“Ồ!"
Mọi người lập tức hiểu ra.
“Hãy, sao trước đây tôi lại không nhìn ra vậy?” Thống đốc phủ Trường An thấy vậy thì không nhịn được vỗ bàn khen ngợi
Ông ta đã xem danh sách nhiều lần lắm rồi, vậy mà không hề phát hiện điểm chung, bây giờ mới biết là để sót cầm tinh của bọn họ.
“Hồn rồng chuyên ra tay với những người sinh năm rồng hả?” Hàn Sơn Hà ngạc nhiên hỏi: "Chẳng lẽ gữa chúng nó có mối liên hệ tất nhiên nào hả?”
“Ừ!" Diệp Lâm khắng định: “Trong cơ thể người sinh năm rồng đều có chứa một tỉa khí rồng."
“Oan hồn rồng muốn hấp thu khí rồng quý giá trong cơ thể con người để chuyển thành rồng âm.”
“Một khi rồng âm xuất hiện, nó mang theo oán hận phàm nhân, mọi khu vực lân cận Tân Lĩnh đều sẽ trở thành một vùng đất đai căn cỗi, không thích hợp để sinh sống”
Nghe Diệp Lâm giải thích, mọi người ngạc nhiên lại nghỉ ngờ, không biết là thật hay giả.
“Nếu đúng như lời nói của Diệp chiến thần thì thành Trường An nguy rồi” Thống đốc phủ Trường An rất sợ hãi.
Với thái độ thà tin rằng có, thống đốc tiếp tục hỏi Diệp Lâm: “Không biết Diệp chiến thần có cách gị quyết hay không?”
“Đương nhiên là có cách rồi!" Diệp Lâm khẳng định.
“Cách gì vậy?" Thống đốc vui mừng nói: "Phủ "Trường An chúng tôi sẽ dốc hết sức làm theo!”
“Giết rồng âm!” Diệp Lâm nói: “Nhìn từ video có thể thấy được con rồng kia đã chuyển sinh hơn phân nửa, thậm chí sắp hóa thành rồng âm.
“Dù nó hóa thành hay không thì cứ chém chết để ngừa họa về sau là được rồi!"
Nghe vậy, mọi người đều cảm thấy khó tin.
Thẩm Thường Thanh chớp mắt, đột nhiên hỏi lại: “Diệp chiến thần có chắc là giết được con rồng âm kia hay không?”
Nghe vậy, Diệp Lâm cười nói: "Chỉ là một con rồng âm chưa thành hình thôi mà, chém một cái là chết"
Với Đồ Long Thuật mà Diệp Lâm nằm giữ, đừng nói là rồng âm, dù có là tộc rồng mạnh mẽ thì cũng có thể chém giết
“Hay lắm!" Thẩm Thường Thanh rất vui mừng "Diệp chiến thần, hiện nay cậu chính là chiến thần Ung
Châu trấn giữ một vùng, bảo vệ lê dân bá tính nơi đây”
“Tân Lĩnh bị rồng âm làm hại cũng nằm trong khu vực quản lý của cậu. Cậu đã có lòng tin như vậy thì làm phiền cậu đi một chuyến trừ hại cho dân."
Thống đốc phủ Trường An cũng nói: “Bổn phủ sẽ dốc hết sức phối hợp với Diệp chiến thăn!”
Diệp Lâm nhìn thoáng qua Thẩm Thường Thanh, cười nói: "Không cần Thẩm đại nhân nói, dù thế nào thì tôi cũng phải đi Tân Lĩnh một chuyến.”
“Hay lầm! Rất dứt khoát!” Thẩm Thường Thanh vội vàng nâng cốc: “Bản quan kính chiến thần một cốc, chúc cậu chiến thắng trở về!”
Thấy Diệp Lâm tự mình đồng ý đi chém rồng, Thẩm Thường Thanh cực kì vui mừng
Bởi vì dù thành công hay không thì đều là kết quá mà ông ta mong muốn.
Nếu là thua, Diệp Lâm chết dưới tay hồn rồng, thì bộ quốc phòng sẽ đễ dàng mà đoạt lại vị trí chiến thần Ung Châu.
Mượn tay hồn rồng giết chết chiến thăn mới nhậm chức là mưu kế của Thẩm Thường Thanh. Diệp Lâm tất nhiên là biết, nhưng mà anh không thèm để ý.
Anh vừa mới nói rồi, nếu ở đây có hồn rồng thì đây chính là cơ hội nghìn năm có một, anh chắc chẵn phải đi xem một cái.
Nếu anh có thể thu hồn rồng cho đại xà mà mình chăn nuôi cần nuốt, thì có lẽ đại xà có thể hóa thành giao long.
Lúc mọi người đang bàn bạc, ông chủ Túy Tiên Cư tới báo: “Hoa khôi Bạch nương tử muốn lên đây kính rượu các vị!"