*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Vô Song vẫn đang chờ chuyến bay của mình.
Cô ấy đã gọi điện trước cho Đường Sở Vi và kể về việc Giang Cung Tuấn bị nhà họ Tiêu Dao bắt giữ.
Bất cứ thứ gì cũng không hề giấu diếm, bắt đầu từ khi Giang Cung Tuấn đến núi Cửu Vạn, ngay cả chuyện Cao Mãn Ngọc bí mật hãm hại cô, cô cũng nói sự thật.
Đường Sở Vi cũng có vẻ nghiêm nghị sau khi biết toàn bộ câu chuyện.
“Em đang đợi lên máy bay, rất nhanh sẽ đến em sẽ đến thành phố Tử Đằng, đợi em đến nơi, chúng ta sẽ bàn cách cứu người như thế nào”
“Được”
Đường Sở Vi cúp điện thoại.
Cô ấy ngồi trên mặt đất, chìm đắm trong suy nghĩ của mình.
Trước đây cô ấy đã từng nghe Tiêu Dao Vương nói về việc nhà Tiêu Dao sẽ liên hôn với nhà họ Giang, cô ấy cũng biết nhà Tiêu Dao rất mạnh, mạnh đến mức ngay cả nhà họ Giang cũng phải dè chừng.
Một lúc sau, cô ấy lấy điện thoại di động ra gọi điện cho Giang Thời.
“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau”
Đường Sở Vi cau mày.
Sau đó cô ấy nhớ tới, lần trước lúc Giang Thời gọi điện cho cô ấy bảo cô ấy đừng gọi điện nữa, một cuộc gọi cũng không liên lạc được.
“Làm thế nào đây?”
Trong lòng cô bây giờ cực kỳ lo lắng.
Cô ấy đứng dậy, cũng không chào hỏi giáo viên quân đội, trực tiếp rời khỏi khu quân sự đến nhà của Đan Thiến để chờ Giang Vô Song trở về.
Giang Vô Song rất nhanh đã đến.
Sau mấy giờ liền xuất hiện ở nhà Đan Thiến.
Vừa vào nhà, Đường Sở Vi liền kéo cô ấy và nói: “Chẳng phải cô rất thông minh sa, sao cô lại bất cẩn như vậy chứ, khiến người khác bị âm thầm hãm hại”
Khuôn mặt xinh đẹp của Giang Vô Song lộ ra sự bất lực: “Đúng là tôi quá bất cẩn rồi”
“Vậy thì phải làm sao bây giờ?”
Nước mắt của Đường Sở Vi đã gần như sắp rơi xuống.
“Chị Sở Vi, chị cũng đừng lo lắng quá, bay giờ chẳng phải không sao cả sao, trước tiên cứ từ từ ngồi xuống bàn bạc đã”
Đan Thiến nói.
Đường Sở Vi đã đến nhà Đan Thiến được vài giờ, và anh ấy cũng nói về Giang Cung Tuấn.
Đường Sở Vi lúc này mới ngồi xuống.
Giang Vô Song ngồi đối diện với cô ấy.
“Sở Vị, tôi nghĩ như thế này, hãy tập hợp những cường giả của Vương Thiên Điện để cùng nhau đến nhà họ Tiêu Dao ở Tây Cương, tôi sẽ đứng ra đại diện trước gánh vác bất kỳ mọi trách nhiệm, chỉ cần anh Giang có thể được thả ra, tôi sẽ để nhà Tiêu Dao tùy ý xử, nếu như không được, thì sẽ dùng uy lực của các cường giả của Vương Thiên Điện để ép buộc, lưới rách cá chết với nhà họ Tiêu Dao”
Giang Vô Song nói cho mọi người biết kế hoạch của mình.
Sau khi đi Tây Cương, cô ấy sẽ quyết tâm cho.
đến chết.
Bởi vì cô ấy biết rằng nhà họ Tiêu Dao chắc chắn sẽ giết cô ấy và Giang Cung Tuấn.
Đây có thể là lần cô ấy liều mạng nhất từ khi sinh ra.
Cho nhà họ Giang cũng như mọi người trên thế giới biết được sự mạnh mẽ của cô ấy.
Nếu như vậy không được, thì chỉ có thể cố gắng chiến đấu với nhà họ Tiêu Dao.
Tuy nhiên, cô ấy không biết sức mạnh của Vương Thiên Điện mạnh đến mức nào.