“Cái gì? Mười vị? Không phải một vị sao?” Dương Thiên sửng sốt.
Theo như tin tức mà hắn biết thì lúc trước có một cường giả cấp Thánh thần của tộc Kim loại đã chết ở đây, điều này khiến cho các cường giả khác vô cùng sợ hãi, gần như rời khỏi nơi này ngay lập tức. Từ đó về sau, số lượng cường giả đến nơi này càng lúc càng thưa thớt.
“Mười cường giả cấp Thánh thần, một người là chết trước mặt những người khác, còn chín người kia thì do bọn họ đều đơn độc hành động, thế nên lúc chết cũng chỉ có tộc quần của cường giả đó biết chứ những tộc quần khác đều không biết gì.” Hỗn Nguyên nói.
Cường giả cấp Thánh thần cường đại đến mức nào chứ? Mỗi một cường giả cấp Thánh thần đều là trụ cột của tộc quần, tổn thất một vị là tổn thất vô cùng to lớn của tộc quần đó, thực lực của tộc quần sẽ lập tức giảm đi rất nhiều.
Nếu như là những tộc quần đỉnh phong còn có thể miễn cưỡng chấp nhận được, nhưng nếu là những tộc quần nhỏ thì thực sự khó có thể chấp nhận. Những tộc quần nhỏ có số lượng cường giả cấp Thánh thần rất ít, tổn thất một vị là thực lực của tộc quần sẽ giảm sút không ngừng.
Thế nên, một khi cường giả cấp Thánh thần trong tộc bọn họ chết đi thì bọn họ chắc chắn sẽ không công bố chuyện này ra bên ngoài, nếu không sẽ thu hút sự chú ý của những tộc quần khác.
Ánh mắt của Dương Thiên không giấu nổi vẻ kinh hãi, Hỗn Nguyên thế mà lại có thể một lần giết chết được mười cường giả cấp Thánh thần, phải có thực lực cường đại đến mức nào mới có thể làm được chuyện đó?
Cho dù là sư phụ của hắn, cường giả cấp Thánh thần mạnh nhất Nhân tộc- Thánh thần Cổ Nguyên cũng không thể nào làm được chuyện như vậy.
Nhưng mà nếu như nghĩ kỹ lại thì mọi chuyện đều có cách lý giải.
Lúc trước, tin tức một vị cường giả cấp Thánh thần ngã xuống ở bí cảnh Thần Trụ đã khiến cho các tộc quần khác sợ hãi không dám tới thám hiểm nữa. Khi nghe được tin đó Dương Thiên cảm thấy rất khó hiểu, cho dù là cường giả cấp Viên mãn, cấp Hư thần sợ hãi không dám tới thì không sao, nhưng ngay cả cường giả cấp Thánh thần khác cũng không dám tới. Có rất nhiều cường giả có thực lực vượt qua cường giả cấp Thánh thần của tộc Kim loại kia, bọn họ hẳn là nên càng hứng thú với bí cảnh Thần Trụ hơn mới phải.
Bây giờ xem ra không chỉ có một cường giả ngã xuống, mà là tận mười cường giả. Mười cường giả cấp Thánh thần bỗng nhiên bị vòng xoáy bí ẩn mang đi, sau đó tử vong, chuyện khủng khiếp như vậy cho dù là tộc quần đỉnh phong cũng sẽ cảm thấy vô cùng hoảng sợ.
Bọn họ chắc chắn sẽ sợ hãi mà rời khỏi đây.
“Chỉ là lợi dụng địa hình hiểm trở ở nơi này thôi, đây là nơi diễn ra trận chiến cuối cùng của chủ nhân, nguy hiểm rình rập mọi chỗ. Ta đưa bọn họ tới những khu vực đó.” Hỗn Nguyên nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi của Dương Thiên thì lập tức đoán được suy nghĩ của hắn, nhanh chóng giải thích.
“Sau khi mười cường giả cấp Thánh thần đó chết thì những cường giả cấp Thánh thần khác cũng bị dọa sợ, phải rút lui khỏi đây. Ta lại tiếp tục chờ đợi, chờ đến khi chủ nhân Luyện thể quyết xuất hiện, ta lại chậm rãi chìm vào ngủ say. Mãi đến tận 3000 năm trước ta cảm nhận được dao động Luyện thể quyết nên mới tỉnh lại.”
Dương Thiên kinh hãi, 3000 năm trước chính là thời điểm hắn có được Long phượng nguyên châu, bắt đầu tu luyện Luyện thể quyết.
“Sau khi cảm nhận được Luyện thể quyết đã xuất hiện, ta biết chắc chắn một thời gian nữa người sẽ tới nơi này. Vì để phòng ngừa bản thân lại bị lâm vào ngủ say, ta đã bố trí hàng loạt thứ ở nơi này, bao gồm cả không gian Thần Trụ, chí bảo pháp tắc, điểm sinh mệnh, không gian luyện khí...” Hỗn Nguyên nói.
Dương Thiên sửng sốt: “Điều này thì có liên quan gì đến chuyện ngươi ngủ say?”
Chẳng lẽ những điểm sinh mệnh và chí bảo pháp tắc đó có thể ngăn cản Hỗn Nguyên chìm vào giấc ngủ hay sao?
“Không cần sốt ruột, chờ đến thời điểm chúng ta chân chính gặp mặt thì người sẽ biết thôi.” Hỗn Nguyên nói.
“Bây giờ chúng ta không xem như đang gặp mặt à?” Dương Thiên khó hiểu.
“Đây chỉ là một phần ý thức của ta mà thôi, muốn nhìn thấy bản thể của ta thì vẫn cần một thời gian nữa.” Hỗn Nguyên nói.
Dương Thiên giật mình, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc: “Ý ngươi là ta có thể tiếp thu những ký ức này để hấp thu lĩnh ngộ pháp tắc của Hiên Dật? Hoặc là có được ký tự căn nguyên?”
Mặc dù hắn không nhìn rõ được những gì Hiên Dật đã trải qua khi lĩnh ngộ pháp tắc, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy quỹ đạo trưởng thành của Hiên Dật. Nhưng hắn biết, sau khi Hiên Dật lĩnh ngộ pháp tắc cong thì chín hệ pháp tắc của hắn, như pháp tắc không gian, thời gian, hệ kim, hệ mộc... đều đã đạt tới viên mãn.
“Không phải.” Hỗn Nguyên lập tức đánh gãy suy nghĩ của Dương Thiên.
“Lĩnh ngộ pháp tắc là điều vô cùng gian nan, làm sao có chuyện chỉ thông qua ký ức là có thể lĩnh ngộ được chứ? Cho dù trước mắt người là một buổi triển lãm lĩnh ngộ pháp tắc hoàn chỉnh, người biết được cấu tạo của nó, nhưng cũng phải tự mình lý giải. Nếu như không tự mình lý giải được nó thì sẽ không thể nào thi triển ra được, cho dù pháp tắc nháy mắt đạt tới cực hạn thì muốn đạt tới cấp Viên mãn cũng gần như không thể nào.” Hỗn Nguyên nói.