Vừa rồi rõ ràng còn đang bình thường, sao đột nhiên lại nổi giận? Quả nhiên, trái tim của phụ nữ quá khó nắm bắt! Đàn ông không bao giờ có thể đoán được!
Nhưng Diệp Huyền cũng không miệt mài theo đuổi vấn đề này. Ngược lại, hắn đang suy nghĩ làm sao để nói rõ với cha mình về việc hủy hôn với nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết.
Phía bên kia, sau khi hai cha con Lục Chí Phàm và
Lục Kiên bị Diệp Huyền đánh một trận, lập tức được đưa. đến bệnh viện để điều trị.
"Chết tiệt, thằng nhãi Diệp Huyền thật đáng chết!"
“Hắn không chỉ độc ác, xảo quyệt, lừa chúng ta ký thỏa thuận rút cổ phần, khiến chúng ta bỏ lỡ khoản vốn đầu tư khổng lồ 2 tỷ từ Hồng U Tử"
"Đến tối lại còn dám đả thương chúng tai"
Mặc dù khóe miệng Lục Chí Phàm rỉ máu đau đớn, thế nhưng vẫn nhịn không được mắng to lên!
Ở bên cạnh, đầu Lục Kiên quấn đầy băng gạt, chỉ lộ ra hai mắt: "Cha! Cha đừng tức giận! Chị Hoa nhất định sẽ giết Diệp Huyền!"
"Có lẽ không bao lâu nữa tin tức Diệp Huyền bị chị Hoa giết chết sẽ truyền đến!"
Lục Chí Phàm nghe xong lời này thì cảm thấy dễ chịu hơn một chút: "Đúng vậy! Diệp Huyền quá kiêu ngạo, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện!"
"Đến lúc đó, Lâm Thanh Nham và tập đoàn Lâm thị có thể cũng sẽ bị hắn liên lụy, phá sản trong vài phút!"
Tuy nhiên, ông ta vừa mới nói xong thì ông già Du và các cổ đông đã rút cổ phần khác vội vã đến bệnh viện, mang đến tin tức Diệp Huyền không hề hấn gì, thoải mái về nhà!
"Cái gì?! Rốt cuộc là có chuyện gì?"
Lục Kiên không nhịn được, tức giận đến mức suýt chút nữa thở không thông: "Tên khốn kiếp Diệp Huyền đó sao có thể có may mắn như vậy!"
"Cha, cho dù chị Hoa không đối phó với hắn, chúng †a cũng không thể xem như không có chuyện gì xảy ra!"
Ông già Du cũng bị đánh, lúc này lập tức phụ họa: "Lục thiếu gia nói có lý, cơn giận này chúng ta nuốt không trôi! Nếu không chẳng phải chúng ta bị đánh vô ích àI"
"Hắn cố ý lừa gạt chúng ta, khiến chúng ta mất đi cơ hội tốt kiếm bộn tiền, thù này không thể không báo!"
Đám người có mặt ở đây vô cùng tức giận, đều cảm thấy nhất định phải tìm cách đối phó Diệp Huyền và Lâm Thanh Nham!
"Lâm Thanh Nham, các người bất nhân thì đừng trách chúng tôi bất nghĩa!"
Lục Chí Phàm hung ác nghiến răng: "Ban đầu tôi dự định thành lập công ty riêng sau khi lấy được khu đất của trùm đất Giang Kim Bưu, đối kháng đến cùng với tập đoàn Lâm thị!"
"Tuy nhiên, hiện tại tôi không nghĩ vậy nữa, tôi muốn dùng mảnh đất này làm điều kiện để gia nhập tập đoàn Thiên Di, mượn nhờ thế lực của bọn họ để đánh bại tập đoàn Lâm thị!"
Ông già Du và những người khác cũng gật đầu: "Anh Lục quả nhiên lợi hại, loại chuyện tốt này không thể thiếu chúng tôi, xin hãy giúp kéo chúng tôi gia nhập tập đoàn Thiên Di!"
Lục Chí Phàm ha ha cười nói: "Không thành vấn đề, nhất định sẽ không thiếu phần các người! Tuy nhiên, nếu muốn trở thành một phần của Tập đoàn Thiên Di, các người cần phải huy động thêm ít tiền!"
Mọi người đều biết rất rõ rằng tập đoàn Thiên Di mạnh hơn tập đoàn Lâm thị, vì vậy tất nhiên cổ phiếu cũng có giá trị hơn.
"Được, chúng tôi sẽ nghĩ cách huy động thêm tiền!"
Ông già Du là người hưng phấn nhất: "Tôi nghe nói tập đoàn Thiên Di và nhà họ Phùng đã liên minh với nhau, cho nên nếu chúng ta đầu tư vào tập đoàn Thiên Di thì sau này nhất định sẽ kiếm được nhiều tiền hơn so với tập đoàn Lâm thị!"
Các cổ đông đã rút cổ phần khác cũng vô cùng phấn khích, lần này thật sự là hữu kinh vô hiểm!
Cha con Lục Chí Phàm cũng cười xấu xa, cảm thấy với khu đất sắp lấy tới tay thì việc gia nhập tập đoàn Thiên Di tuyệt đối không thành vấn đề!
Nhưng điều bọn họ không ngờ tới chính là, bởi vì có Diệp Huyền nên trùm đất Giang Kim Bưu đã sớm quyết định giao khu đất đó cho Lâm Thanh Nhaml!
Chỉ là chuyện này vẫn chưa công bố ra ngoài mà thôi!
Dưới tình huống vẫn chưa hay biết gì, Lục Chí Phàm tràn đầy tự tin, lập tức gọi điện thoại cho chủ tịch tập đoàn Thiên Di - Ngô Long Tôn!
"Xin chào chủ tịch Ngô!”