Tần Tuyết Dung muốn nói thêm điều gì đó.
Nhưng Diệp Lâm đã ngắt lời: “Đúng lúc chúng tôi chuẩn bị ăn tối, cô cũng đi cùng luôn đi!”
“Nếu còn chuyện gì thì lát nữa hãy nói sau.”
Tân Tuyết Dung suy nghĩ một lát, đành phải đồng ý, dự định giới thiệu chi tiết cho Diệp Lâm sức mạnh của bảy gia tộc võ cố tại bữa tiệc tối, đế anh thấy khó mà lui.
“Bảy gia tộc võ cổ mỗi người đều có thế mạnh riêng, anh Diệp, đừng khinh địch…”
Ngay sau đó, Diệp Lâm đưa Susan, Bạch Vi Vi, Triệu Uyển Đình và Tần Tuyết Dung đến một khách sạn lớn do nhà họ Diệp điều hành để ăn tối.
Vừa bước vào sảnh.
“Yo? Nhìn xem tôi gặp ai này!”
Đột nhiên, một giọng nói vừa quen vừa lạ vang lên từ bên cạnh.
“Anh trai, anh có phúc thật, được nhiều người đẹp vây quanh như vậy!”
Người lên tiếng không ai khác chính là em trai cùng cha khác mẹ của Diệp Lâm, Diệp Trạch.
Lúc này, cậu ta đang chăm chú nhìn những người phụ nữ bên cạnh Diệp Lâm bằng đôi mắt hí đầy ghen tị.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.com hoặc truyen.azz.com thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
“Xem nó còn có thể sống hạnh phúc được bao nhiêu ngày nữa! Nó đã bị thương hội tẩy chay rồi, chẳng bao lâu nữa sẽ không có chỗ đứng ở Yến Kinh!”
Lúc này, hai anh em nhà họ Hứa là Như Hải và Hứa Như Vân cũng đi tới.
Như người ta thường nói, oan gia ngõ hẹp.
Hóa ra hôm nay gia đình họ cũng tới đây dùng bữa để ăn mừng.
Đụng mặt hai mẹ con Hứa Như Vân và Diệp Trạch thì đã đành.
Nhưng điều khiến Diệp Lâm cảm thấy kỳ quái chính là Hứa Như Hải vẫn bình an vô sự xuất hiện ở đây?
Phải biết là lần trước Hứa Như Hải tìm tay sai của Long Môn đối phó Diệp Lâm không thành, bị Diệp Lâm đánh cho tàn phế. Sau đó nghe nói ông ta được nhà họ Hứa đưa ra nước ngoài.
Không ngờ ông ta lại lành lạnh trở về nhanh như vậy?
Xem ra ở nước ngoài cũng có thần y, nếu không Hứa Như Hải đã mất hết tứ chi sẽ không thể nhanh chóng khôi phục sức khỏe như vậy.
Như người ta vần nói, kẻ thù gặp nhau thì hai mắt đỏ ngầu.
Hứa Như Hải cũng trừng mắt nhìn Diệp Lâm, hai mắt gần như phun ra lửa.
“Tên nhóc, tao nghe nói mày vừa tuyên bố muốn thành lập một thương hội mới?”
Hứa Như Hải vừa tức giận vừa cười nhạo.
“Đúng là không biết tự lượng sức mình!”
“Mày tưởng mày là ai mà muốn tự lập thương hội riêng, mày thật sự cho rằng năm đại gia tộc bọn tao chỉ là đồ trang trí thôi sao? Để rồi xem, đến lúc đó ai dám gia nhập thương hội mới của mày?”
Gia nhập thương hội mới đồng nghĩa với việc mất đi mọi sự hợp tác từ năm đại gia tộc.
ở Yến Kinh, 80% sản nghiệp đều do năm đại gia tộc nắm giữ, đây là một thực tế không ai có thể trốn tránh.
Bởi vậy, Hứa Như Hải không sợ thương hội mới, thậm chí còn nóng lòng muốn xem trò cười của họ.
“Hừ, đến lúc đó, chắc cũng chỉ có mình mày một hội mà thôi!” Hứa Như Vân cũng lạnh lùng nói: “Mà khi mày mất đi tất cả, ngay cả nhà họ Diệp cũng sẽ không chứa chấp loại như mày! Để xem mày kiêu ngạo được bao lâu!”
“Ai nói không có người gia nhập?” Lúc này, Triệu Uyển Đình đứng lên nói: “Nhà họ Triệu
chúng tôi sẽ gia nhập thương hội mới!”
Hứa Như Hải lại lạnh lùng nhìn Triệu Uyển Đình, nói: “Tôi không để ý đại tiểu thư nhà họ Triệu cũng ở đây. Không ngờ cô lại chơi cùng thằng nhóc này, đúng là tự hủy hoại mình!”
“Nhưng đáng tiếc, cô chỉ nói miệng có ích lợi gì? Quyền lực nhà họ Triệu hiện đang nằm trong tay bác của cô. Hơn nữa, tôi và Thiên Thông có quan hệ rất tốt! Cô cho rằng chú cô sẽ nghe lời cô sao? Haha…”
Diệp Lâm cũng lười nói chuyện với đám người này, định rời đi ngay.
Bọn họ chỉ là những kẻ bại trận dưới tay anh, trước đây là thế, bây giờ và sau này cũng sẽ như vậy!
“Chúng ta đi vào thôi!” Diệp Lâm nói với mọi người.
“Dừng lại!” Thế nhưng, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, lúc này Diệp Trạch lại ngang ngược ngăn cản: “Anh trai à, anh không biết ông nội đã mua lại khách sạn này rồi sao”
“Bây giờ tôi chính là ông chủ của khách sạn này! Xin mời anh rời đi cho, nơi này không chào đón anh!”