Đại xà thoát khỏi trận pháp, cả người tràn đầy sức sống.
Kẻ căm đầu bị con chim lạ trên đầu cần nuốt, cộng thêm trận pháp đột nhiên biến mất, khiến cho đám cổ võ giả đều sửng sốt.
Tại khoảnh khắc ngây người, tiếp tục có hai người bỏ mạng trong miệng đại xà.
“Để dành cho tao một nửa với chứt" Chim La Sát không ngờ hôm nay gặp phải một tên đoạt ăn với mình, vội vàng bay thấp xuống đất giành ăn với đại xà
Một lát sau, một chim một rằn đã chia nhau ăn hết bảy tám tên cổ võ giả.
“Diệp tiên sinh, anh đến đúng lúc quá đi” Liều Như Yên kích động nói: “Suýt chút nữa là Tiên nhỉ bị bọn họ bắt đi rồi!"
“Sao cô lại đến đây?” Diệp Lâm tò mò hỏi.
“Sáng hôm nay Tiên nhi chạy một đường tới đây, tìm được vài thiên tài địa bảo vừa mới thành hình, bị đám cổ võ đỉnh Răng Nanh phát hiện rồi chặn lại.”
Liễu Như Yên ấm ức nói: “Núi Trường Bạch đám cổ võ giả tự mình chia địa bàn, dạo này tôi dẫn Tiên nhỉ đi tìm đồ ăn quanh đây, lần nào cũng bị đuổi đi.”
Diệp Lâm nói: “Đám cổ võ càng ngày càng kiêu ngạo, có điều bọn họ sắp hết ngày lành rồi.”
Dứt lời, Diệp Lâm nhìn về phía đại xà.
Sau nhiều ngày xa cách, thực lực của đại xà tăng lên khá nhiều, chỉ là chưa mở linh trí, nếu không cũng. sẽ không bị một trận pháp bình thường nhốt lại
“Tao đã từng hứa với mày là sẽ giúp mày hóa rồng” Diệp Lâm nói: "Hôm nay có thành công hay không thì phải xem vận may của mày rồi.”
Cái gì?
Nghe vậy, mọi người ở hiện trường đều giật mình.
Có cách để hóa rồng thật hả?
Liễu Như Yên ngạc nhiên há to miệng ra. Cô vốn cho rằng hóa rồng này kia chỉ là một cách lừa đại xà của Diệp Lâm mà thôi.
Không ngờ hôm nay Diệp Lâm lại muốn thực hiện lời hứa năm nào!
Ngay sau đó, Diệp Lâm thả hồn rồng âm từ trong kèn rồng ra ngoài.
Khoảnh khắc nhìn thấy rồng âm, đại xà sợ tới mức chui xuống đất trốn.
Đây là sự áp chế chủng tộc giữa rồng đối với rắn.
Thấy vậy, Diệp Lâm mắng: "Mày sợ rồng thì làm sao hóa rồng được hả? Hay là để rồng âm ăn mày luôn đi!"
“Tiên nhị, cố lên!” Liễu Như Yên đứng bên cạnh cổ vũ: “Nó không phải là rồng thật, chỉ là hồn rồng thôi, em đừng sợi"
“Lúc nãy mày dám đoạt ăn với cả tao cơ mà, sao bây giờ lại đi sợ tiểu đệ của tao?“ Chim La Sát cười nói.
Dưới sự cổ vũ của mọi người, đại xà cuối cùng cũng cố lấy gan chui ra khỏi mặt đất.
Rống!!!!
Rồng âm lập tiếng phát ra tiếng rồng gào chấn động tứ phương.
Có điều lần này, đại xà không lùi bước, ngược lại còn đứng thẳng lên đối đầu với rồng âm, ít nhất là ngang sức ngang tài về khí thế.
Thấy vậy, Diệp Lâm vừa lòng gật đầu, nói: “Hai đứa mày, một đứa không có thân thể, một đứa không có hồn rồng”
“Hôm nay tao định dung hợp hai đứa mày thành một, biến thành một con rồng thật sự!"
Mọi người nghe vậy đều giật mình.
Dung hợp hồn rồng và rằn là phương pháp hóa rồng hả?
Liễu Như Yên có chút lo lắng nói: “Tiên nhi hóa rồng bằng cách đó, có khi nào thay đổi rồi ngay cả tôi cũng không quen hay không?"
Diệp Lâm nói: “Sau khi chúng nó dung hợp thành một, chúng nó sẽ thành một sinh mệnh hoàn toàn mới, nhưng vẫn còn ký ức vốn có. Có điều, nó còn muốn nghe lời cô hay không thì khó nói lắm”
Rốt cuộc thì sau khi hóa rồng, nó sẽ tăng mạnh về thực lực, đừng nói là Liễu Như Yên, chỉ sợ là Diệp Lâm nó cũng không muốn nghe lời
“Được rồi, bắt đầu đi!”
Dứt lời, Diệp Lâm thuận nước đẩy thuyền, đẩy hồn rồng về phía đại xà.
Đại xà thuận thế mở miệng nuốt hồn rồng vào trong bụng.
Ngay sau đó...
Đại xà phát ra một tiếng hét thảm thiết. Nó đau đớn ngã xuống đất, lăn lộn quay cưồng.
“Quá trình dung hợp có chứt đau đớn” Diệp Lâm bình tĩnh nói: "Mày phải tự mình vượt qua.”
Liễu Như Yên đứng bên cạnh xem mà cực kì đau lòng, thầm nghĩ: Cái này là “có chút đau đớn" đấy hả, rõ ràng là vô cùng đau đớn mới đúng!
Đại xà giống như là sắp sinh con, dáng vẻ có thể đau đến mức chết đi bất cứ lúc nào.
Bên trong, một rồng một rắn đang tranh đoạt quyền dùng thân thể, đánh nhau đến chết đi sống lại.
Một lúc lâu sau, đại xà đã thoi thóp sắp chết, dù vậy vẫn chưa có dấu hiệu lột xác.
“Ha ha!" Giờ phút này, chim La Sát cực kì phấn chấn: “Thi thể nửa rồng nửa rắn cũng bổ lắm, lát nữa tao sẽ không khách sáo đâu!”
“Hm... xem ra là đại xà sắp không chịu nổi nữa rồi” Đám người Hoa Quốc Đống đố mồ hôi thay đại xà.
Mọi người vốn đang chờ mong có thể tận mắt nhìn thấy kỳ tích hóa rồng.
Nào ngờ lại sắp thấy cảnh đại xà chết thám!
“Diệp tiên sinh, anh mau nghĩ cách đi!” Liễu Như Yên cực kì nôn nóng: “Tiên nhỉ sắp không chịu nổi nữa rồi"
Diệp Lâm nhíu mày nhìn đại xà hơi thở thoi thóp trên mặt đất, thầm nghĩ: Chẳng lẽ là sắp thất bại rồi?
Lúc này, Diệp Lâm chợt nhớ đến kèn rồng.
Nghe nói nó có thể gọi rồng và đánh thức rồng từ trong cơn ngủ say.
Diệp Lâm lấy kèn ra định thử một lần.
A!!!
Lúc này, kỳ tích xuất hiện!
Chiếc kèn chưa từng được thối, ngay tại khoảnh khắc này được Diệp Lâm nhẹ nhàng thổi lên.
Tiếng kèn nức nở lập tức khiến cho trời đất hòa.
Cùng lúc đó, đại xà hơi thở thoi thóp đang quỳ rạp trên mặt đất, chợt mở đôi mắt lóe đỏ ra, cả người tươi tắn hẳn lên