Động tác này của hắn hoàn toàn theo bản năng.
Khoái cảm trong cơ thể tựa như thủy triều ập đến, từng cơn, từng cơn miên man không dứt.
Vùng đáy chậu mẫn cảm bị va chạm liên tục làm cho cơ thể Thiệu Ly không ngừng co rút, không sao dừng được, chỉ có thể thẳng lưng chủ động tiếp nhận.
Lý Hữu như muốn nghiền nát cậu. Hắn đè trên người cậu, dùng thứ “hung khí” đang bùng nổ lực lượng kinh người kia làm cậu rên rỉ, làm cậu co rút, làm cậu lên đến cao trào không thể kìm nén và cũng khiến cho cậu dù rên xiết thế nào cũng không thỏa mãn được.
Say rượu cũng có cái hay, ít nhất đầu óc sẽ trì trệ, không cần nghĩ nhiều đến mọi chuyện.
Bọn họ đầu tiên dùng tư thế truyền thống, mặt đối mặt làm một hồi, tiếp theo Thiệu Ly lại bị ôm ngồi dậy, lưng dựa vào thành giường, người tựa vào Lý Hữu chống đỡ từng cú thúc mãnh liệt, hai đùi kẹp chặt thắt lưng của hắn, càng khiến hắn vừa nhanh vừa mạnh mẽ tiến vào.
Lý Hữu còn thường đem đầu lưỡi đẩy vào miệng cậu, hôn cậu.
Thiệu Ly cảm thấy khó thở, cả người vừa nóng vừa ẩm ướt, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống.
Cậu mơ mơ màng màng ngửa đầu, không cho Lý Hữu đoạt lấy hô hấp của mình thêm lần nữa.
Cậu nói: “Đừng đẩy đầu lưỡi vào nữa, tôi thở không nổi.”
Lý Hữu sảng khoái đáp ứng: “Được.”
Rồi mới cúi đầu hôn cổ cậu, tiếp theo ngậm một hạt đậu trên ngực cậu, dùng đầu lưỡi liếm rồi dùng răng nanh lúc nặng lúc nhẹ mà cắn.
Một tay Thiệu Ly ôm đầu của hắn, tay còn lại chống vào thành giường. Lúc này cậu mới mơ hồ cảm nhận, không phải cậu đang ở trong tâm chấn của “Động đất” cấp bảy, mà cậu đang chuẩn bị bay lên thiên đường.
Tất cả giác quan như ngừng lại, chỉ còn cảm nhận được nơi vô cùng nhạy cảm đang tiếp nhận Lý Hữu và đầu ngực đang bị hắn ngậm.
Lý Hữu bắt lấy ngón tay cậu, buộc cậu sờ đến chỗ hai người đang kết hợp.
Hắn nói: “Ly Ly, hãy cảm nhận tất cả của anh.”
Thiệu Ly đã cảm nhận được hắn, cực kỳ rõ ràng, cặn kẽ từ trong ra ngoài.
Cậu rất tỉnh táo phác họa hình dáng của thứ đồ chơi kia trong đầu.
Đầu nấm cứng rắn, tròn trịa, đường kính to lớn, làm cậu cảm thấy trướng đến căng chặt. Chú em của Lý Hữu vừa có chiều dài, vừa nóng rực, không ngừng nghiền ép, ma sát tuyến tiền liệt của cậu, có thể ra vào đạt đến chiều sâu trước nay chưa từng có.
Thiệu Ly cả người lại tiếp tục nóng đến muốn bốc hỏa.
Cậu nhỏ giọng ấm ức: “Tôi nóng.”
Lý Hữu liền hỏi: “Chỗ nào nóng?”
Thiệu Ly đáp: “Chỗ nào cũng nóng.”
Lý Hữu cắn vành tai cậu: “Em ráng chịu chút đi, muốn có em bé phải làm như vậy thôi.”
Thiệu Ly không nghe rõ, cậu nóng đến khó chịu, mơ hồ la hét, kháng nghị đòi tắm rửa.
Lý Hữu chỉ biết nghe lời, ôm cậu vào phòng tắm.
Dưới vòi sen, hắn dùng tư thế đứng, nâng mông Thiệu Ly lên, để Thiệu Ly dựa vào người hắn, không ngừng bỏ sức ra ra vào vào cơ thể thít chặt của cậu.
Hai người bọn họ, một người thì điên cuồng ra vào cơ thể chặt chẽ đến mê hồn của đối phương, nặng nề thở đốc, người còn lại cố gắng ngửa đầu về phía sau, ngón chân cuộn lại, cặp mông trắng nõn không ngừng lên xuống như bị sóng biển đánh vào.
Làm trong chốc lát, Lý Hữu đem người để trên bồn rửa tay, đem nước ấm xối vào người cậu, vừa lau một chút vừa sờ ngực cậu, chà xát rồi xoa nắn, từ từ “tắm rửa” cho cậu.
Thiệu Ly ngồi trên bồn rửa tay, cả người nhẹ nhàng, thoải mái như bay bổng.
Cơ ngực cùng cơ bụng của Lý Hữu dán vào lưng và thắt lưng của cậu, một tay hắn giữ chặt lấy phía dưới của cậu, đem cặp mông vểnh nâng lên cao, tay kia thì xoa nắn dục vọng của cậu, nhanh chóng thay đổi góc độ từ dưới lên mà điên cuồng ra vào.
Sau đó, hình như hắn quẹo vào một đường khác.
Hắn hỏi: “Có phải lúc đó bắn vào nơi này mới có Tiểu Tây đúng không?”
Thiệu Ly thoải mái đến mơ hồ, không trả lời chỉ hừ hừ.
Lý Hữu sờ mông cậu, tự nói một mình: “Lần này mà có con nữa, chuyện chúng ta cũng nên giải quyết thôi.”
Facebook Comments
Like Loading…