Nhã Tư Duệ tỉnh dậy đã đến được Anh quốc bình yên vô sự. Cô theo những học sinh du học khác về kí túc xá đã được sắp xếp để dọn dẹp đồ đạc lẫn sách vở. Tháng sau cô mới chính thức trở thành nhân viên năm nhất, vậy là cô còn hẳn một tháng để nghỉ ngơi và đi thăm quan đất nước xa lạ này...
Tư Duệ cũng không mang theo quần áo gì nhiều, chủ yếu là sách vở cô đã mua sẵn từ trước, nên việc sắp xếp của cô rất nhanh chóng. Cô gấp áo khoác để vào tủ liền thấy tấm thẻ quản gia đưa cho cô, chừng chừ một lúc liền cầm lên kiểm tra thử...
"Tận 1 triệu đô lận..."
Tư Duệ bất ngờ hét lớn liền đánh động đến những người bạn cùng phòng khiến họ đưa mắt khó chịu liếc nhìn cô...
"Xin lỗi mọi người..."
Tư Duệ cúi đầu nhận lỗi liền cất ngay tấm thẻ vào tủ, số tiền này quá lớn khiến cô không dám đả động đến. Đành tự nhờ vào sức mình còn hơn...
"Chào cậu...tớ là Lena..."
Cô gái mang vẻ đẹp phương Tây xinh xắn đến bắt chuyện với Tư Duệ trước khiến cô có chút bối rối, nhưng cũng lịch sự chào lại...
"A...chào cậu...tớ là Serena..."
Vì Tư Duệ đang ở phương Tây nên dùng tên tiếng nước mình thì không phù hợp cho lắm, với lại chưa chắc người nước ngoài như Lena đã nhớ được hay đọc đúng. Cô quyết định lấy tên Serena vì ý nghĩa của nó là sự tĩnh lặng thanh bình, cũng là cuộc sống mơ ước của chính cô...
"Cậu là người châu Á sao...beautiful..."
Vốn tiếng anh của Tư Duệ cũng khá tốt nên việc giao tiếp với Lena trở nên rất dễ dàng...
"Đúng vậy..."
Lena gật đầu cười liền có nhã ý mới Tư Duệ cùng đi ăn trưa và dĩ nhiên cô hoàn toàn đồng ý...
"Nếu cậu đã đến nơi này thì không thể quên thưởng thức món Cornish Pasty được đâu..."
Cornish Pasty là một món bánh ăn thịnh soạn mà mọi người nên thưởng thức khi tới vương quốc Anh. Để có món này thì nguyên liệu có nhiều loại gồm thịt bò, rau củ, khoai tây. Nếu muốn, có thể gọi món bánh thay thịt bò bằng thịt cừu hay thịt gà…cho phù hợp sở thích...
Nhã Tư Duệ trước khi đến đây cũng từng tìm hiểu qua, cô nghĩ giá thành chắc cũng cao lắm, mà cô lại không có tiền, chẳng lẽ dùng tiền của Mạc Chính Thần hay sao...
Lena thấy khuôn mặt Tư Duệ hiện rõ tia lo lắng, liền có thể đoán được nguyên nhân...
"Tớ là cháu gái của cửa hàng nên chúng ta không phải mất tiền đâu..."
"Vậy thật ngại quá..."
Lena kéo Tư Duệ đi thẳng vào cửa hàng, nhân viên còn định gọi một tiếng tiểu thư thì bị vệ sĩ đứng gần đó ra dấu hiệu ngăn cản khiến bọn họ chuyên tâm vào làm tiếp công việc của mình...
"Cho cháu hai phần Cornish Pasty..."
"Có ngay đây..."
Tư Duệ cùng Lena chờ đợi một hồi thì đồ ăn cũng được phục vụ tận tình mang đến. Hương vị lẫn cách chế biến của món ăn rất hợp khẩu vị với cô. Nhưng thái độ của nhân viên thực sự rất kì lạ, không khỏi khiến Tư Duệ sinh hoài nghi...
"Cậu thật sự là cháu của chủ cửa hàng sao..."
Lena không chút suy nghĩ liền gật đầu. Tư Duệ cũng không muốn để tâm lắm nên đành bỏ qua. Cô ăn xong liền cùng Lena trở về kí túc xá để nghỉ ngơi...
"Ngày mai chúng ta nên đi đâu nữa đây..."
Lena cũng cảm thấy vui khi được đi chơi cùng Tư Duệ, nhưng ngược lại với sự mong mỏi của cô thì Tư Duệ chỉ đành cười trừ...
"Cảm ơn cậu vì hôm nay...ngày mai tớ tính đi tìm việc làm thêm..."
"Tại sao phải làm thêm chứ...cậu có học bổng mà..."
Thật tế thì học bổng của cô đều được gửi hết cho bố mẹ rồi, cô nợ họ quá nhiều nên muốn phần nào bù đắp được cho bố mẹ...
"Cậu biết mà...100.000$ quả thực không đủ cho bốn năm đại học đâu..."
"Tớ sẽ giúp cậu tìm công việc ổn định một chút..."
Tư Duệ đồng ý với đề nghị của Lena, may sao ở nơi xứ lạ như vậy, cô cũng có người ở bên đồng hành...
Lena đợi Tư Duệ thực sự chìm vào giấc ngủ, cô mới nhẹ nhàng rời khỏi kí túc xá mà trở về căn biệt thự rộng lớn của mình...
"Alo...cậu gọi làm gì..."
-Duệ nhi...cô ấy vẫn tốt chứ...
Giọng nói của Mạc Chính Thần có vẻ yếu hơn lúc trước rất nhiều, nhưng câu cửa miệng lại luôn luôn là lời quan tâm đến Tư Duệ khiến Lena không khỏi ghen tị...
"Này...lo cho đôi mắt của cậu trước đi rồi lo cho người khác cũng chưa muộn mà..."
-Tôi thì có sao được được chứ...quan trọng là cô ấy có ổn không thôi...
"Ổn...cô ta rất ổn...không có vấn đề gì hết..."
-Vậy đành nhờ cậu chăm sóc cô ấy hộ tôi rồi...
"Tôi thực sự rất ghen tị với cô ta đấy..."
Lời cuối Lena nói rất nhỏ khiến Mạc Chính Thần không nghe thấy, cô nói vài câu liền vội vàng tìm lý do để cúp máy...
"Mẹ nó...cô ta có gì tốt đẹp để cậu lưu tâm vậy chứ..."
Lena bực tức ném mạnh điện thoại xuống đất, rõ ràng cậu ta biết cô thích cậu ta từ nhỏ, nhưng cậu ta lại chẳng dành chút tình cảm đặc biệt nào cho cô...