“Đứa con mà cô sinh ra chỉ có thể là của Bắc Minh Phong, cô yên tâm đi! Tôi sắp xếp cô ở bên cạnh Bắc Minh Phong, tôi sẽ không dễ bị cô phá hỏng con cờ này đâu.”
Lăng Tuyết kinh ngạc, “Làm sao ông có thể khiến tôi có đứa con của Bắc Minh Phong? Đây vốn dĩ không thể.”
Đây là chuyện mà cô ta vẫn nghĩ không rõ, đứa con cô ta mang không phải của Bắc Minh Phong, mà chủ nhân của cô ta vẫn luôn nói sẽ cho cô ta sinh được đứa con của Bắc Minh Phong.
Cô ta chỉ cảm thấy không phải chủ nhân của cô bị điên thì là cô ta bị điên.
“Tôi có cách, cô ở yên dưỡng thai cho tôi, vấn đề này không cần hỏi lại tôi nữa, cô đã hỏi rất nhiều lần rồi, đây là lần cuối tôi trả lời. Còn phí lời nữa thì hậu quả cô tự gánh.”
“Tôi biết rồi, tôi chỉ là không yên tâm.” Lăng Tuyết trả lời, rồi xóa hết lịch sử tin nhắn ngay lập tức.
Rõ ràng chủ nhân của cô ta đã không còn kiên nhẫn nữa, cô ta không dám phí lời thêm, thực ra nếu như con của cô ta có thể biến thành con của Bắc Minh Phong thì cô ta cũng chịu, chỉ là bụng cô ta càng ngày càng lớn, cô ta rất sợ, tất cả những thứ mà hiện tại bản thân đang có đều sẽ biến thành bọt nước, bị người của Bắc Minh gia đuổi đi.
-
Ánh mặt trời chiếu rọi mặt đất, Mộ Lạc Lạc mở mắt ra, cô ta có thể nghe thấy tiếng thở nặng nề của người đàn ông nằm sau lưng mình, không ngờ Cung Trạch Vũ nhìn nhã nhặn lịch sự mà hơi thở lại nặng nề như vậy, nhưng mà sức của anh tối qua cũng nặng nề như hơi thở vậy.
Nghĩ đến tối hôm qua, gương mặt của Mộ Lạc Lạc ửng đỏ lên, vừa mừng rỡ vừa e thẹn quay đầu lại nhìn Cung Trạch Vũ, cô ta sắp trở thành vợ của Cung Trạch Vũ rồi!
Bỗng nhiên ánh mắt cô ta biểu hiện sự kinh ngạc, mắt mở to hết cỡ, nhìn người đàn ông nằm bên cạnh mình một lượt, tất cả thần kinh giống như bị sét đánh vào.
Thân hình cường tráng của người đàn ông, trên gương mặt chữ điền đầy nếp nhăn, trên cánh tay trần là một hình xăm lớn, còn là hình kiểu dọa người nữa.
Không biết đã qua bao lâu, cô ta mới lấy lại được tinh thần, “Ông là ai? Ông là ai?!”
Cô ta la thất thanh, nước mắt tràn mi, lần đầu tiên của mình đã mất rồi! Còn cho kiểu đàn ông như thế này nữa!
Người đàn ông đang say ngủ bị tiếng la ầm ĩ của cô ta đánh thức, bực mình mở mắt ra.
“Ồn ào cái gì? Dám làm ồn ông đang ngủ! Cút!” Hắn đá người phụ nữ bên cạnh xuống giường.
Khi nào mà Mộ Lạc Lạc bị đối xử như vầy, mà người đàn ông này còn cướp mất đêm đầu tiên của cô ta!
Cô ta xông về phía người đàn ông như lên cơn điên, tay giữ lấy mặt hắn, “Tôi phải kiện ông cưỡng bức! Tôi phải kêu anh tôi giết chết ông!”
Người đàn ông rõ ràng biết võ công, một tay nắm lấy tay của Mộ Lạc Lạc, “Cưỡng bức? Cô cởi sạch sẽ rồi mò lên giường tôi, là tôi cưỡng bức cô à?”
“Tôi đợi bạn trai của tôi, là do ông đột nhập vào phòng của tôi, tôi vẫn luôn gọi tên học trưởng, ông không nghe thấy à?”
‘Ha ha, tôi có nghe, có quỷ mới biết cô có phải đang nhập vai nào đó hay không, hơn nữa phòng này là do tôi đặt, phụ nữ được dâng tận giường mà tôi không cần thì tôi là thái giám à? Hôm qua không phải cô cũng rất sướng sao? Còn kêu tôi dùng lực, đừng dừng lại nữa!” Hắn lạnh lùng nói, hắn còn tưởng là gái của khách sạn, lúc sau mới biết là trinh nữ, hắn cũng có chút bất ngờ.
Sắc mặt Mộ Lạc Lạc trắng bệch, ngượng ngùng, “Tôi tưởng ông là học trưởng! Đồ khốn! Ông biết tôi là ai không? Tôi họ Mộ, anh tôi là Mộ Thương Nam!”
Mặt hắn giật giật, ở đất nước này không ai không biết tên của Mộ Thương Nam, hắn sa sẩm mặt mày. Nếu như Mộ Thương Nam đòi mạng của hắn thì quá dễ dàng rồi!
Đến chết cũng không ngờ người này lại là em gái của Mộ Thương Nam!
“Không ngờ tôi lại quen biết được anh vợ lợi hại như vậy! Tôi tên Kim Bưu, hỏi thăm tên tuổi của tôi thử xem, nhiều khách sạn quán bar ở nước này đều là của tôi! Cho dù anh cô có bản lĩnh cũng kẻ mạnh cũng không đối phó được với thế lực của địa bàn này. Tôi cho anh cô xem hình của em gái anh ta, tôi nghĩ anh ta nhất định sẽ không làm khó tôi đâu!” Một tay hắn giơ điện thoại chụp thẳng mặt cô, tuyệt đối nhìn vào đủ chấn động.
Mộ Lạc Lạc hoàn toàn ngây ra, cô ta bị Kim Bưu chụp toàn thân rồi, hơn nữa còn là bản HD, bao gồm cả nơi riêng tư nhất của cô ta.
Cô ta giơ tay cướp lấy điện thoại của hắn, “Xóa đi! Xóa hết cho tôi!”
“Hình đẹp như vậy xóa thì tiếc quá, xem xem tôi chụp cô đẹp quá chừng! Dáng vẻ gợi tình, không có chút gì là dáng dấp của đại tiểu thư cả! Ha ha ha, phụ nữ trong khách sạn của tôi cũng không bì được. Tôi còn quay phim lại nữa, cô muốn xem không?” Kim Bưu nói oang oang.
Những tấm hình này với cả đoạn phim là bùa hộ mạng của hắn, chỉ cần hắn nắm những vật này trong tay, nghĩ Mộ Thương Nam cũng không dám làm gì hắn, dẫu sao thì cũng không thể để lộ ảnh nóng của Mộ tiểu thư được.
Mộ Lạc Lạc không cướp được điện thoại trên tay hắn, còn bị hắn bắt lấy ném lên giường.
Cơ thể cường tráng của người đàn ông áp sát xuống người cô ta, hắn còn tùy tiện xâm phạm, hoàn toàn không nghĩ xem vết thương của cô ta đã khỏi chưa.
Đau quá, dường như hôm nay còn đau hơn hôm qua, Mộ Lạc Lạc khóc lớn kêu hắn dừng lại, lại bị hắn áp sát hơn.
Trong lòng Mộ Lạc Lạc đau đớn, nghiến răng ken két tên của Thiên Tịnh, là Thiên Tịnh hại cô ta, cô ta phải tìm Thiên Tịnh tính sổ!
Trong phòng, Thiên Tịnh mở to đôi mắt xinh đẹp, tối hôm qua thật thoải mái quá, nghĩ đến cảm giác nồng ấm tối qua lan khắp người cô ta, cô ta chỉ hận không thể làm thêm lần nữa.
Trở mình thì không thấy Cung Trạch Vũ đâu, đáy mắt ánh lên sự thất vọng, anh không đợi cô tỉnh dậy thì đã đi rồi?
Không lẽ anh còn chưa quên Diệp Phi, không muốn thừa nhận anh và cô ta đã cùng nhau?
Tay cô ta cuộn thành nắm đấm, ánh mắt lóe lên tia nhìn độc ác, cô ta chính là muốn cướp Cung Trạch Vũ, để Cung Trạch Vũ đá Diệp Phi!
Cô ta ngồi dậy, chuẩn bị rời đi thì kinh ngạc nhìn thấy Cung Trạch Vũ đang đứng trước cửa sổ, Cung Trạch Vũ vẫn đứng thẳng trước cửa sổ không động đậy.
“Học trưởng!” Cô ta vui mừng bước xuống giường chạy về phía anh, sà vào lòng anh, thậm chí còn không quan tâm tới việc mình không một mảnh vải trên người.
Cung Trạch Vũ đẩy vai cô ta ra, tạo khoảng cách giữa hai người.
“Cô tỉnh rồi, tôi đưa cô đến lớp.”
Thiên Tịnh e thẹn nhìn anh, “Học trưởng, hôm nay em không muốn lên lớp, chúng ta ở đây thêm một lát đi! Anh không mệt sao?”
“Tôi không mệt, bây giờ đi thì sẽ không trễ, cô đi thay đồ đi.” Ánh mắt Cung Trạch Vũ chỉ dừng lại trên mặt của Thiên Tịnh, không thể nhìn vào chỗ khác được.
Đột nhiên, cánh cửa phòng bị đẩy mạnh, Mộ Lạc Lạc xông vào một cách điên cuồng, chạy thẳng tới Thiên Tịnh.
“Thiên Tịnh, tôi phải giết cô!”
Một tay Mộ Lạc Lạc nắm lấy tóc của Thiên Tịnh, tay kia tát vào mặt Thiên Tịnh.
“Em làm gì vậy? Buông chị ra! Chị với học trưởng là đôi bên tình nguyện, học trưởng không yêu em thì em muốn ép buộc anh ấy, anh ấy cũng sẽ không cưới em đâu! Học trưởng, hôm qua Mộ Lạc Lạc muốn bắt em chuốc anh say rồi giao anh cho nó.” Thiên Tịnh đưa tay đỡ lấy tay Mộ Lạc Lạc, lúc này mới nhớ chuyện đã hứa với Mộ Lạc Lạc hôm qua, cô ta vội vàng đẩy trách nhiệm lên Mộ Lạc Lạc.
“Cho dù học trưởng không yêu tôi, cô cũng không nên tìm cho tôi người đàn ông khác! Cô là thành tâm hại tôi! Tôi phải nói với anh tôi, trong bữa tiệc sinh nhật cô đã cắm sừng anh ấy, tìm hai tên đàn ông, cô sớm đã không còn trinh rồi! Cô đừng mơ tưởng gả vào Mộ gia chúng tôi!” Mộ Lạc Lạc la lớn.