Hoa lão gia tử không nghe lọt những lời phía sau của Cố Thanh Hy nữa, ông ấy chỉ kích động nhìn Cố Thanh Hy, run rẩy chỉ vào mình, hỏi: “Cô… cô vừa gọi ta là gì?”

“Gia gia chứ gì, ông lớn tuổi hơn ta, chẳng lẽ ta gọi ông là cháu?”

“Từ khi cháu gái ta mất, không còn ai gọi ta là gia gia nữa, cô là người đầu tiên. Hơn nữa, dáng vẻ lúc cô gọi gia gia giống hệt với cháu gái của ta”.

Cố Thanh Hy ặc một tiếng.

Gọi gia gia không phải là cách xưng hô lịch sự sao?

Cũng đâu phải thật sự xem ông ấy là gia gia ruột thịt.

Có sự nhắc nhở của Cố Thanh Hy, trận Nhu Tràng cuối cùng cũng dừng lại.

Hoa lão gia tử đến trước mặt Cố Thanh Hy, ánh mắt càng thêm thân thiết: “Cô nhóc, ta thấy cô rất ưng mắt. Thế nào, có hứng thú xây dựng tình cảm ông cháu không?”

Cố Thanh Hy cười khà khà, không hề do dự từ chối: “Không có hứng thú”.

“Có phải vì thấy ta không tặng quà gặp mặt cho cô không?”

Hoa lão gia tử lần mò trên người, một lúc sau lấy ra một cái hộp nhỏ.

Chiếc hộp khắc sơn hà tú lệ, toàn thân ảm đạm, cổ xưa không có gì đặc sắc, có lẽ niên đại lâu lắm rồi.

Cố Thanh Hy không có hứng thú với lễ vật gì đó, nàng đưa mắt nhìn quanh, xem làm sao để rời khỏi đây.

Hoa lão gia tử mở hộp, lấy ra một thanh kiếm gỗ, nâng niu vuốt ve: “Tuy thanh kiếm này chỉ làm bằng gỗ, nhưng là vật bảo gia truyền của Hoa gia ta. Tổ tiên ta căn dặn mạng có thể mất, nhưng kiếm gỗ này không được mất. Nó đã được truyền thừa mấy chục đến trăm đời Hoa gia, vô cùng ý nghĩa”.

“Vốn dĩ ta định truyền nó lại cho con trai ta, tiếc rằng ta chỉ có một đứa con gái, hơn nữa con gái vì khó sinh mà mất, cháu gái ta tuổi nhỏ cũng mắc bệnh chết yểu, thế nên… Haizz… Nếu cô có thể làm cháu gái ta, ta sẽ truyền thanh kiếm gỗ này lại cho cô”.

Cố Thanh Hy không nhìn thẳng lấy một cái, ngược lại có chút mất kiên nhẫn nói: “Ta cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, thanh kiếm gỗ này ông tự giữ lại cho chắt gái của ông đi”.

“Lão phu không có con trai, không có con gái cũng không có cháu trai, đào đâu ra chắt gái? Cô nói lời này là không coi trọng thanh kiếm gỗ, hay là không coi trọng lão phu?”

Cố Thanh Hy đang định trả lời, cả hai thứ nàng đều không coi trọng.

Nhưng tình cờ liếc mắt nhìn sang, ánh mắt Cố Thanh Hy dao động, lập tức bị kiếm gỗ thu hút.

Thanh kiếm gỗ này sao lại quen thế?

Đúng rồi, là núi Kiếm Hình trên la bàn.

Hình dáng của thanh kiếm này giống hệt núi Kiếm Hình, mũi kiếm hướng lên, vỏ kiếm nửa mở, đứng sừng sững trong vạn núi, thân kiếm tỏa ra sát khí.

Còn cả hoa văn trên kiếm, giống hệt với hoa văn của núi Kiếm Hình trên la bàn, đúng là cùng một khuôn đúc ra.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv