Chỉ là 1 chai đồ uống bình thường.
Thế nhưng trên đường trở về lớp, Tống Cẩm Dư cầm chai Dinh Dưỡng Khoái Tuyền đi cùng đám Ôn Nghi San, nhìn hai nam sinh cao ráo phía trước, trong lòng không khỏi nổi lên những gợn sóng lăn tăn, xoắn xuýt quay vòng.
Thẩm Vọng nhất định đã nhìn thấy rồi. Nhìn thấy cô đi cùng hai người bạn học, thấy cô buộc dây giày, cuối cùng lại chỉ có thể chính mình đá đá viên sỏi nhỏ.
Lúc tiến vào siêu thị cô cứ nghĩ là tan rã đường ai nấy đi. Thế nhưng hai người con trai mà cô chỉ mới quen biết, 1 người là hàng xóm, 1 người là bạn của hàng xóm, họ lại kiên nhẫn chờ cô.
Trên đường, Ôn Nghi San vòng qua Thẩm Vọng và Giang Diễn, tiến hành điều tra cô suốt dọc đường.
Đến cửa lớp học, cô ta dương dương tự đắc chỉ ngón tay vào lớp bên cạnh: "Nhìn thấy lớp 8 không? Nam thần* của tớ, Lâm Tử Trần ở đó đó! Cậu có Thẩm Vọng của cậu, tớ có Lâm Tử Trần của tớ. Sắp xếp tuyệt đẹp!".
Tống Cẩm Dư vứt lại cho cô ta khuôn mặt cười mỉm.
Trong lớp học, giữa lúc Trình Thư Vãn và bạn cùng lớp nói chuyện, thình lình nghe thấy hai chữ Thẩm Vọng, liền không khỏi ngẩng đầu nhìn qua đây.
"Cẩm Dư, có bạn học nói, ở siêu thị Thẩm Vọng mua nước cho cậu hả!".
"Cậu quen biết Thẩm Vọng?"
"Trời ạ, lẽ nào cậu là bạn gái của Thẩm Vọng?".
Tống Cẩm Dư vừa bước vào cửa, còn chưa kịp trở về ngồi vào chiếc bàn đơn côi của mình, đã bị bao vây bởi những bạn học nữ mà cô không quen biết.
"Không phải". Cô lắc đầu phủ nhận: "Chỉ là quen biết sơ sơ thôi. Cùng với mọi người giống nhau.
"Vậy tại sao cậu ấy lại mua nước cho cậu? Rất nhiều bạn nữ đều trông thấy, nói cậu ấy và Giang Diễn ở siêu thị đợi cậu suốt, ai mà không biết siêu thị của trường là thánh địa hẹn hò*!".
"Bạn học biết mặt nhau, chuyển trường qua đây thì mua cho một chai nước, chính là loại quan hệ này". Tống Cẩm Dư cười giải thích.
"Aaaaaaa, cậu vừa mới chuyển trường qua đây, cậu có biết Thẩm Vọng là giáo thảo của Trường trung học số 1 bọn tớ không?"
"Là loại xa cách lạnh lùng không dính khói lửa nhân gian đó!".
"Thật ngưỡng mộ cậu quá đi Cẩm Dư, quen biết với Thẩm Vọng".
Tới tận lúc vào tiết, bạn học vây xung quang chỗ ngồi của cô mới chịu tản đi.
Thời điểm này, Trình Thư Vãn đi tới, cười hẹn cô: "Cẩm Dư, nếu như Nghi San và Lạc Vũ đưa cậu đi dạo quanh trường rồi, chi bằng tan học để tớ dẫn cậu ra cổng trường, xem chút mấy quán ăn và khu phố thương mại bình thường bọn tớ hay ăn nha".
"Phiền phức cho cậu quá". Tống Cẩm Dư nói: "Tớ đã lớn như vậy rồi, tự mình đi xem là được. Buổi trưa đặc biệt nóng, cậu có lẽ nên cùng với bạn bè ăn cơm đi thôi".
"Đúng a Thư Vãn". Ôn Nghi San vặn nắp chai trà sữa: "Trần Nhất Huyên thì tính sao đây?".
"Tớ vừa bàn với Huyên Huyên rồi, buổi trưa sẽ dắt Cẩm Dư tới khu lận cận dạo chút, cậu ấy cùng với một người bạn khác ăn trưa". Trình Thư Vãn liếc mắt nhìn về phía cô, cười nói: "Cẩm Dư, đừng khách sáo".
"Cẩm Dư, cậu không ăn cơm với tớ và Lạc Vũ hả?" Ôn Nghi San bĩu môi ra vẻ không hài lòng.
Kì thực Tống Cẩm Dư muốn tự mình dạo chơi hơn. Cảm giác chỉ cần cô ra khỏi trường, tự mình tìm đồ ăn thì cô chính là cô gái happy nhất trên đường phố luôn. (Tác giả để happy nên mình sẽ giữ nguyên).
Có điều, Trình Thư Vãn dù sao cũng đã nói đến nước này, cô đành đáp ứng: "Vậy tớ cùng Thư Vãn đi xem xem".
Một bên khác.
Thẩm Vọng ngồi vào vị trí sau lớp học, chỉ vừa đem điện thoại để vào trong hộc bàn, bên trong liền rung lên từng hồi không nhỏ. Anh mở điện thoại, bất chợt tin nhắn của mẹ Tống hiện lên——
Sau khi xem qua nội dung, Thẩm Vọng trả lời, nghĩ đến gương mặt của Tống Cẩm Dư, anh không khỏi "chậc" một tiếng. Chẳng trách lại thích gấu trúc. Thật sự là quốc bảo của nhà họ Tống. Lại còn hung dữ như vậy.
Mới ăn hiếp một tí, cô liền đem trúc nhà người ta gặm đến trơ trọi... xem ra vẫn là loài động vật ăn thịt*.
Ngay khi tan học buổi trưa.
Tống Cẩm Dư cầm theo ví tiền, cốc giữ nhiệt. Vừa mới đeo balo lên lưng, cửa phía sau lớp học bị gõ vang lên hai tiếng nhịp nhàng.
"Tống Cẩm Dư, chúng ta đi thôi". Trình Thư Vãn tiến lại gần.
"Tống Cẩm Dư".
Cùng lúc, giọng nam trầm thấp cất lên từ phía cửa.
- -------
*Siêu thị thì có gì hay mà hẹn hò, không hiểu [haha]
* Từ Nam Thần này mình thấy để nguyên sẽ hay hơn là chuyển sang tiếng Việt, nó sẽ bị dài.
* Gấu Trúc thuộc động vật ăn thịt, nhưng 99% nó thường ăn thực vật.