Khổng Hữu Vi lạnh lùng nói: “Ông yên tâm, nhà họ Diệp sẽ không xong đâu. Chỉ có người nhà họ Diệp ông mới có thể cứu được nhà họ Diệp. Chẳng
bao lâu nữa, nhà họ Diệp các ông sẽ được cứu giúp.”
Khổng Hữu Vi không nói rõ ràng ra, ý ngầm của ông ấy là Diệp Lâm trở lại nhà họ Diệp, thành chủ nhân của nhà họ Diệp.
Có điều, ông cụ Diệp nghe thế thì hoàn toàn không hiểu gì cả. Ông ta không hiểu rốt cuộc ông Khổng đang nói cái gì.
Chỉ có người nhà họ Diệp ông mới có thể cứu được nhà họ Diệp là sao. đây?
Cứu giúp nhà họ Diệp là cái thứ gì?
Không đợi ông cụ Diệp mở miệng hỏi tiếp, Khổng Hữu Vi đã cắt điện thoại.
Ông cụ Diệp hơi do dự, cuối cùng cũng không có gan gọi lại.
Ông ta nghĩ đợi thêm vài ngày nữa, tìm cơ hội tự mình đi thăm, xem có còn đường cứu vấn hay không.
“Ông Diệp, ai gọi điện thoại đến vậy?”
“Chẳng lẽ là vị đại lão mà hôm qua ông đi thăm hỏi?”
“Tối mai vị đại lão kia cũng đến dự tiệc nhà họ Diệp chúng ta nữa hả?”
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Mọi người xung quanh còn chưa nhận ra được rằng nguy cơ đang đến. Bọn họ còn đang chìm đắm trong sự yên bình của năm tháng, thậm chí mơ mộng rằng ngày mai vị đại nhân vật kia sẽ đến nhà họ Diệp, để nhà họ Diệp nở mày nở mặt.
Lúc này, ông cụ Diệp cả người uể oải, không còn sức đi giải thích với mọi người nữa.
Thế mà ông ta còn như kiểu nhà dột gặp mưa cả đêm! “Cha ơi, không ổn rồi!"
Diệp Nguyên Cát đột nhiên chạy vào với vẻ mặt hoảng loạn.
“Con vừa nhận được tin tức là tập đoàn Bạch Thị vừa bị niêm phong, đã được cho phép buôn bán bình thường lại.”
“Bộ Tài chính nói là điều tra xong rồi, tài chính của tập đoàn Bạch Thị rất bình thường.”
Nghe vậy, tuy rằng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng mà ông cụ Diệp vẫn thấy giật mình, trái tim đau nhói.
Ông ta vội vàng uống một viên Bảo Tâm Hoàn mới hoãn lại. Lúc này, Diệp Nguyên Hanh hoang mang rối loạn chạy vào.
“Cha ơi, xảy ra chuyện rồi!”
“Không phải cha đã nói là chuẩn bị ổn thỏa hết rồi sao? Cổ phiếu mà tập đoàn Bạch Thị đã thu mua của chúng ta không còn giá trị mà?”
“Nhưng mà, mới vừa rồi, tập đoàn Bạch thị hợp tác với năm đại gia tộc khác tuyên bố là sẽ triệu tập đại hội cổ đông trong vòng ba ngày, hơn nữa cách chức tất cả các thành viên nhà họ Diệp trong hội đồng quản trị ngay tại đại hội”
“Sáu nhà cộng lại với nhau được hơn 30% cổ phần, nhiều hơn nhà họ Diệp chúng tai”
“Một khi bọn họ cách chức, thì nhà họ Diệp chúng ta cũng xong rồi!” Ông cụ Diệp nghe vậy, trái tim lại bắt đầu đau quặn lên.
Sau cơn vui mừng là cơn đau buồn, giống như chơi tàu lượn siêu tốc. Ông cụ Diệp đã già rồi, đâu chịu nổi cảm xúc thất thường như thế? Ông ta lập tức hôn mê.
Nhà họ Diệp loạn hết cả lên.
Sau buổi cấp cứu loạn lạc, ông cụ Diệp từ từ tỉnh lại, mái tóc bạc trắng, giống như già đi mười tuổi.
“Mau... phân phó...”
“Đi mời nhà họ Bạch... và thành viên năm đại gia tộc khác tham gia bữa tiệc ngày mai... nhất định phải mời bọn họ đến.”
Chỉ có khi gặp mặt trực tiếp sáu đại gia tộc, mới có cơ hội làm hòa.
Nói cách khác, một khi bọn họ hợp tác cách chức, thì nhà họ Diệp bọn họ. chắc là sẽ bị sáu nhà kia ăn lên từng chút một cho đến khi hết sạch sẽ.
Lúc này, ông cụ Diệp chợt nhớ lại mấy lời nói là lạ của ông Khổng lúc nấy: Chỉ có người nhà họ Diệp mới có thể cứu được nhà họ Diệp.
Nhìn đám con cháu nhà họ Diệp trước giường bệnh.
Ông cụ Diệp không biết trong đám nhỏ kia, có người nào có thể xoay chuyển cục diện trong bữa tiệc tối mai hay không?