Vốn dĩ Ôn Tề định sẽ ra tay đánh cô ta một trận, nhưng dù sao thì cô ta cũng là nữ, nên Ninh Khiết San liền ngăn lại. Anh nhìn sang vợ mình thì thấy cô lắc đầu, nếu anh thật sự ra tay đánh cô ta thì danh tiếng của anh ở đây sẽ càng khó nghe hơn. Mặc dù không muốn nhưng Ôn Tề cũng liếc cô ta một cái rồi cùng vợ mình bỏ đi.
Nhưng anh là người có thù tất báo, làm sao có chuyện bỏ qua cho cô ta dễ dàng như vậy.
Ninh Khiết San cũng có thể nhìn thấy được gương mặt đang rất khó chịu của Ôn Tề, cô biết anh lo lắng cho mình nhưng dù sao thì Lục Chi Nghiên cũng là nữ, mà anh lại ra tay đánh cô ta như thế thì người khác nhìn vào sẽ không hay và tự làm xấu mặt của Ôn gia, nhưng cô biết anh sẽ không bỏ qua cho Lục Chi Nghiên đâu, nhưng thật ra thì Ninh Khiết San cũng không có ý định buông tha cho cô ta, nhưng với Ninh Khiết San thì lại muốn trừng phạt cô ta bằng cách trong sáng nhất.
Đến khi đã vào trong xe rồi nhưng anh vẫn còn khó chịu, Ninh Khiết San liền nắm lấy tay của anh, nói:
- Anh đừng để ý đến chuyện vừa rồi nữa... Em thật sự không sao mà.
- Anh biết, anh không nghĩ đến chuyện đó. Em đừng lo.
Mặc dù anh nói không quan tâm nhưng ánh nhìn của anh thì không phải như vậy. Ninh Khiết San dám đảm bảo rằng anh sẽ cho người xử lý Lục Chi Nghiên, nhưng cách anh xử lý như thế nào thì cô cũng không chắc lắm, chỉ thầm cầu mong cho Lục Chi Nghiên an toàn thôi.
Đột nhiên bị phá đám làm cho anh không thoải mái, cũng vì thế mất luôn buổi hẹn hò đầu tiên của anh và vợ mình, đối với ai thì có thể bỏ qua chứ đối với Ôn Tề thì chuyện này rất hệ trọng, mà đã làm lỡ chuyện hệ trọng của anh thì chắc chắn cuộc sống sau này khó qua lắm.
Về đến Ôn gia, Ôn Tề vẫn dịu dàng đưa cô lên phòng, sau khi giúp cô nghỉ ngơi xong thì anh mới bước ra khỏi phòng, Tích Hiệu và Vera nhìn thấy mặt anh rất căng thẳng liền lo sợ, đây cũng là lần đầu tiên họ nhìn thấy anh đáng sợ như vậy, chẳng biết ai lại chán sống như thế lại chọc giận Ôn Tề rồi.
- Ôn tổng, có chuyện gì sai bảo tôi sao?
- Con gái Lục gia, tôi không muốn thấy cô ta xuất hiện ở đây nữa.
- Ý của Ôn tổng là...
Lúc này Tích Hiệu đưa tay dấu hiệu là trừ khử sao? Nhưng Ôn Tề lại lắc đầu, nếu Lục Chi Nghiên lại đột ngột chết thì anh sẽ khó có thể ăn nói với Ninh Khiết San, dù sao anh cũng đã hứa với cô sẽ không làm gì cô ta, nhưng anh chỉ hứa là anh không làm, chứ người khác có làm hay không thì anh không chắc lắm.
- Giữ mạng của cô ta lại, nhưng tôi không muốn thấy cô ta ở Diêu thành nữa!
- Vậy Lục gia... Chuyện hợp tác của chúng ta và Lục gia thì sao?
- Không có Lục gia thì Ôn thị sẽ chết sao?
Tích Hiệu liền gật đầu, sau đó là nhanh chóng rời đi để làm nhiệm vụ, sau đó anh nhìn sang Vera. Nhắc nhở cô ấy vào phòng chăm sóc cho Ninh Khiết San, anh còn bận công việc nên không thể ở bên cạnh cô được.
Vera nghe vậy cũng gật đầu rồi đi vào bên trong phòng xem xét tình hình của phu nhân, cô ấy cũng không biết chuyện gì đã xảy ra ở rạp chiếu phim nhưng nhìn vẻ mặt của Ôn tổng thì chắc là đã có chuyện lớn xảy ra, nhưng hiện tại Ninh Khiết San vẫn còn đang nghỉ ngơi nên cô ấy cũng không tiện để hỏi. Chỉ biết đợi phu nhân khỏe hơn một chút thì cô ấy sẽ hỏi vậy.
Bất chợt Vera lại thấy một quyển nhật ký ở dưới gối nằm của Ninh Khiết San, ban đầu thì cô ấy cũng không quan tâm lắm, nhưng một thế lực vô hình nào đó lại bảo cô ấy hãy cầm lấy đi, không sao đâu, cũng chỉ là một quyển tập thôi mà. Nhưng Vera vẫn ngồi im ở đó thể sắp xếp công việc cho Ôn Tề, nhưng nhìn thấy cái gì đó mà lại không cầm lên xem qua thì tính tò mò lại không nhịn được.
Cuối cùng thì Vera cũng không ngăn cản được tính tò mò của mình mà cầm lên xem. Đây là quyển nhật ký của Ninh Khiết San từ những ngày cô bị ép cưới, cho đến hôm kết hôn và ngày hôm nay.
Vera nhìn qua một lượt liền há hốc, trong lúc cô ấy vẫn còn sốc thì Ninh Khiết San đã tỉnh lại, cô liền giành lấy quyển nhật ký, còn trừng mắt nhìn Vera, nói:
- Cô làm gì vậy!
- Phu nhân... Tại sao cô lại...
- Tôi làm gì không cần cô phải dạy bảo, ra ngoài!
- Phu nhân! Cô sẽ hối hận!
Nói xong thì Vera liền đi ra ngoài, cô ấy không thể tin được là phu nhân của mình lại giấu một chuyện lớn như vậy, nếu để Ôn Tề biết thì chắc Ninh Khiết San sẽ không sống nổi mất.
Nhưng nếu Vera biết chuyện không báo thì xem như cô ấy là kẻ bất tín, nhưng nếu cô ấy nói cho Ôn Tề biết thì cô ấy lại là kẻ bất nghĩa. Cuối cùng thì Vera cũng không biết nên làm sao cho đúng nữa, nghĩ đi nghĩ lại, Vera vẫn quyết định giấu Ôn Tề.
Đối với Ninh Khiết San thì chuyện đó chính là chuyện liên quan đế mạng sống, thôi thì cứ để cho Ôn Tề tự phát giác vậy, cô ấy cũng không muốn làm kẻ nhiều chuyện, nhưng chỉ hi vọng đến lúc đó thì Ôn tổng vẫn có thể vị tha như bây giờ.