Cường Đại Chiến Y

Chương 691: Khiêm tốn



Giang Cung Tuấn cởi quân phục, mặc bộ quần áo thường ngày đi tìm Ngô Huy.

Hai người ở trong phòng thương lượng một lúc, dự định mượn cớ để đi ra ngoài.

Sau khi bàn bạc xong, vừa mới đi ra khỏi phòng, liền xuất hiện một tỳ nữ xinh đẹp đi đến, vẻ mặt cung kính nói: “Ngài Long Vương, nữ vương bệ hạ đã chuẩn bị xong tiệc trưa”

“Ừ!” Giang Cung Tuấn gật đầu. “Mời đi bên này”.

Tỳ nữ xinh đẹp bày ra tư thể mời, đưa Giang Cung Tuấn và Ngô Huy cùng đi dùng cơm.

Lần này không có nhiều người. Chỉ có nữ vương và con gái bà ta là bé Anh. Bữa tiệc cũng đơn giản hơn buổi sáng, nhưng đây chỉ là đơn giản. hơn buổi sáng, chứ so với bên ngoài, vẫn xa xỉ hơn nhiều.

“Nữ vương bệ hạ, thời gian giao lưu hai bên quân đội vẫn còn mấy ngày, tôi định ra bên ngoài tham quan một chút, nhân cơ hội này, tham quan hết Đại Ưng, cảm nhận một chút truyền thống văn hóa của Đại Ưng.

Lúc ăn cơm, Giang Cung Tuấn nói bản thân muốn rời đi. “Được.”

Nữ vương cười nói: “Mấy ngày này Liên Anh cũng không phải đi học, như này đi, tôi bảo Liên Anh đưa cậu đi tham quan”.

“Không, không cần.” Giang Cung Tuấn từ chối nói: “Hai người chúng tôi là người thô lỗ, nói chuyện tương đối thô lỗ, nếu như đắc tội công chúa Liên Anh, như vậy thì không tốt.”

Vừa nói, anh vừa nhìn Liên Anh.

“Công chúa Liên Anh, cô nhất định rất bận, cô cứ làm việc của mình, chúng tôi tự đi tham quan là được.”

Giang Cung Tuấn từ chối.

Nếu thật sự đi dạo, thì để Liên Anh dẫn đi không sao. Nhưng anh đi làm việc quan trọng.

Nhưng ở góc độ Liên Anh, thì cô cảm thấy Giang Cung Tuấn coi thường cô.

Cô kiêu ngạo ngẩng đầu, nhìn Giang Cung Tuấn nói: “Mấy hôm nay, tôi không bận việc gì cả, mẹ đã phân phó, làm sao tôi có thể từ chối, mấy hôm nay tôi sẽ đưa anh đi tham quan Đại Ưng.

Giang Cung Tuấn không để cô đi, cô càng muốn đi. Trước đây đều là người khác nịnh nọt cô. Bây giờ người đàn ông đến từ Đại Lan thế mà lại coi thường cô.

Lẽ nào, là cô không xinh đẹp, không có sức hấp dẫn sao? Lần đầu tiên cô hoài nghi về vóc dáng, và dung mạo của mình. “Không cần, thật sự không cần….”

“Tôi cứ muốn thế! Liên Anh không buông tha nói: Giang Cung Tuấn, anh rõ ràng coi thường tôi, mới không để tôi đi theo, còn nói, đàn ông các anh muốn đi chỗ nào?”

Giang Cung Tuấn ngại ngùng.

Nữ Vương lại nói: “Long Vương, tính cách Liên Anh chính là như vậy, bị chiều hư rồi, cậu khoan dung cho nó.”

Giang Cung Tuấn cười cười. Xem ra không đưa theo Liên Anh, thì anh khó mà rời đi.

Nghĩ một chút, rồi nói: “Nếu đã như vậy, vậy được thôi”

Ánh mắt không tình nguyện của anh, khiến Liên Anh tức giận, quát to: “Giang Cung Tuấn, anh đang giữ thái độ gì vậy, tôi đưa anh đi tham quan Đại Ưng, là vinh hạnh của anh đấy”

“Vâng, vâng, vâng.”

Giang Cung Tuấn nói liên tiếp ba từ vâng. Sau đó không nói gì nữa, cúi đầu ăn cơm.

Sau bữa cơm, Giang Cung Tuấn thu dọn đơn giản, cầm Hình Kiếm đi ra ngoài.

Bên ngoài thành, có một chiếc xe ngựa xa hoa màu vàng. Đây là xe ngựa được kéo bởi tám con ngựa. Trước xe ngựa còn có không ít người đứng đó.

Chói mắt nhất là một cô gái mặc váy trắng, mũi cao, mắt xanh, tóc vàng, dáng vẻ mảnh khảnh.

“Giang Cung Tuấn, anh làm cái gì vậy, lề mà lề mề!” Liên Anh đứng trước xe ngựa, nhìn Cung Giang Tuấn và Ngô Huy đi đến, vẻ mặt không hài lòng nói: “Anh có biết, trước đây đều là người khác đợi tôi, tôi chưa từng phải đợi người khác không”

Giang Cung Tuấn đi đến, nhìn xe ngựa lộng lẫy. “Không phải cô muốn ngồi xe ngựa để ra ngoài chứ?”

“Không thì sao?” Liên Anh hỏi lại. Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi. Anh không muốn tất cả mọi người đều biết.

Anh đi đến bên cạnh Liên Anh, nhỏ giọng nói: “Công chúa, lần này tôi ra ngoài làm việc lớn, khoa trương như vậy không tốt, hơn nữa việc tôi làm có chút nguy hiểm, tôi đề nghị cô vẫn nên ở lại”

“Cái gì, làm việc lớn?” Ánh mắt Liên Anh phát sáng, vẻ mặt dâng lên sự hưng phấn, không nhịn được nói: “Được, được, tôi thích sự kích thích”

Vẻ mặt Giang Cung Tuấn sầu não nói: “Đi cùng tôi cũng được, chúng ta âm thầm đi ra ngoài”

“Được, tôi lập tức sắp xếp.”

Liên Anh hình như rất hưng phấn, lập tức gọi điện thoại, rất nhanh một chiếc Rolls Royce màu bạc xuất hiện trước cổng thành.

Mà biển số xe rất rõ ràng, vừa nhìn là biết là xe chuyên dùng cho hoàng tộc Đại Ưng.

“Công chúa, vẫn quá khoa trương, chúng ta phải khiêm tốn, khiêm tốn. có hiểu không?” Giang Cung Tuấn nhỏ giọng nói”.

“A, vẫn khoa trương sao?” vẻ mặt Liên Anh phiền não, nói: “Đây đã rất khiêm tốn rồi”.

“Cần loại xe rẻ một chút, loại xe nào mà lái đầy trên đường đó, biển số xe cũng khiêm tốn một chút…”.

Liên Anh trưng ra ánh mắt mơ hồ như hiểu như không.

Giang Cung Thần nói rất nhiều, cô mới hiểu, búng tay một cái, cười nói: “Hiểu rồi”

Cô sắp xếp lần nữa. Lần này là một chiếc xe bình thường.

Giang Cung Tuấn mới hài lòng. Xe này có tài xế riêng. Nhưng Giang Cung Tuấn lại đuổi tài xế xuống, để Ngô Huy lái xe.

Anh vừa mới mở cửa ngồi vào ghế phụ lái, vừa muốn bước vào, liền bị Liên Anh kéo lại.

“Ngồi cùng tôi ở phía sau” Giang Cung Tuấn muốn nói chết tiệt. Nhưng lời vừa đến miệng, lại nuốt vào trong.

Bất đắc dĩ ngồi vào ghế sau. Liên Anh đắc ý ngồi vào trong xe. Ngô Huy lái xe rời đi.

Trên tường thành của tòa thành, nữ vương vẫn đứng chỗ cũ. Đằng sau có một ông lão lớn tuổi, chính là ông già ngồi cạnh bà ta lúc ăn sáng.

“Nữ vương bệ hạ, để Liên Anh đi cùng cậu ta, có an toàn không?” Vẻ mặt của ông già đó dâng lên một tia hoài nghi.

“An toàn, tuyệt đối an toàn” vẻ mặt nữ vương mang theo ý cười. Buổi sáng sau khi Giang Cung Tuấn thể hiện thực lực mạnh mẽ, bà ta đã phái người đi điều tra bối cảnh thân phận của Giang Cung Tuấn.

Người mà bà ta phái đến Đại Lan, tiếp xúc với mấy võ giả đã lớn tuổi,

ở ngóng được rất nhiều tin tức. 8 5 Tên Giang Cung Tuần này không đơn giản, cậu ta là thiên tài đáng sợ

một trăm nay trở lại đây, thậm chí còn nghịch thiên hơn cả Mộ Dung Khải Tâm, quan hệ tốt với cậu ta, tuyệt đối không sai”

sự hưng phấn, không nhịn được nói: “Được, được, tôi thích sự kích thích”

Vẻ mặt Giang Cung Tuấn sầu não nói: “Đi cùng tôi cũng được, chúng ta âm thầm đi ra ngoài”

“Được, tôi lập tức sắp xếp.”

Liên Anh hình như rất hưng phấn, lập tức gọi điện thoại, rất nhanh một chiếc Rolls Royce màu bạc xuất hiện trước cổng thành.

Mà biển số xe rất rõ ràng, vừa nhìn là biết là xe chuyên dùng cho hoàng tộc Đại Ưng.

“Công chúa, vẫn quá khoa trương, chúng ta phải khiêm tốn, khiêm tốn. có hiểu không?” Giang Cung Tuấn nhỏ giọng nói”.

“A, vẫn khoa trương sao?” vẻ mặt Liên Anh phiền não, nói: “Đây đã rất khiêm tốn rồi”.

“Cần loại xe rẻ một chút, loại xe nào mà lái đầy trên đường đó, biển số xe cũng khiêm tốn một chút…”.

Liên Anh trưng ra ánh mắt mơ hồ như hiểu như không.

Giang Cung Thần nói rất nhiều, cô mới hiểu, búng tay một cái, cười nói: “Hiểu rồi”

Cô sắp xếp lần nữa. Lần này là một chiếc xe bình thường.

Giang Cung Tuấn mới hài lòng. Xe này có tài xế riêng. Nhưng Giang Cung Tuấn lại đuổi tài xế xuống, để Ngô Huy lái xe.

Anh vừa mới mở cửa ngồi vào ghế phụ lái, vừa muốn bước vào, liền bị Liên Anh kéo lại.

“Ngồi cùng tôi ở phía sau.”

Giang Cung Tuấn muốn nói chết tiệt. Nhưng lại vừa đến miệng, lại nuốt vào trong.

Bất đắc dĩ ngồi vào ghế sau. Liên Anh đắc ý ngồi vào trong xe. Ngô Huy lái xe rời đi.

Trên tường thành của tòa thành, nữ vương vẫn đứng chỗ cũ. Đằng sau có một ông lão lớn tuổi, chính là ông già ngồi cạnh bà ta lúc ăn sáng.

“Nữ vương bệ hạ, để Liên Anh đi cùng cậu ta, có an toàn không?” Vẻ mặt của ông già đó dâng lên một tia hoài nghi.

“An toàn, tuyệt đối an toàn” vẻ mặt nữ vương mang theo ý cười. Buổi sáng sau khi Giang Cung Tuấn thể hiện thực lực mạnh mẽ, bà ta đã phải người đi điều tra bối cảnh thân phận của Giang Cung Tuấn.

Người mà bà ta phái đến Đại Lan, tiếp xúc với mấy võ giả đã lớn tuổi, nghe ngóng được rất nhiều tin tức.

“Tên Giang Cung Tuấn này không đơn giản, cậu ta là thiên tài đáng sợ nhất một trăm nay trở lại đây, thậm chí còn nghịch thiên hơn cả Mộ Dung của Khải Tâm, quan hệ tốt với cậu ta, tuyệt đối không sai”

“Đúng rồi, nữ vương bệ hạ, người thấy sự chuẩn bị đại hội giao lưu võ thuật quốc tế lần này của Khải Tìm thấy thế nào?”.

“Khải Tâm vẫn luôn ở ẩn, đã rất nhiều năm không lộ mặt, lần này chuẩn bị đại hội võ thuật quốc tế, chắc là biết thời gian của bản thân không còn nhiều, muốn báo thù cho việc một trăm năm trước.”

Nữ vương dừng một chút, tiếp tục nói: “Đây là một cơ hội, cơ hội diệt trừ tận gốc thế lực của nhà họ Khải đang khống chế Đại Ưng, hy vọng Giang Cung Tuấn không làm tôi thất vọng.” “Nữ vương anh minh”. “Gió lớn, quay về thôi.” Nữ Vương xoay người rời đi. Mà lúc đó, Ngô Huy đã lái xe ra khỏi phạm vi tòa thành.

Giang Cung Tuấn lại đang liên hệ với Độc Bộ Vân ở kinh thành Đại Lan xa xôi.

Khi anh đang ngủ, Độc Bộ Vân đã lợi dụng mạng liên hệ của anh, liên hệ với một lão đại ở trong lãnh thổ của Đại Ưng.

Hơn nữa đã sắp xếp ổn thỏa rồi.

Ngô Huy lái xe nói: “Lão đại, chúng ta đi đâu?” Giang Cung Tuấn nhìn lại địa chỉ mà Độc Bộ Vân đưa cho, nhìn Liên Anh bên cạnh hỏi: “Liên Anh, cô biết Thị trấn Ô Đan không?

“Biết chứ. Liên Anh nói: “Đó là một thị trấn rất có tiếng ở Đại Ưng, cách đây khoảng năm trăm cây số”

Giang Cung Tuấn phân phó nói: “Vậy thì đến sân bay, mua vé đi thị trấn Ô Đan”

“Vâng! Ngô Huy mở bản đồ hướng dẫn, bắt đầu lái xe đến sân bay. Liên Anh không tự chủ được hỏi: “Này, anh đến thị trấn Ô Đan làm gì?” “Đừng hỏi, yên tâm đi theo là được, không muốn đu cùng thì quay về.”

Giang Cung Tuấn không nói nhiều, sau khi nói lời cuối cùng, liền nhắm mắt nghỉ ngơi. Vẻ mặt của anh, thái độ của anh, khiến cho Liên Anh tức đến nghiên răng, nắm chặt nắm đấm, khoa tay múa chân với anh mấy lần.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv