Sau đó bước về phía trước.
Đầu tiên Diệp Lâm nhìn vào tấm khiên và đầu của con hải trãi trên tấm khiên.
Diệp Lâm nhớ tới lời mà vị sư phụ thứ 107 đã nhắc đến, nếu có được sự công nhận của Hải Trãi, đầu thú trên tấm khiên sẽ có phản ứng.
Nhưng bây giờ xem ra tấm khiên dường như. không có phản ứng gì.
Diệp Lâm thầm nghĩ: Muốn sử dụng tấm khiên này không phải chuyện dễ dàng, đợi lát nữa nói đi.
Thế là, ánh mắt Diệp Lâm rơi vào đèn Trường Minh bên cạnh.
hầm nghĩ: Làm chuyện đơn giản trước, để chứng minh bản thân một chút rồi nói.
Diệp Lâm đưa tay lấy đèn Trường Minh xuống.
Sau đó, anh sử dụng sức mạnh Kỳ Lân Hồn trong, cơ thể mình.
Sức mạnh Kỳ Lân Hồn tràn vào bấc đèn ngay lập tức như một dòng thác đổ xuống.
Trong chốc lát, ngọn đèn trong tay sáng như ban ngày!
Khiến cho hậu điện mờ mịt đột nhiên trở nên sáng sủa.
"Sáng rồi!?"
"Đèn Trường Minh thực sự đã sáng rồi!"
"Trời ơi, chói mắt quá, cảm giác trong đèn cứ như có một mặt trời thu nhỏ vậy!
Mọi người xung quanh lập tức kêu lên.
Cùng với sức mạnh dần dần tràn vào, độ sáng của đèn Trường Minh ngày càng chói lóa, khiến người ta không thể nhìn thẳng vào nó.
“Đèn Trường Minh... cuối cùng cũng đã sáng rồi Tư Đồ Nhật Thăng ở bên cạnh cũng không khỏi run lên vì kích động
'Tôi nói rồi, nhất định không sai được!”
"Sở trưởng Diệp chính là người kế nhiệm của Sở trưởng trước đây, nằm giữ sức mạnh Kỳ Lân Hồn!"
Tư Đồ Nhật Thăng lảm nhảm vài câu, sau đó lại nhớ ra một việc quan trọng, vội vàng nói: "Sở trưởng Diệp, đừng tắt đèn này vội, tôi sẽ mang tới những chiếc đèn khác!”
Nói xong, Tư Đồ Nhật Thăng bắt đầu bận rộn và ra lệnh cho mọi người có mặt mang ra những chiếc đèn khác.
Thì ra ngoài chiếc đèn Trường Minh này còn có những chiếc đèn lồng khác cần mượn ngọn lửa của đèn Trường Minh, chúng cũng có hiệu quả tìm yêu quái.
Rất nhanh, hơn mười người có mặt ở đó, trong tay mỗi người cầm một chiếc đèn đi tới, mượn ngọn lửa của chiếc đèn Trường Minh trong tay Diệp Lâm để thắp lên những chiếc đèn mới
Hơn chục ngọn đèn mới hội tụ bên cạnh đèn Trường Minh trong tay Diệp Lâm, giống như những ngôi sao hội tụ quanh mặt trăng, tranh nhau toả sáng.
Tư Đồ Nhật Thăng cười nói: "Như vậy, mỗi người đều có một ngọn đèn, cũng chính là người căm đèn mà nhân gian vẫn gọi. Sau này, khi tuần tra, có thể dùng chiếc đèn này để tìm kiếm yêu vật rồi."
Mọi người căm đèn trong tay, cảm nhận được. sức mạnh khác thường trong ngọn lửa, không khỏi kích động.
Đồng thời, đối với Diệp Lâm, họ không còn chút hoài nghi nào nữa, đều công nhận vị Sở trưởng mới này.
"Thế nào!?" Diệp Lâm giơ chiếc đèn Trường Minh lên và chiếu nó trước mặt Kim Lũ Y. “ Cô còn muốn nói gì nữa không?"
Ánh sáng chói lóa đột nhiên khiến cô nheo mắt và lùi lại.
- Gầm!
Đúng vào lúc này, bên ngoài cũng truyền đến một tiếng kỳ lân gầm kinh thiên động địa.
Có lẽ là bởi vì Diệp Lâm liên tiếp sử dụng sức mạnh của Kỳ Lân Hồn, thần thú Kỳ Lân trấn giữ nội viện thần công cũng cảm nhận được, phát ra một tiếng gầm chấn động tứ phương.