Edit: Tiểu Song
Không có ai nhìn ra nàng là nữ nhân, chỉ cảm thấy nàng không giống nam cũngkhông giống nữ, Vũ Văn Nhạc cảm thấy lời nói của người này khá là thúvị, cười nói: "Ngươi là nữ nhân? Không nhìn ra."
"Cái người nàylàm sao lại nói chuyện ác độc như vậy đây? Ta chỗ nào không phải nữ nhân chứ?" Nếu không phải là Tứ hoàng tử, nàng nhất định sẽ tiến lên đưahai bàn tay của người ra.
Vũ Văn Nhạc cùng Đường Liêm cũng cũngcau mày, người này cũng là quá lớn mật rồi, lại dám nói Tứ hoàng tử ácđộc, Đường Liêm nhìn Viên Chiêu Quân, "Ngươi thật gọi Viên Chiêu Quân?"
"Vậy thì thế nào?" Sẽ không có người nào tên là Viên Chiêu Quân thiếu tiềncủa hắn chứ! Nàng không biết sao lại xui xẻo thếnày!....Song..lequydon..
"Đường Liêm, mặc kệ nói gì, cũng nênmang nàng đi thử một chút, có lẽ nàng có thể để cho Nhị Hoàng Huynh tỉnh lại?" Vũ Văn Nhạc nghĩ đây cũng là biện pháp.
"Được không?"Đường Liêm không tin tưởng quá, một người tóc ngắn không ra nam không ra nữ là người mà bọn họ muốn tìm thật sao? Thật là Điện hạ từ dị thế mang Viên Chiêu Quân về?
"Có được hay không thì cũng nên thử mộtchút! Nhị Hoàng Huynh không thể cả đời hôn mê như vậy, hiện tại thân thể phụ hoàng càng ngày càng không ổn, ta sợ đến lúc đó...... Hắn bỏlỡ sẽ nhiều hơn." Vũ Văn Nhạc mặt thâm trầm.
"Tốt lắm." Đường Liêm gật đầu một cái rồi đưa Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Nhạc đi tới tẩm cung thái tử.
Đi tới bên ngoài tẩm cung, chỉ thấy Quả Tĩnh cùng Quả Khế cũng ở đây, sắcmặt của hai người đều rất không tốt, nhìn thấy Đường Liêm cùng Vũ VănNhạc đi vào, Quả Khế hướng tới ũ Văn Nhạc hành lễ, "Tứ hoàng tử CátTường."
"Miễn lễ." Vũ Văn Nhạc cười nói: "Các ngươi đây là thế nào? Chẳng lẽ Hoàng Dung lại đã xảy ra chuyện?"
Quả Tĩnh nặn ra một nụ cười, nói: "Hoàng Dung trở về Đảo Đào Hoa, không có việc gì."
"Vậy ngươi đây là vẻ mặt gì đây, Viên Chiêu Quân tuy nói không tìm được,chẳng qua ta mang đến một Viên Chiêu Quân, không biết đều nghĩ đếnphương hướng tốt, thật ra thì một năm này, hắn không sai ít người tìmViên Chiêu Quân, cuối cùng lấy được kết quả đều không phải là người bọnhọ muốn tìm.
Quả Khế đối với người không phân rõ nam nữ kia cũngkhông có hi vọng, chỉ nói: "Mới vừa rồi phong Tiên Cốc tới, điện hạ hơithở càng ngày càng yếu, hắn nói Điện hạ có thể không chịu được bao lâu."
"Tại sao có thể như vậy?" Vũ Văn Nhạc cùng Đường Liêm vọt vào gian phòng, đi tới trước mặt Vũ Văn Dục kêu lên: "Điện hạ, người mau tỉnh lại."
"Nhị Hoàng Huynh, ngươi mau tỉnh lại." Vũ Văn vui Nhạc dùng sức lắc lắc thân thể Vũ Văn Dục.....Song..lequydon..
Vũ Văn Dục lẳng lặng nằm, một năm này tánh mạng của hắn hình như dừng lại, hắn một chút biến hóa cũng không có, chỉ là lẳng lặng ngủ như vậy, nhìn chính là một Thụy mỹ nhân.
Viên Chiêu Quân đi vào phòng ngủ,phòng ngủ rất lớn, bên trong trang sức rất thanh lịch, nằm trên giườngcó một nam tử, Viên Chiêu Quân tò mò đi lên trước nhìn, "Oa! Thật là nam nhân đẹp." Nhìn mặt của Vũ Văn Dục, đột nhiên đầu của nàng đau.
Nàng ôm đầu, đầu đau muốn nứt, "Đau, đầu thật là đau." Một gương mặt từtrong đầu của nàng thoáng qua, đều chợt lóe rồi biến mất.
"Ngươi làm sao vậy, Viên tiểu thư." Đường Liêm thấy vội đỡ dậy Viên Chiêu Quân đang té xuống đất.
"Ta...... Đầu thật là đau." Viên Chiêu Quân ôm đầu, bởi vì nhứcđầu khiến cho sắc mặt của nàng trở nên tái nhợt, chân mày nhíu lại nhưthể đang bế tắc.
Vũ Văn Nhạc nhìn Viên Chiêu Quân như vậy, chỉ là nhìn sang, lại nhìn Vũ Văn Dục, "Phong Tiên Cốc nói còn có bao nhiêuthời gian?"
"Phong Tiên Cốc nói nhiều nhất là một tháng, nếukhông tỉnh, cả đời cũng không tỉnh lại nữa." Quả Khế nói xong nhỏ giọngnói: "Điện hạ nếu là chết rồi, tiểu thư trở lại làm thế nào?"
Viên Chiêu Quân đầu dần dần không đau, nàng nhìn mặt của Vũ Văn Dục, cảmthấy rất quen thuộc, đã thấy qua chưa đây? Nàng vừa nhìn về phía QuảTĩnh, lúc này mới thấy rõ mặt của Quả Tĩnh, không khỏi cả kinh nói:"Trầm Tuấn Hiên, ngươi cũng tới nơi này rồi sao?"
Mọi người nhìn về phía Quả Tĩnh, đều là vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, "Các ngươi quen biết?" Lời này là Vũ Văn Nhạc hỏi.
Viên Chiêu Quân hiện tại đầu cũng không đau đớn, từ từ đi tới trước mặt QuảTĩnh, lắc lư hai cái tay nói: "Tuấn Hiên, ngươi không phải biết ta sao?Chẳng lẽ ngươi mất trí nhớ?" Trong tiểu thuyết thường viết có người saukhi xuyên việt sẽ mất trí nhớ, chẳng lẽ Trầm Tuấn Hiên cũng gặp phảichuyện như vậy.
Quả Tĩnh bình tĩnh nhìn mặt của Viên Chiêu Quân,người này tuy nói bộ dạng xinh xắn, nhưng không phân rõ nam nữ, nếu hắngặp qua nhất định sẽ có ấn tượng mới phải, nhưng hắn thật nhớ không nổihắn lúc nào thì gặp mặt qua người này, hắn hướng về phía nàng kéo ra một nụ cười ôn nhu, "Cô nương, tại hạ thật không có gặp qua ngươi."
"Chưa từng thấy qua? A, ta biết rồi, ngươi nhất định là mất trí nhớ." Mất trí nhớ cũng tốt, không thì hắn luôn muốn nói tới chuyện kết hôn. Tuy nóinàng rất ưa thích Trầm Tuấn Hiên cao đẹp trai như vậy đẹp trai, nhưngnàng không biết vì sao nội tâm nàng lại kháng cự.
Viên ChiêuQuân muốn nói gì, người khác coi như không nghe thấy, cảm thấy người này là lạ. Vũ Văn Dục thế nào cũng không tỉnh lại, Vũ Văn Nhạc nhìn tìnhhuống không tốt lắm! Nhìn Viên Chiêu Quân nói: "Ngươi ở lại chăm sócthái tử điện hạ đi!"
"A!" Viên Chiêu Quân mặt kinh dị, nhìn VũVăn Nhạc thật lâu, nói: "Tứ hoàng tử không muốn ta trả tiền haysao?"....Song..lequydon..
Phải nói Vũ Văn Nhạc chưa từng thấy qua người nhiều lời như thế, còn hỏi ấn đề nhiều như vậy, hắn làm việc cóthể để cho người khác chất vấn sao? Hắn mặt không nhịn được nói: "Khôngcần ngươi trả tiền lại, ngươi đem thái tử chăm sóc tốt là được."
Viên Chiêu Quân cười hắc hắc, cảm giác mình đây là quá may mắn, không cầntrả tiền, còn có thể có một công việc thật tốt, tuy nói công việc này là hộ công đi! Nhưng dầu gì là hộ công cho thái tử. Đối xử nên rất tốt!Nghĩ như vậy, nhắm đầu vào liền hỏi: " Tiền lương bao nhiêu tiền mộttháng!"
Nhắc tới hai chữ tiền lương mọi người đều đã nghe qua,nhưng cũng là trước kia Viên Chiêu Quân nói qua, mọi người cũng khôngcòn chú ý những vấn đề này.
Vũ Văn Nhạc cảm thấy người này thậtlà phiền, nếu không phải thái tử nguy cấp, hắn nhất định đưa cái tên bất nam bất nữ này kéo cũng đi đánh mười mấy bản, sau đó trục xuất ra KinhThành. Nhưng là vì thái tử, hắn nhịn, cắn răng nghiến lợi nói: "Mườilượng bạc một tháng."
"Mười lượng bạc?" Viên Chiêu Quân ở tronglòng tính toán, suy nghĩ một chút cũng thấy không ít! Đổi thành nhân dân tệ chắc cũng có mấy ngàn! Vừa nghĩ như thế, đây chính là mở cờ trongbụng, vẻ mặt tươi cười, "Cám ơn Tứ hoàng tử Điện hạ."
Nhìn nàng này dáng vẻ tham tiền, ánh mắt Quả Tĩnh chợt lóe, cảm thấy ánh mắt này thế nào lại quen thuộc như vậy đây?
Nói xong vấn đề tiền công, Tứ hoàng tử Vũ Văn Nhạc cũng rời đi, Viên ChiêuQuân liền bắt đầu nghiên cứu Vũ Văn Dục nằm ở trên giường không nhúcnhích, đi tới bên giường, nhìn gương mặt tuấn tú của Vũ Văn Dục còn kémkhông thể lưu lại nước miếng.
"Vị cô nương này, ngươi đừng nhìnnhư vậy Điện hạ được không? Người là phu quân tiểu thư nhà ta, ngươikhông thể có phi phân chi tưởng biết không?" Quả Khế vì tỷ tỷ của nàngnên điều gì nói thì sẽ nói.
Viên Chiêu Quân không để ý tới QuảKhế, nhìn Quả Tĩnh cùng Đường Liêm bên cạnh nói: "Hai vị trai đẹp, Điệnhạ các ngươi là thế nào lại biến thành người thực vậy đây!"
Quả Tĩnh cười cười, không hề nói gì. Tiếp cùng Quả Khế cùng đi ra tẩm cung.
Đường Liêm là ngườiphụ trách chăm sóc điện hạ, nhìn Viên Chiêu Quân, cũng nghĩ người này sẽ gây bất lợi cho điện hạ. Nếu không phải là không có cách nào, hắn sẽtuyệt đối không đồng ý biện pháp này của Tứ hoàng tử.
Viên ChiêuQuân thấy Đường Liêm không cười, nửa ngày cũng không nói chuyện, nàngcũng không biết làm những gì mới phải, không thể cứ ngẩn người nhìnngười sống thực vật được! Tuy nói người thực vật này rất tuấn tú, đây là điều nàng thích, nhưng không phải là nàng có thể nói chuyện, không đóiđược nha! Cũng không biết Đường Liêm tên gọi là gì, đã cảm thấy ngườinày cùng khối như đầu gỗ.
Mắt lớn trừng mắt nhỏ, vừa qua chỉbiết là một canh giờ, Viên Chiêu Quân bụng cũng đã đói, liền kêu lên:"Cọc gỗ, ngươi không ăn cơm sao?"
Một tiếng cọc gỗ này, Đường Liêm mặt khiếp sợ nhìn Viên Chiêu Quân, "Ngươi thật là Chiêu Quân?"
"Ta với ngươi quen biết sao? Tại sao có thể cứ gọi tục danh của người tanhư vậy đây? Không phải nói cổ nhân các ngươi rất hiểu lễ phép sao? Cáingười này làm sao lại không biết khách sáo đây.” Viên Chiêu Quân nói một tràng dài, còn hướng tới Đường Liêm liếc mắt.
Nàng nói chuyệndáng vẻ nghiêm túc thật rất giống Viên Chiêu Quân, nhưng kia là dáng vẻbất nam bất nữ, hắn không quá tin tưởng đây là Viên Chiêu Quân mà bọnhắn muốn tìm. Lại nói dù là người dáng vẻ thay đổi, cũng không thể không biết bọn họ!
Thấy hắn không nói tiếng nào nhìn nàng, Viên Chiêu Quân chính là xem thường người vô dụng này, đứng lên ra cửa, "Ngươiphải tìm cơm ăn, ta không biết tìm đây.”
Đường Liêm thấy nàng ra khỏi cửa, đứng lên đi tới cửa, phân phó một tiếng, "Đi kiếm một ít thức ăn."...Song..lequydon...
"Dạ, Lộ đại nhân." Thị vệ nghe lệnh đi.
Viên Chiêu Quân nghe xong, lại một mặt nụ cười, "Lộ đại nhân, thật là ngườitốt nha! Ngươi nói ta thế nào cũng là người mà các ngươi mời tới chămsóc bệnh nhân! Các ngươi nhất định phải cho ta ăn xong, nếu không ta sẽ không còn hơi sức."
Đường Liêm xác định nàng không ngừng nói chuyện, mãi cho đến lúc thức ăn tới, hắn mới ra ngoài ăn cơm.
Viên Chiêu Quân cũng không quản quy củ gì, cầm lên chiếc đũa chính là mộttrận gió cuốn mây tan, một đống thức ăn cứ như vậy trong mười mấy phútđều trôi xuống bụng của nàng.
Người này nhìn rất gầy, thật đúnglà tham ăn. Đường Liêm nhàn nhạt nhìn nàng, thấy nàng nhàm chán cực kỳliền nói: "Đi lấy nước nóng tới lau tay và mặt cho điện hạ.” Hắn biếtthái tử sạch sẽ, vì vậy một năm qua này, lau người đều là hắn thực hiện.
"Được, ta sẽ đi, đường cọc gỗ." Nàng vốn là phải gọi Lộ đại nhân, cũng khôngbiết làm sao lại thuận miệng kêu thành đường cọc gỗ.
Đường Liêmsững sờ, nhìn bóng lưng nàng rời đi, lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ ngươi thậtlà Chiêu Quân? Nhưng ngươi tại sao không nhớ rõ chúng ta? Điện hạ cũngkhông nhớ rồi sao?" Nói xong hắn vừa cảm giác mình là điên rồi, ngườibất nam bất nữ này làm sao có thể là bạn tốt của hắn thái tử phi ViênChiêu Quân đấy.
Đi múc nước, gặp Quả Khế, nàng liền tò mò hỏi:"Vị cô nương này, thái tử điện hạ các ngươi tại sao hôn mê bất tỉnh! Còn nữa, các ngươi thật có quen người cùng tên với ta sao?”
Quả Khế không muốn trả lời những vấn đề này, cầm đồ rời khỏi.
Viên Chiêu Quân không vui nói thầm nói: "Choáng, không nói thì không nói, có gì đặc biệt hơn người đâu!"
Quả Khế nghe được lời của nàng..., xoay người nhìn mặt của Viên Chiêu Quân, vẻ mặt phức tạp, mới nói: "Điện hạ là vì cứu thái tử phi chúng ta màthành như vậy, về phần Viên Chiêu Quân chính là tên của Thái tử phi."
"A! Như vậy sao! Chỉ là thái tử phi của các ngươi là ai?" Vì một nữ nhân mà biến thành như vậy, người đàn ông này thật là một người có tình nghĩa!Viên Chiêu Quân nghĩ tới, nàng nếu có thể có một người yêu nàng như vậythì thật là tốt.
"Không biết ở nơi nào nữa." Quả Khế nói là nóisự thật, tuy nói trước kia của thân thể tiểu thư đến bây giờ đều còn tồn tại, hơn nữa lại thành Hoàng Dung cô nương, nhưng thái tử nói linh hồntiểu thư đi thế giới khác, hơn nữa thái tử cũng đem tiểu thư mang về,chỉ là họ không tìm được mà thôi.
"Như vậy sao! Thái tử các ngươi thật là quá đáng thương." Viên Chiêu Quân ở chỗ này đồng tình ngườikhác, nàng không biết, nàng chính là thái tử phi, chỉ là trí nhớ củanàng bị Diêm Vương ngăn lại mà thôi.
"Không phải, tiểu thư nhà ta hơn đáng thương." Quả Khế nói xong, lại chảy xuống hai giọt thanh lệ....Song..lequydon...
Quả Khế rời đi, Viên Chiêu Quân chỉ đành phải xách theo nước trở lại tẩm cung.
Nếu là chăm sóc bệnh nhân, nàng dĩ nhiên biết phải làm những gì, vì vậynàng cầm nước cùng khăn lông đi tới bên giường Vũ Văn Dục. Dùng khănlông nóng vừa lau tay Vũ Văn Dục vừa thầm nói: "Ngươi nói làm sao ngươilại đáng thương như vậy đây? Vì một nữ nhân ngươi thành người sống đờisống thực vật đáng giá không?"
"Còn nữa, ngươi nói làm sao ngươicó thể có dáng dấp đẹp trai như vậy đây? Thấy phải ta đều trở thành tộiphạm rồi. Chẳng qua ta đối với người sống đời sống thực vật thật khôngcó hứng thú gì, nếu không ngươi sẽ nguy hiểm." Nàng lầm bầm lầu bầu.Đường Liêm đứng xa xa nhìn, thấy nàng đối với thái tử không có ác ý, mới thả quyết tâm ra cửa.
Lau tay xong, vì Vũ Văn Dục lau mặt, ViênChiêu Quân lau mấy cái, không khỏi giơ tay lên sờ soạng mặt của Vũ VănDục một cái, cảm giác thực không tồi, trơn mềm như da hài như vậy, tayvuốt cũng không nỡ giời đi, quay đầu thấy Đường Liêm không có đi vào,nghĩ thầm cứ tiếp tục sờ thôi! Tay của nàng không khỏi qua lại vuốt vetrên mặt Vũ Văn Dục, trong miệng còn nói lẩm bẩm, "Thái tử, ngươi nóilàm sao ngươi có thể đẹp mắt như vậy đây? Ta nghĩ so với thần tiên trêntrời còn hoàn hảo hơn! Này da tại sao có thể tốt như vậy đây? Để cho tamột nữ nhân cũng hâm mộ đố kỵ!"
Lầm bầm lầu bầu không biết lâu,nhìn đôi môi của Vũ Văn Dục, nàng trong lòng không khỏi động, cười nói:"Ngươi xem môi của ngươi dáng dấp thật là đẹp mắt, nếu có thể hôn lênmiệng, tư vị kia nhất định rất đẹp!" Nàng nói qua nước miếng cũng nhanhchảy xuống.
Nàng lau nước miếng một cái, ở trong lòng khinh bỉnhìn chính mình, tự nhủ: "Viên Chiêu Quân ngươi điên rồi sao? Tại sao có thể vô lễ với một bệnh nhân đây? Dù là người ta đẹp trai, ngươi cũngkhông thể bộ dáng như vậy! Còn có Trầm Tuấn Hiên cũng thật đẹp trai,ngươi sao lại không sắc như vậy đây? Thật là đáng đánh đòn, đáng đánh."Chính nàng nói xong, còn nhẹ nhẹ vỗ vỗ mặt của mình, muốn cho mình tỉnhtáo chút.
Nhưng khi nhìn mặt của Vũ Văn Dục, nàng chính là khôngtự chủ được động lòng, nàng liền muốn liều một phen, nàng mặt làm dángvẻ trộm nhìn ngoài cửa một chút, thấy chung quanh không ai, nhỏ giọngnói: "Hôn trộm rồi thôi, không thành vấn đề! Thụy mỹ nhân người ta cònhôn hoàng tử rồi tỉnh luôn đây? Nói không chừng ta đây vừa hôn hắn liềntỉnh thì sao?"
Nàng nói xong, cúi đầu hôn lên môi Vũ Văn Dục.
Đang lúc này, Đường Liêm vừa mới vào cửa, thấy màn này, sắc mặt trầm xuống, giận dữ hét: "Tiểu tử, ngươi ở đây làm cái gì?"