“Sư phụ, có thể tạm thời bỏ qua chuyện này không..” Hoa Quốc Đống khó khăn mà mở miệng cầu xin.
Anh ta biết rõ thực lực đáng sợ của Diệp Lâm, nếu lát nữa thật sự có đánh nhau, thì đám vệ sĩ của Bàng thiếu sẽ chẳng có tác dụng gì cả, người chịu thiệt ši cùng cũng sẽ là Bàng thiếu.
Đồng thời, anh ta cũng biết rõ thế lực khổng lồ của nhà họ Bàng. Dù hôm nay Bàng thiếu chết hay bị thương, thì nhà họ Bàng đều sẽ không bỏ qua.
Nhà họ Bàng và Diệp Lâm đánh nhau, kết quả sẽ là hai bên cùng có hại.
Hoa Quốc Đống cảm thấy vẫn nên cố gắng biến chiến tranh thành tơ lụa, để giữ mặt mũi cho hai bên thì tốt hơn.
Lúc này, nghe được cuộc đối thoại của hai người, rồi thấy Diệp Lâm ngồi ngay ngắn, còn Hoa Quốc Đống thì khom lưng đứng bên cạnh, mở miệng ngậm miệng đều gọi sư phụ, giống như là đồ đệ thăm hỏi sư phụ, sư phụ dạy dỗ đồ đệ vậy, mọi
người đều cực kì giật mình.
Bọn họ nghĩ: Chẳng lẽ đầu óc Hoa thiếu thật sự có vấn đề? Coi thằng nhãi kia là sư phụ của mình thật hả?
“Quốc Đống!”
“Cậu mẹ nó uống lộn thuốc hả?”
“Coi thằng nhãi kia là sư phụ thật hả?”
Bàng thiếu cũng vô cùng ngạc nhiên, không thể tin nổi. Một màn trước mắt thật sự là trò cười lớn nhất thiên hạ!
“Văn Hiên!”
Hoa Quốc Đống quay người lại nhìn Bàng thiếu lần nữa, nghiêm túc nói: “Diệp tiên sinh thật sự là sư phụ của tôi!”
“Cậu hãy nể mặt tôi một lần, bỏ qua chuyện này đi. Tôi cũng sẽ cầu xin sư phụ tha cho cậu.”
Nghe vậy, Bàng thiếu tức giận đến mức bật cười.
“Bỏ qua? Con mẹ nó... anh ta đánh tôi, lấy chai rượu đập lên đầu tôi, mà cậu bảo tôi bỏ qua cho anh ta?”
“Còn nữa... cậu vừa nói cái gì cơ? Cầu xin anh ta tha cho tôi hả? Ha ha... tôi không nghe lầm chứ?”
“Hiện giờ mẹ nó là tôi sẽ không bỏ qua cho anh ta. Anh ta có tư cách gì không bỏ qua cho tôi?”
“Đừng tưởng rằng có tên đồ đệ hờ là cậu là có thể đấu với tôi!”
“Tôi mẹ nó bực lên, ngay cả cậu tôi cũng đánh!”
Bàng thiếu càng nói càng tức giận, tức giận nghiến răng nghiến lợi.
Nếu không phải vì mối quan hệ nhiều năm qua với Hoa Quốc Đống và không
muốn xé rách thì anh ta đã không phải nói nhiều, trực tiếp ra lệnh cho vệ sĩ lên đánh người rồi.
. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Quốc Đống, cậu tránh ra cho tôi!”
“Cậu không bắt người thì thôi!”
“Tôi sẽ cho người của tôi làm chết thằng nhãi kia rồi nói sau!”
Dù không có sự giúp đỡ của phủ Thuận Thiên thì Bàng thiếu cũng có rất nhiều cách để xử lý đối phương.
Có điều, Hoa Quốc Đống đã thấy thì sao có thể dễ dàng lui bước. “Văn Hiên, tôi lặp lại lần nữa, anh ta là sư phụ của tôi!”
“Có tôi ở đây, cậu không thể động đến anh ta được!”
Ngay sau đó, không khí hiện trường đột nhiên trở nên căng thẳng.
Mọi người không ngờ hai người vốn dĩ cùng phe lại vì thằng nhãi Diệp Lâm mà lại đối chọi gay gắt với nhau. Ngôn Tình Xuyên Không
“Quốc Đống, tôi cảnh cáo cậu một lần cuối cùng, mau tránh ra cho tôi!”
Bàng thiếu nghiến răng nghiến lợi quát.
“Tôi cũng nói một lần cuối cùng, cậu không thể động đến anh ta!” Hoa Quốc.
Đống đứng yên tại chỗ, nói với thái độ kiên quyết.
“Cậu...”
Bàng thiếu sắp tức điên luôn rồi: “Tình cảm bao năm giữa tôi và cậu, cậu lại vì thằng nhãi kia mà đối đầu với tôi hả?”
“Ngại quá, Văn Hiên.”
Hoa Quốc Đống lắc đầu: “Tôi làm vậy là vì tốt cho cậu.” Bàng thiếu lập tức nổi điên lên.
Tôi bị đánh, muốn đánh trả lại. Cậu không cho tôi đánh, còn nói là vì tốt cho. tôi?
Mẹ nó cậu đang nói tiếng người hả?
“Mẹ nó!”
“Hoa Quốc Đống, là cậu đang buộc tôi đấy!”
“Được rồi, cậu không cho tôi đánh anh ta hả, tôi đánh luôn cả cậu!”
Dứt lời, Bàng thiếu mặc kệ tình cảm hay không tình cảm, lập tức chỉ huy bọn vệ sĩ lao lên đánh người.
“Tôi xem ai dám đánh!”
Chỉ là Hoa Quốc Đống đứng ngay đó, bọn vệ sĩ và bọn tay đấm đều rất kiêng dè.
Rốt cuộc thì thân phận của Hoa Quốc Đống cũng hiển hách không kém, loại người có thân phận như bọn họ không dám động đến.
Chỉ cần động nhẹ vào thôi thì chắc là hậu quả sẽ giống như Diệp Lâm.
“Cậu...” Bàng thiếu thấy Hoa Quốc Đống thật sự muốn đối đầu đến cùng với mình thì chỉ muốn vén tay áo lên tự mình ra đánh.
Có điều, anh ta sao là đối thủ của bên kia? “Bàng thiếu, hãy bớt giận đi!”
“Hay là tạm thời bỏ qua đi!”
“Dù sao lát nữa đại tỷ sẽ đến!”
“Khi đó tính sổ với bọn họ cũng không muộn!” Cái gì? Đại tỷ đến?
Nghe vậy, Hoa Quốc Đống lập tức thay đổi sắc mặt.