Cô hôn Diệp Huyền… Còn hôn rất mãnh liệt…
Trong phút chốc, mặt Lâm Thanh Nham đỏ bừng, xấu hổ vô cùng!
“Diệp Huyền, anh nhất định phải giữ bí mật chuyện vừa xảy ra! Còn nữa, anh cũng không phải thứ tốt lành gì!”
Vẻ mặt Lâm Thanh Nham đầy xấu hổ cùng giận dữ, tức giận bỏ chạy!
“Rõ ràng là cô ấy đụng chạm tôi, sao giờ thành lỗi của tôi rồi?”
Diệp Huyền không còn gì để nói, bất đắc dĩ cười khổ.
“Đi thôi.”
Tiêu Băng Tuyết rất hận Diệp Huyền, không muốn gặp lại Diệp Huyền: “Anh tự giải quyết cho tốt đi, sau này tuyệt đối đừng để nhược điểm gì rơi vào tay tôi, nếu không sẽ biết tay tôi!”
Diệp Huyền không để ý tới vẻ trịch thượng của cô, ngược lại cười khinh thường: “Muốn biết về Huyền Hạo thì cô cần phải bỏ cái thái độ trịch thượng của cô xuống mà xin tôi, hiểu không?”
Nói xong, Diệp Huyền xoay người rời đi, để lại Tiêu Băng Tuyết và hai phụ tá nhìn nhau!
Mà cục trưởng đang đứng phía sau lại không dám thở mạnh!
Ông càng tò mò về Diệp Huyền, hắn là ai, sao dám đối đầu với Tiêu Chiến thần?
…
Diệp Huyền hoàn toàn không đặt Tiêu Băng Tuyết vào mắt!
“Sau khi hoàn thành nhiệm vụ bắt giữ Tứ Đại Thiên Vương hắc ám, mình và Tiêu Băng Tuyết sẽ không bao giờ gặp nhau nữa, hôn ước này sẽ hoàn toàn hủy bỏ!”
“Bây giờ phải nhanh chóng trở về nhà họ Lâm, tránh bị Lâm Thanh Nham vu khống, khiến ông nội Lâm hiểu lầm mình!”
Trước đó, hắn đã hứa với ông nội Lâm là hắn và Lâm Thanh Nham sẽ hòa thuận bên nhau, sớm sinh em bé.
Người ta đã lột cả váy, thế mà hắn lại nắm chặt thắt lưng!
Còn được tính là đàn ông hả?
Không được, không thể bị cười nhạo nữa!
Tính tình Diệp Huyền thoải mái vô tư, nhưng hắn cũng có điểm mấu chốt kiêu ngạo của mình!
Vừa trở về Lâm gia, Diệp Huyền đã bị Lâm Vân Bạch - cha của Lâm Thanh Nham, gọi đến thư phòng để tra hỏi.
Sắc mặt Lâm Vân Bạch âm trầm!
Diệp Huyền thầm nghĩ có chuyện không ổn, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh: “Chú Lâm, tìm cháu có việc gì thế?”
“Ha ha.”
Lâm Vân Bạch cười lạnh mấy tiếng, lửa giận trong mắt không giấu được: “Nghe Thanh Nham nói, một đêm anh tiêu hết hơn bốn triệu?”
“Ha ha!”
Trong lòng Diệp Huyền buồn cười, hóa ra là vì chuyện này!
Không khó để đoán được sau khi Lâm Thanh Nham trở về, cô không nói với gia đình về việc mình trúng thuốc mà chỉ tố cáo hắn tiêu quá nhiều tiền.
Không có gì phải sợ, chuyện này chẳng là gì cả!
“Chú Lâm, chú sai rồi, cháu không tiêu bốn triệu!”
Nghe Diệp Huyền nói, trong lòng Lâm Vân Bạch cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nghĩ có thể giảm bớt tổn thất!
Tiêu bốn triệu trong một đêm, cho dù nhà họ Lâm có mỏ vàng, cũng sẽ bị Diệp Huyền tiêu sạch!
Thế nhưng Diệp Huyền lại thờ ơ nói: “Tối nay cháu tiêu gần tám triệu...”
“Anh...”
Lâm Vân Bạch suýt nữa bị nổ tung!
“Sao anh có thể tiêu tiền xa hoa như vậy? Anh đang tiêu hao lòng tốt mà ông nội dành cho anh!”
“Chú Lâm, chú lại nói sai rồi!”
Diệp Huyền xua tay: “Cháu chỉ tiêu tiền của mình thôi, không liên quan gì đến ông nội Lâm cả.”
“Cái gì?”
Lâm Vân Bạch càng tức giận hơn, Diệp Huyền được lắm, lại dám coi thẻ vàng ông nội Lâm đưa thành tài sản riêng của mình?
Đây mới chỉ là ngày đầu tiên tiêu tiền, có trời mới biết sau này Diệp Huyền còn làm ra chuyện điên rồ gì!
Diệp Huyền, anh có thể có chút mặt mũi được không?
Còn có thể trơ trẽn hơn không?
“Cha, cha thật sự là mắt mờ, thế mà lại để Thanh Nham gả cho loại người như Diệp Huyền!”
Lâm Vân Bạch không thể bình tĩnh lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Diệp Huyền, anh không xứng với con gái tôi, hy vọng anh tự biết thân biết phận!”
“Tôi sẽ cho anh một khoản tiền, giúp anh tìm cớ rời khỏi nhà họ Lâm, anh và nhà họ Lâm từ nay về sau không có bất kỳ quan hệ nào hết!”
“Anh đi ra ngoài, tranh thủ thời gian này tâm sự với ông nội nhiều hơn, đừng tiêu tiền hoang phí!”
Đối với việc Lâm Vân Bạch hiểu lầm và thờ ơ, Diệp Huyền cũng không thèm nói nhảm với ông ta nữa!
Nếu không phải hắn không muốn làm tổn thương tình cảm của ông nội Lâm, hắn đã sớm rời khỏi nhà họ Lâm!
Diệp Huyền xoay người đi ra khỏi thư phòng.
“Hừ! Bùn loãng không trát nổi tường!”
Sự tức giận trong mắt Lâm Vân Bạch vẫn còn nồng đậm: “Phải tìm cách lấy lại thẻ vàng mà cha đã đưa cho hắn! Đuổi hắn ra khỏi nhà họ Lâm càng sớm càng tốt!”
Sau khi Diệp Huyền đi ra ngoài, không khỏi lắc đầu cười khẽ: “Có người cha độc đoán bá đạo như Lâm Vân Bạch chiều chuộng, khó trách Lâm Thanh Nham lại có tính tình ngang ngược như vậy!”
Đúng lúc này, Lâm Thanh Nham đi tới!
Sau khi về nhà, cô đã tắm nước nóng, mặc bộ đồ ngủ bằng vải mỏng, làn da căng bóng, trông rất xinh đẹp!
Nhưng vào lúc này, trên mặt Lâm Thanh Nham đầy vẻ khẩn trương: “Diệp Huyền! Vừa rồi anh cùng cha tôi nói gì vậy?”
“Ha ha!” Diệp Huyền lộ ra nụ cười xấu xa: “Nói nhiều lắm, mọi chuyện xảy ra tối nay tôi đều kể cho cha cô nghe rồi...”
“Cái gì?”
Lâm Thanh Nham muốn phát điên rồi!
“Anh tới đây!”
Mắt Lâm Thanh Nham hiện lên tia tức giận, cô túm lấy tay áo Diệp Huyền kéo hắn vào phòng, sau đó đóng cửa lại!
“Người đẹp, cô muốn làm gì...”
Diệp Huyền giật mình, chẳng lẽ thuốc trong cơ thể Lâm Thanh Nham còn chưa hết hoàn toàn, hiện tại cô ấy lại bắt đầu mơ hồ sao?
“Đồ khốn kiếp!”
Lâm Thanh Nham thở hổn hển: “Sao anh lại nói với cha tôi chuyện tối nay, sau này tôi làm sao dám đối mặt với ông ấy?”
“Ha ha.” Nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Lâm Thanh Nham, Diệp Huyền lại cười lớn:
“Tôi chỉ nói đùa thôi, sao tôi có thể nói ra chuyện đó? Tôi không biết xấu hổ sao?”
“Anh nói thật không?”
Lâm Thanh Nham thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận suy nghĩ một chút, lập tức tức giận nói: “Anh đang gián tiếp sỉ nhục tôi? Ý anh là tôi không biết xấu hổ hả?”
“Ha ha, trong lòng cô tự biết.”
Diệp Huyền cười xấu xa, sau đó giả vờ thành bộ dáng lúc Lâm Thanh Nham mơ hồ, làm vẻ quyến rũ nũng nịu nói:
“Diệp Huyền, tôi có đẹp không? Tôi muốn hôn...”
“A!”
Lâm Thanh Nham lập tức xấu hổ hét ầm lên!
Thật ra sau khi tỉnh lại cô cũng nhanh chóng nhớ lại những hình ảnh lúc mình quấn lấy Diệp Huyền!
Đòi hôn!
Phơi bày da thịt!
Đụng chạm!
Một loạt hành động nóng bỏng mơ hồ khiến Lâm Thanh Nham khó có thể bỏ qua, ấn tượng sâu sắc!
“Ha ha!” Diệp Huyền càng thêm đắc ý, tiếp tục bắt chước: “Diệp Huyền, chạm vào tôi... Tôi chịu không nổi nữa...”
“Dừng lại! Đừng nói nữa!”
Lâm Thanh Nham tức giận đến mức mặt đỏ bừng, trùm chăn lại: “Tên khốn kiếp, anh bắt nạt tôi!”
Nhưng cô không ngờ sau khi trốn trên giường, cặp mông xinh đẹp gợi cảm của cô lại bị lộ ra ngoài!
Hình ảnh kích thích thị giác vừa gợi cảm vừa quyến rũ khiến Diệp Huyền không khỏi hít một hơi thật sâu.
Người phụ nữ Lâm Thanh Nham này thật sự rất quyến rũ…
Mỗi một tấc trên cơ thể đều hấp dẫn!
“Tôi không đùa nữa, tôi đi tắm rửa rồi đi ngủ đây.”
Diệp Huyền tự hỏi bản thân, hắn không thể không có cảm giác gì được, đêm nay bị Lâm Thanh Nham trêu chọc một phen đã nóng cả người, bây giờ lại nhìn thấy cảnh này, hắn có hơi chịu không nổi.
Tuy nhiên, hắn biết rất rõ rằng mình không thể hành động liều lĩnh và cư xử không đúng mực với Lâm Thanh Nham.
Nếu không, cuộc hôn nhân giả này sẽ phải trở thành một cuộc hôn nhân thực sự.
Không, hắn còn tới bảy cuộc hôn nhân phải hủy, sao có thể đầu hàng ở đây?
Đi tắm hạ hỏa!
Rào rào!
Trong phòng tắm vang lên tiếng nước, Lâm Thanh Nham đỏ mặt bò ra khỏi giường!
“Tên này háo sắc như vậy, có lẽ đã quay phim mình...”
Nghĩ tới đây, Lâm Thanh Nham nhanh chóng cầm lấy điện thoại di động Diệp Huyền đang để trên bàn!