"Cái gì? Triệu Mẫn bị giết?" Ở bên cạnh, ông cụ Lâm đột nhiên nhìn chằm chằm!
Có thể thấy được ông vô cùng bất ngờ trước tin tức này!
Ngay cả Lâm Thanh Nham cũng không khỏi mở to mắt!
Danh tiếng trong giang hồ của Triệu Mẫn khá cao, ngay cả cô cũng từng nghe nói qua!
Vẻ mặt Lâm Văn Bạch kinh ngạc, nói: "Triệu Mẫn này võ công cao cường, mười lính đặc chủng xuất ngũ cũng không thể đánh bại hắn, nhưng không ngờ một nhân vật số một số hai như vậy lại đột nhiên biến mất!"
Lâm Vân Hà cũng từng trà trộn trong giang hồ, ông đương nhiên sẽ nhiên sẽ lưu ý động thái trên giang hồ!
"Cái chết của Triệu Mẫn thoạt nhìn là ngẫu nhiên, nhưng trên thực tế, sớm muộn gì hắn ta cũng sẽ có cái kết cục này."
"Hắn tàn nhẫn, thủ đoạn ngoan độc, có vô số kẻ thù... Tuy nhiên, người có năng lực giết chết Triệu Mẫn, hẳn là cũng không hề đơn giản!"
"Thế nhưng Triệu Mẫn có một người anh trai tên là Triệu Tam Đao, lần này nhất định sẽ tìm cơ hội báo thù"
Diệp Huyền ngồi trên sô pha tỏ ra rất hứng thú: "Ông nội Lâm, Triệu Tam Đao này là ai?"
"Hản là anh ruột của Triệu Mẫn, tên là Triệu Vũ, thực lực của hắn cũng được xếp vào hàng tốt nhất ở tỉnh ly." Lâm Vân Hà trả lời một câu như vậy, bỗng nhiên ngây. ngẩn cả người! Sao Diệp Huyền lại đột nhiên cảm thấy hứng thú với chuyện trên giang hồ vậy?
Lâm Văn Bạch khinh thường trừng mắt nhìn Diệp Huyền: "Loại chuyện này, anh hỏi nhiều như vậy làm gì? Mặc dù anh có chút võ công, nhưng cũng đừng có quá tự phụ, Triệu Mẫn tùy tiện động một ngón tay là có thể đè bẹp anhl"
Diệp Huyền không nhịn được cười nói: "Lời của chú Lâm sai rồi, phải là tôi tùy tiện động một ngón tay là có thể phế hắn ta."
Lâm Thanh Nham hận không thể bóp chết Diệp Huyền, anh không thể bớt khoe khoang một chút sao? Nếu thật sự gặp được Triệu Mẫn, anh có thể sẽ bị dọa đến run chân luôn!
Nhưng... Lâm Vân Hà đột nhiên ngồi thẳng dậy, hô hấp trở nên nặng nề hơn, ông nhìn Diệp Huyền với vẻ mặt khiếp sợ: "Chẳng lẽ... Có phải là... Là... Cậu đã giết Triệu Mẫn?"
"Làm sao có thể? Triệu Mẫn bị Diệp Huyền giết á?" Nghe lời nói của ông cụ Lâm, Lâm Văn Bạch không nhịn được rùng mình một cái!
Lâm Thanh Nham cũng giật mình, nhưng giây tiếp theo cô lại bật cười: "Ông nội! Ông cũng đánh giá Diệp Huyền quá cao rồi, đúng là anh ta quả thật có chút năng lực, nhưng làm sao có thể đánh bại Triệu Mãn được chứt"
Không ngờ, Diệp Huyền lại bình tĩnh nói: "Vừa rồi trên đường đụng phải một người, hẳn là Triệu Mẫn, nhưng hắn có bị đánh chết hay không thì tôi không biết, nhưng khả năng cao là đã chết, bởi vì hộp sọ bị tôi đánh vỡ."
"Nhưng các người đừng hiểu lầm, không phải tôi cố ý gây chuyện, mà là hắn ta muốn ra tay với tôi, hô hào muốn giết tôi!"
Nghe xong lời này, sắc mặt mọi người đều thay đổi lớn!
Người giết Triệu Mãn lại thật sự là Diệp Huyền!
Diệp Huyền cẩn thận suy nghĩ rồi lắc đầu nói: "Nhưng mà người đó chắc không phải là Triệu Mẫn, thực lực của người đó rất bình thường, người tôi giết có thể không phải là Triệu Mẫn trong miệng các người."
Toàn thân Lâm Vân Hà đột nhiên run lên nhè nhẹ, ông có thể chắc chắn rằng Triệu Mẫn mà Diệp Huyền đang nói đến chính là cao thủ hộ vệ Triệu Mẫn của nhà họ Phùng!
"Không sai, cha của Diệp Huyền cực kỳ thần bí, con trai ông ấy có tu vi đáng sợ cũng là chuyện bình thường!” Lâm Vân Hà thầm nói trong lòng!
"Diệp Huyền... Giọng điệu này của cậu, nếu Triệu Mẫn nghe thấy cậu nói như vậy, sợ là hắn sẽ đội mồ sống lại... Lúc Lâm Vân Hà nói chuyện, ông không giấu nổi cảm xúc trên mặt!
Tuy nhiên, Lâm Văn Bạch lại tỏ ra nghỉ ngờ, Diệp Huyền thật sự có khả năng giết chết Triệu Mẫn sao? Đùa gì vậy!
Diệp Huyền chỉ là tên nhóc nghèo đến từ nông thôn, có bao nhiêu năng lực chứt
Hơi thở của Lâm Thanh Nham càng lúc càng nặng nề, ánh mắt cô khóa chặt trên người Diệp Huyền, giống như muốn thật sự nhìn thấu hắn!
Lâm Vân Hà hạ thấp giọng nói: Mẫn lại vô cớ đối phó Diệp Huyền?"