“Chẳng lẽ Diệp Huyền là võ giả?"
Diệp Thanh Di không khỏi liếc mắt nhìn Diệp Huyền, âm thầm tâm động.
“Lần này nhà họ Diệp gặp nạn rồi!”
Trong lòng những vị khách xung quanh tự nhủ, nhà họ Diệp gặp kiếp nạn, nếu tối nay phải nhận hũ tro cốt này thì thể diện của nhà họ Diệp sẽ mất hết, uy tín nhiều năm của nhà họ Diệp sẽ hoàn toàn sụp đổ!
"Anh Diệp Huyền, anh có ra tay không?” Trương Văn Thanh nhịn không được nhẹ giọng hỏi
"Anh có ra tay không à?”
Diệp Huyền đang định trả lời, không ngờ Uông Thuyên lại lập tức giễu cợt nói: “Đối với một người chỉ giả vờ như hắn thì có bản lĩnh gì mà ra tay? Vẫn để nhà họ Uông chúng tôi đến giúp đỡ thôi!”
Nói rồi, Uông Thuyên đi đến trước mặt Diệp Thanh Di và Diệp lão gia, mỉm cười nói:
“Diệp lão gia, Thanh Di, nhà họ Uông chúng cháu sẵn sàng giúp đánh đuổi kẻ thù!”
“Uông Thuyên?”
Diệp lão gia và Diệp Thanh Di không ngờ Uông Thuyên lại chủ động giúp một tay, chiêu này thật đúng là đủ ý tứ.
Hơn nữa, quyền pháp của nhà họ Uông nghe tiếng gần xa, trong tỉnh cũng khá nổi danh!
Vì vậy, Diệp lão gia không khỏi nói với vẻ mặt cảm kích: “Nhà họ Uông sẵn sàng giúp đỡ thì nhà họ Diệp có thể biến nguy thành an! Uông Thuyên, ông nội Diệp cảm ơn cháu trước!”
Uông Thuyên mỉm cười, khoát tay nói: “Ông nội Diệp khách khí như vậy làm gì? Sau khi chuyện này được giải quyết, cháu muốn mời Thanh Di ăn cơm, hy vọng ông có thể đồng ý!"
Diệp lão gia lập tức lúng túng, thì ra Uông Thuyên đã có mưu đồ từ trước, cho nên mới tích cực chủ động như vậy.
Diệp Thanh Di cười hào phóng rồi đáp: “Uông Thuyên thiếu gia trượng nghĩa như vậy, tôi mời anh ăn cơm để cảm ơn là chuyện đương nhiên mà”
“Tuyệt!”
Uông Thuyên tự tin cười một tiếng, thái độ chiến thắng, quay sang người đàn ông trung niên đi cùng, nói: “Chú Lục, làm phiền chú rồi!"
Người đàn ông trung niên được gọi là chú Lục này chính là người vừa nói sau bữa tiệc sẽ gặp Diệp Huyền.
“Ha ha”
Người gọi là chú Lục cong môi cười, đương nhiên ông ta nhìn ra được Uông Thuyên muốn nhân cơ hội này để tạo dựng tên tuổi cho nhà họ Uông, vì danh tiếng của nhà họ Uông, ông ta có thể xông ra không chút do dự.
Những vị khách xung quanh lập tức phấn chấn: “Hóa ra đây là chú Lục nổi tiếng của nhà họ Uông ở tỉnh, nghe nói quyền pháp của ông ta cao thâm khó lường, ngay cả người trong Chiến bộ cũng tìm đến ông ta lĩnh giáo!"
“Hôm nay, nhà họ Uông đứng ra giúp đỡ, nhà họ Hứa và tên đạo sĩ kia đoán chừng phải cúp đuôi ra về rồi!"
Nghe lời khen ngợi không dứt, chú Lục của nhà họ Uông càng thêm đắc ý, Uông Thuyên cũng đút hai tay Vào túi, vô cùng kiêu ngạo!
Bởi vì chú Lục của nhà họ Uông ra mặt nghênh chiến, phía nhà họ Diệp tựa hồ khôi phục khí thế trong nháy mắt.
Dương Duy không nhịn được thì thầm với Diệp Huyền: “Đại ca, anh cho rằng chú Lục của nhà họ Uông có thể thẳng không?”
Diệp Huyền cười đáp: “Ông ta quả thật có chút năng lực, nhưng vẫn không thể đánh bại tên đạo sĩ kia!"
Nghe vậy, sắc mặt mọi người không khỏi trầm xuống.
Đặc biệt, chú Lục của nhà họ Uông lập tức nghiêm mặt nói: “Cậu nhóc, nếu không hiểu thì đừng nói lung tung! Làm vậy rất dễ rước họa vào thân đó!”
Uông Thuyên chỉ thắng mặt Diệp Huyền mắng: “Diệp Huyền, quyền pháp nhà họ Uông chúng tôi nổi danh khắp nơi, sao có thể để anh ở đây xoi mới?”
Ngay cả người của nhà họ Diệp cũng không khỏi nhao nhao khiển trách Diệp Huyền: “Tại sao lúc nào anh cũng muốn giúp người khác tiêu diệt ý chí của người mình thế! Đừng quên anh cũng là khách mời của nhà họ Diệp đó!"
Nghe mọi người mỉa mai, Diệp Huyền cười nhạt: “Tôi chỉ ăn ngay nói thật mà thôi, tôi đề nghị nhà họ Diệp nên đổi người nào mạnh hơn càng sớm càng tốt, chú Lục của nhà họ Uông này căn bản không thể tiếp quá mười chiêu của tên đạo sĩ đó!”
“Những điều tôi nói đều là lời nói thật, các người nếu như không thích nghe thì cứ coi như tôi chưa nói gì là được”
Chú Lục của nhà họ Uông tức giận nghiến răng, Uông Thuyên giận dữ hét lớn: “Nếu chú Lục của tôi đánh bại tên đạo sĩ đó thì anh phải ăn cái bàn kia, thấy sao?”
Không ngờ, Diệp Huyền cong môi nói: “Không thành vấn đề, kêu tôi nuốt chai rượu luôn cũng được. Bởi vì căn bản ông ta không thể thẳng được. Nếu ông ta thua thì anh ăn hết bánh kem trên mặt đất đi!”