Việc Giang Cung Tuấn là ma thể đã bại lộ. Bây giờ anh cũng không thể quản được nhiều đến như vậy. Anh đứng trước người mạnh nhất thiên hạ nói ra tất cả những gì mình biết.
“Lần này Ma tộc giành rất nhiều thời gian, công sức để hồi sinh một người tên Ma Lặc. Cậu có biết đó là ai không?”
Viện trưởng Thần Viện đứng lên nói: “Giang Cung Tuấn, cậu biết cái gì thì cứ nói, lẽ phải sẽ không bị ràng buộc. Tôi cũng tin tưởng mọi người đều có thể nhìn rõ, phân biệt được đúng sai.
“Vâng, viện trưởng đại nhân”
Giang Cung Tuấn nói tiếp: “Ma Lặc là huyết mạch duy nhất của Ma để Ma tộc. Trong trận chiến cổ đại, Ma đế Ma tộc đã thăm dò được thiên cơ rằng mình sẽ chết”
“Thế là, lập tức phong ấn đời sau ở núi Vạn Thiên”
“Núi Vạn Thiên, bất kì ai qua đó đều biết ở đó có ma khí”
“Hộ pháp của Ma tộc nói ông ta luyện đến Thượng Cổ bí thuật, cũng phải cần rất nhiều máu của các thiên tài hợp lại mới phá vỡ được phong ấn Ma để bày ra năm đó.
“Tôi không biết tại sao địa điểm thi đấu lần này sẽ diễn ra tại núi Vạn Thiên.
“Tôi có cảm giác rằng việc này do có ai đó đã sắp đặt. Người đó khẳng định là đã có thỏa thuận với Ma tộc, chính là muốn hồi sinh Ma Lặc.
“Sau khi tôi biết có người bị bắt, lập tức lợi dụng lợi thế ma thể này của tôi trà trộn vào doanh trai Ma tộc. Tận mắt tôi thấy Ma tộc giết người lấy máu. Lẽ ra lúc đầu tôi đã có thể mặc kệ chuyện đó.
“Nhưng, tôi không thể chỉ đứng trợn mắt nhìn nhiều người bị giết đến như vậy.
“Đợi đến thời điểm thuận lợi, tôi lập tức lấy ra lệnh bài mới có thể ngăn Ma tộc lại.
“Vì cứu người nên tôi đã sử dụng năng lực ma khí trong người mở ra phong ấn và làm Ma Lặc sống lại. Ma Lặc sau đó đã trốn đi, vì không muốn lộ thân phận nên một ngày sau tôi mới lại đi cứu người.
Giang Cung Tuấn nói hết tất cả những gì anh biết ra. .
||||| Truyện đề cử: Nàng Dâu Cực Phẩm |||||
“Chư vị tiền bối, đây là tất cả những gì tôi biết được.
“Không sai, tôi chính là ma thể. Nhưng tuyệt đối, tôi không phải Ma tộc. Nếu tôi thực sự là Ma tộc, chỉ bằng lệnh bài trong tay này, tôi đã có thể ra lệnh cho toàn bộ Giới Sơ Khai của Ma tộc. Nhưng tôi lại không làm như vậy.
“Tôi là một con người, tấm lòng tôi cũng thuộc về loài người. Từng phút từng giây đều nghĩ đến việc cứu lấy nhân loại.”
“Ngày đó, tại Cổ Tộc, nếu không phải vì tôi liều chết đứng ra, chỉ sợ các người đã trở thành vọng hồn của Ma tộc rồi.”
“Về lí do tại sao lại chọn núi Vạn Thiên làm nơi thi đấu thì phải hỏi Minh Lam Thánh Hoàng”
Giang Cung Tuấn chỉ tay về phía Minh Lam Thánh Hoàng. Lúc này, Minh Lam Thánh Hoàng đã ngồi xuống.
Viện trưởng Thần Viện đứng dậy nhìn về hướng Minh Lam Thánh Hoàng, hỏi: “Thánh Hoàng, Giang Cung Tuấn cũng đã nói qua sự tình một cách cụ thể. Cậu ta thực sự là ma thể nhưng hết lần này đến lần khác cứu người. Về phần địa điểm thi đấu, ông cũng phải cho mọi người một lời giải thích đi?”
“Giải thích?”
Minh Lam Thánh Hoàng cười nhạt một tiếng: “Tôi còn có thể giải thích cái gì? Còn có gì phải giải thích? Cho đến bây giờ, tất cả chuyện này không có dính líu tới tôi. Có nói vậy thì sợ cũng không ai tin tưởng. Vậy thì đơn giản là tôi phải thừa nhận rồi.
Ông ta đứng dậy.
“Không sai, chính là tôi.”
“Tôi đã hợp tác cùng Dương Hoàng Tôn Giả làm Ma Lặc sống lại, ông ta đã cho tôi tâm pháp tối cao của Ma tộc”
Mấy lời này vừa nói ra, xung quanh chấn động. Trong đại điện, không ít người rút kiếm.
“Quả thật là ông “Đệ tử của tôi chết thảm, ác tặc, ông chết ngay cho tôi.”
Lập tức có người rút kiếm ra, lao về phía Minh Lam Thánh Hoàng. Trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Minh Lam Thánh Hoàng, luồng kiếm khí đáng sợ tỏa ra. Đây chính là một chàng trai vừa bước chân vào Tiên cảnh. Thế nhưng, người mới bước vào Tiên cảnh làm sao lại là đối thủ của Minh Lam Thánh Hoàng được. Minh Lam Thánh Hoàng phất tay áo, trong tay áo xuất hiện một luồng sức mạnh to lớn, cản một kiếm này lại, đồng thời hất văng nó ra. Chàng trai kia bị đánh gục xuống sảnh, phun ra máu tươi.
“Dương Hoàng Tôn Giả, nếu ông không xuất hiện nữa, coi như tôi sẽ chết.” Minh Lam Thánh Hoàng kêu to một tiếng.
“Ha ha ha.” Một tràng cười kì quái vang lên. Cùng với âm thanh của tiếng cười kì lạ, trên đại điện bỗng xuất hiện một vầng ánh sáng màu đen. Những vầng ánh sáng này tụ lại một chỗ, tạo thành một người mặc áo choàng đen. Nhìn thấy cảnh này, toàn bộ những người trên đại điện đều lùi lại, cảnh giác nhìn chằm chằm Dương Hoàng Tôn Giả đang xuất hiện.
“Ha ha.” Minh Lam Thánh Hoàng cười to: “Đúng, là tôi, là tôi. Thì làm sao?”
Thực tế, Dương Hoàng Tôn Giả dã dựa vào Minh Lam Thánh Hoàng tiêu diệt một kẻ mạnh nhất thiên hạ. Minh Lam Thánh Hoàng biết sau khi trận đấu kết thúc, ông ta sẽ gánh chịu rất nhiều sự chất vấn, nghi ngờ. Ông ta đã tính toán ngày này rồi.
Dương Hoàng Tôn Giả xuất hiện trên đại điện. Những người vốn dĩ rất mạnh cũng phải đề phòng, mặc dù cho là những người mạnh nhất thế giới đang tập trung ở đây, họ cũng biết được sức mạnh của Dương Hoàng Tôn Giả. Đặc biệt là thuật Nguyền Rủa. Khi thuật Nguyền Rủa ra đời, thiên hạ không ai địch nổi Dương Hoàng Tôn Giả. Xem như tất cả mọi người cộng lại cũng không phải đối thủ của Dương Hoàng Tôn Giả.
Viện trưởng Thần Viện chất vấn: “Minh Lam Thánh Hoàng, cuối cùng ông muốn làm gì?”
“Làm cái gì?”
Minh Lam Thánh Hoàng cười lạnh một tiếng rồi nói: “Đương nhiên là để tăng cường sức mạnh. Tôi đã ở trạng thái này nhiều năm rồi, không có cách nào tăng lên nữa. Lúc này chỉ có tu luyện ma thuật, tôi mới được cải thiện”
“Tông chủ, có chuyện xấu.
Lúc này, một đệ tử của Minh Lam Tông cấp tốc chạy từ bên ngoài đến. Vẻ mặt tràn ngập lo lắng nói: “Bên ngoài núi đã xuất hiện số lượng lớn cường giả của Ma tộc, môn phái của chúng ta đang bị bao vây”
Một viên đá nhỏ làm rung động ngàn đợt sóng.
Nghe tin được Minh Lam Tông bị bao vây, tất cả mọi người đều run rẩy. Giang Cung Tuấn biết mọi chuyện không thể diễn ra nhanh như vậy, Xem ra việc này là do Minh Lam Tông và Ma tộc đã sớm cấu kết. Nếu không rời đi bây giờ thì không thể có cơ hội nữa. Anh nhìn mọi người đối đầu với Dương Hoàng Tôn Giả, anh chỉ lặng lẽ không nói gì muốn rời đi.
“Muốn chạy sao?”
Sắc mặt Dương Hoàng Tôn Giả trầm xuống, tiện tay vung lên, Giang Cung Tuấn bị kéo lại mạnh mẽ. Dương Hoàng Tôn Giả đem anh ném mạnh trên mặt đất. Với cú ném này, máu trong cơ thể Giang Cung Tuấn chấn động, nhất thời không kiêm nén được mà phun ra một ngụm máu tươi. Giang Cung Tuấn gian nan bỏ dậy từ dưới đất, lạnh lùng nói: “Dương Hoàng Tôn Giả, ông muốn tạo phản sao. Tôi có lệnh bài chí cao vô thượng của Ma tộc, tôi là khách quý của Ma tộc, ông dám giết tôi?”
Giang Cung Tuấn muốn dùng lệnh bài uy hiếp Dương Hoàng Tôn Giả.
“A7 Dương Hoàng Tôn Giả lại cười nhẹ một tiếng.
“Giang Cung Tuấn, cậu hù dọa ai? Cậu cũng chỉ là một con người. Cho dù có may mản luyện hóa được ma thể, cậu cũng không thể thành Ma tộc.
Nếu giết cậu, đoạt lấy lệnh bài thì đâu có ai biết là chính tôi làm?”
Ông ta bước từng bước tới chỗ Giang Cung Tuấn. Giang Cung Tuấn từng bước từng bước lùi lại “Náo nhiệt, thật là náo nhiệt” Một âm thanh vang lên.
Khi giọng nói vang lên, một người bước từ bên ngoài đại điện vào.
“Chú Cổ!”
Nhìn thấy người tới, Giang Cung Tuấn dường như bất lấy nhánh cỏ cứu mạng, nhanh chóng đi đến chỗ Cổ Tung Diệp.
Cổ Tung Diệp nhẹ nhàng gật đầu với Giang Cung Tuấn, nói: “Giang Cung Tuấn, cháu rời đi trước, đưa Ngọc Mỹ đi cùng. Còn chuyện ở đây, cậu không cần phải lo lắng”
Nói xong, ông ta nhìn Dương Hoàng Tôn Giả.
“Dương Hoàng Tôn Giả, ngày đó tại Cổ Tộc, thực lực của tôi còn chưa khôi phục, thất bại trong †ay ông. Hôm nay có trận chiến khác, tôi lại muốn xem xem thuật Nguyền Rủa của ông có thật là không thể đánh bại trong thiên hạ không”
Đối mặt với cường giả Ma tộc Dương Hoàng Tôn Giả, Cổ Tung Diệp rất bình tĩnh. Sau vài tháng dưỡng thương tu luyện thì thực lực của ông ta cũng đã được khôi phục đến đỉnh cao.