*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này, tại phủ Thái y đã có hàng chục cung nữ bưng bê chậu xô ra vào rộn rã.Xa xa còn nghe thấy tiếng Thương Thái Hậu quát tháo sai người
- RỐT CUỘC CON MẮT NÀY CỦA TÌNH NHI CÒN CỨU VÃN ĐƯỢC HAY KHÔNG!!?
- Thái hậu nương nương Ngọc thể vẫn quan trọng xin người bình tĩnh!
Ba bốn cái thị thiếp can khuyên lão bà bã ngồi trên tháp suốt, rồi lại quay sang trấn an Hoàng Hậu Thư Hoà đang ngất lên ngất xuống vì nhi nữ
- Tỷ tỷ, ngươi cũng đừng quá đau lòng mà...
- CÂM HẾT ĐI CHO TA!!!
Chu Thư Hoại giận dữ, lão ta đúng là đã quá nuông chiều đám nữ quyến này rồi
- Hoàng Hậu ngươi rốt cuộc dạy bảo Thư Tình ra cái thể thống gì?! Dám ngang nhiên đả thương An Phương Quý Phi!! Lại còn lớn lối đòi giết chết trưởng nữ của Mộc Đại Tướng Quân!!!
- Thần thiếp...
Thư Hoà cắn răng thút thít, nàng còn đâu tâm trí để trả lời câu hỏi này của Hoàng thượng, bây giờ đôi mắt của nữ nhi nàng mới là quan trọng nhất, thấy hoàng hậu không nói, thái hậu cũng đâm bất bình nhìn về phía Chu Thư Hoại
- Hoàng Thượng, Hoà Nhi cũng vì lo cho Thư Tình mà phát bệnh ngươi đừng nên trách nó
- MẪU HẬU! Binh Phù giao cho Tướng Quân cũng là ý của người! Bây giờ Tình Nhi lại công khai gây oán với tới sủng nữ của hắn thì không biết khi nào hắn sẽ phản lại vương triều!!
- Ngươi im đi cho ta!!, việc binh phù giao cho Mộc Suất cũng là do ngươi quá vô dụng, ngày đó nếu ta không giao tấm phù ấy cho tướng quân thì bây giờ ngươi có còn đứng được nơi đây??!
Thương Thái Hậu đè tay lên ngực giận dữ đập bàn, chẳng mấy chốc không khí trở nên vô cùng ngột ngạt. Hoà Thái Y vừa bước qua cửa thấy cảnh tượng này cũng sợ hãi không dám mở lời
- Thái y! thái y!! Ngươi nói mau, Tình Nhi...
Hoàng Hậu hoảng loạn nắm lấy vạt áo của Hoà Thái y gặng hỏi...Nhưng đáp lại nàng chỉ là cái lắc đầu trống rỗng.
- Thần thật sự đã làm hết cách, con mắt ấy của Đại Công Chúa đã hoàn toàn không thể cứu chữa.