"Diệp Huyền, anh chịu nghe điện thoại rồi."
Nghe thấy điện thoại đã kết nối, Lâm Thanh Nham lập tức tràn đầy vui mừng, cổ họng nghẹn ngào vì hưng phấn:. Truyện Quan Trường
"Sao đột nhiên anh lại từ chức, có phải vì không muốn gặp tôi không?”
"Không muốn gặp cô?" Diệp Huyền không khỏi bật cười sau khi nghe Lâm Thanh Nham nói.
"Đừng suy nghĩ lung tung, sở dĩ tôi từ chức không phải vì tôi có ý kiến gì với cô, mà vì tôi không muốn gặp. cha cô."
"Thật sao?" Tâm tình Lâm Thanh Nham lập tức buông lỏng một chút, cô rất lo lắng Diệp Huyền lựa chọn rời đi là vì không thích cô.
"Đương nhiên, tôi không cần phải nói dối cô." Diệp. Huyền thản nhiên cười một tiếng: "Cô là đường đường là một đại mỹ nữ, da mịn thịt mềm, dáng người gợi cảm bắt mắt, đặc biệt là đôi chân thon dài và bờ mông, mỗi lần nhìn thấy tôi đều muốn nhìn thêm vài lần."
Lời nói nghịch ngợm không hề báo trước của Diệt Huyền khiến Lâm Thanh Nham không khỏi bật cười. Cái †ên này đúng là lợi hại, nói một câu là có thể khiến Lâm Thanh Nham nín khóc mỉm cười.
Tuy nhiên, Lâm Thanh Nham vẫn giả vờ nghiêm túc, lạnh giọng nói: 'Anh không thể nghiêm túc một chút sao? Bởi vì anh sắp rời đi nên tổ tám không ai có tâm trạng làm việc, Dương Duy càng không có chút tinh thần nào hết!"
"Hay là anh suy nghĩ lại một chút, quay lại làm việc đi?"
Thật ra lời trong lòng Lâm Thanh Nham là, Diệp Huyền rời đi như vậy, tâm trạng của cô lập tức sa sút!
_ Lâm Thanh Nham nói xong, Diệp Huyền cười nói: "Cha cô là người kiêu ngạo, nhưng lại không coi ai ra gì, IMH còn rụt rè nhát gan, tôi không muốn làm với ông ấy. Đây là lời thật lòng của tôi, vậy nên tôi mới lựa chọn rời đi."
Lâm Thanh Nham cũng biết Lâm Văn Bạch không chào đón Diệp Huyền, nên cô không muốn nói về Lâm Văn Bạch nữa, mà thấp giọng nói: "Diệp Huyền, nếu tôi nói tôi hy vọng anh không từ chức, anh có bằng lòng. quay lại không?"
"Chuyện này... Diệp Huyền không ngờ Lâm Thanh Nham vốn có tính tình kiêu ngạo thế mà lại có lúc ăn nói khép nép như vậy, không khỏi kinh ngạc cười nói: "Người đẹp, cô muốn mời tôi trở lại làm việc, hay là do cô quá nhớ tôi?"
"Anh..." Lâm Thanh Nham nghe giọng nói trêu chọc. của Diệp Huyền, tính bướng bỉnh của cô lập tức lại trỗi dậy, nhưng mà lần này cô không lựa chọn trốn tránh.
"Đúng, là tôi rất nhớ anh!"
"Từ lúc Giang Kim Bưu và Lưu Công Thiên nói cho tôi biết sự thật, tôi không khống chế nổi mà cứ nhớ tới anh, có thể nói là mỗi phút mỗi giây đều nhớ anh!"
"Tôi biết nhà họ Lâm chúng tôi nợ anh rất nhiều, tôi cũng thật sự rất nhớ anh, không kiềm chế được mà nhớ anh!" Nói đến đây, mặt Lâm Thanh Nham đã đỏ bừng, tim đập dữ dội. Cô không ngờ bản thân sẽ nói ra điều mà cô đã chôn sâu dưới đáy lòng.
"Chuyện này... Diệp Huyền không ngờ Lâm Thanh Nham lại đột nhiên thổ lộ chân tình, hắn đột nhiên có chút choáng váng, trong lòng tràn đầy cảm xúc.
"Khụ khụ!" Dừng lại vài giây, Diệp Huyền hắng giọng, đổi chủ đề: "Người đẹp, cô vẫn chưa quên vụ cá cược giữa tôi và cha cô đúng không?”
"Bây giờ tôi đã làm Giang Kim Bưu và nhà họ Lưu trở thành chỗ dựa cho tập đoàn Lâm thị, vậy thì người thua là cha cô."
"Tối qua tôi bị ông ấy mắng là đồ vô dụng, chẳng lẽ phải coi như chưa từng xảy ra chuyện gì sao?”
"Muốn tôi trở về nhà họ Lâm và tập đoàn Lâm thị cũng được, trước tiên phải để ông ấy rót trà xin lỗi tôi đã."
Nói xong, Diệp Huyền trực tiếp cúp điện thoại.
"Quá dọa người, Lâm Thanh Nham thế mà lại thật sự thích mình..."
Nhất thời, Diệp Huyền cảm thấy đầu óc hắn loạn thành một đống, liền đơn giản nhảy xuống bể bơi lần nữa cho đầu óc tỉnh táo.
Ở đầu dây bên kia điện thoại, nghe thấy âm thanh cúp máy, Lâm Thanh Nham vẫn cảm thấy tim mình đập đồn dập, chưa thể lấy lại tinh thần sau khi ngượng ngùng thổ lộ tiếng lòng với Diệp Huyền.
"Mình điên rồi sao, thế mà lại chủ động nói nhớ Diệp. Huyền..."
"Hình như trước kia mình từng nói qua là thà thích một con lợn cũng sẽ không thích Diệp Huyền..."
Lâm Thanh Nham cảm thấy hô hấp càng ngày càng nặng nề, mặt đỏ bừng xấu hổ, nhịn không được đưa tay sờ lên mặt mình, phát hiện trên mặt đã nóng bừng!
"Cô Lâm, cô không sao chứ?" Nữ thư ký Tiểu Trần thấy mặt Lâm Thanh Nham nóng bừng, vội vàng lo lắng hỏi: "Hay là cô phát sốt Tôi mời bác sĩ tới khám cho cô nhé?"
"Không, không cần. Cô ra ngoài làm việc đi..."
Lâm Thanh Nham xua tay, sau đó nghĩ nghĩ rồi gọi nữ thư ký lại, nói: "Tiểu Trần, chờ một chút, có một số việc tôi muốn hỏi, cô... Cô có kinh nghiệm yêu đương gì không?"
Mặt khác, tập đoàn Lâm thị không chỉ ký kết khu đất số hai, mà còn nhận được khoản đầu tư mới 500 triệu từ nhà họ Lưu, tin tức nóng hổi này ngay lập tức lan truyền khắp thành phố.
Điều này cũng làm cho không ít gia tộc và tập đoàn cảm thấy chấn động, bởi vì mọi người đều biết răng tập đoàn Lâm thị hiện đang bị nhà họ Phùng trả đũa, vậy mà vẫn có thể liên tiếp nhận được hai dự án lớn!
Mọi người đều biết rất rõ trong lòng rằng vấn đề này rất phức tạp, không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Trong trường hợp này, hai thế lực lớn là nhà họ Giang và nhà họ Lưu rõ ràng đang làm chỗ dựa cho tập đoàn Lâm thị!
Tất nhiên khiến nhà họ Phùng mất hết mặt mũi! "Chết tiệt..."
Phùng Tam gia tức giận vỗ bàn đứng dậy, chỉ vào Ngô Long Tôn mà mắng: "Không phải anh vỗ ngực hứa hẹn tập đoàn Thiên Di của anh nhất định có thể lợi dụng Lục Chí Phàm để lấy được khu đất của Giang Kim Bưu sao?"
"Bây giờ đất đai đã bị tập đoàn Lâm thị cướp đi, bên ngoài đều đang chê cười nhà họ Phùng tôi không còn uy phong, ngay cả một tập đoàn Lâm thị nho nhỏ cũng không đối phó được!"
Bị chỉ vào đầu chửi mắng một trận, Ngô Long Tôn sợ tới mức tim thắt lại!
Hắn vội vàng nói: "Tam gia, lúc đầu chúng tôi có lòng tin tuyệt đối! Nhưng không biết nhà họ Lâm dùng thủ đoạn gì khiến cho Giang Kim Bưu chủ động chuyển nhượng đất cho bọn họ!"
Nói đến đây, hắn hơi dừng một chút rồi tiếp tục nói: "Nếu Tam gia ngài tự mình ra trận, với thực lực và uy tín của nhà họ Phùng, Giang Kim Bưu nhất định sẽ nhường đất cho tập đoàn Thiên Di!"
"Hơn nữa, còn có dự án Tân Dân Sinh trong tay nhà họ Lưu, chỉ cần Tam gia ngài ra mặt, Lưu Công Thiên tuyệt đối sẽ không dám không nể mặt! Một câu của ngài hữu dụng hơn cả trăm câu của chúng tôi
Nghe Ngô Long Tôn nói, Phùng Tam gia không khỏi hít một hơi, thầm nghĩ đây là cơ hội tốt để đánh bại tập đoàn Lâm thị, giành lại thể diện cho nhà họ Phùng!
Phùng Tam gia lập tức bấm số điện thoại của Giang Kim Bưu: "Xin chào, chủ tịch Giang, tôi là Phùng Tam gia - Phùng Phi Hải!"
"Là anh?" Giang Kim Bưu không khỏi sững sờ một lát, sau đó mỉm cười: "Tam gia nổi tiếng của nhà họ Phùng thế mà lại gọi điện thoại cho tôi, không biết có gì chỉ giáo?"
"Ha ha." Phùng Tam gia cũng không dài dòng, nói thẳng vào vấn đề: "Tôi hy vọng chủ tịch Giang có thể cho. nhà họ Phùng tôi mặt mũi, bán khu đất số 2 cho tập. đoàn Thiên Di"
Giang Kim Bưu không khỏi khựng lại, Phùng Tam gia của nhà họ Phùng, mặt mũi thật sự không nhỏ.
Nếu là trước đây, rất có thể Giang Kim Bưu sẽ đồng ý vì nể mặt Phùng Tam gia. Nhưng hiện tại tình thế đã khác, Giang Kim Bưu đã hạ quyết tâm lấy lòng Diệp Huyền, cho nên đương nhiên sẽ ủng hộ tập đoàn Lâm thị vô điều kiện.
"Ha ha."
Thế là Giang Kim Bưu miễn cưỡng cười một tiếng rồi nói: "Tôi và tập đoàn Lâm thị đã ký hợp đồng chuyển nhượng, tiền cũng đã nhận, e rằng chuyện này không giúp được gì cho Tam gia"