( 18)
" Triết Phong anh không nói rõ em sẽ không đi " Mỹ Lệ tức giận hét lớn.. Triết Phong nghe vậy hút một ngụm khí lạnh khẽ cười với Tịnh Lan sau đó đứng lên:
" Triệu Mỹ Lệ cô có biết bây giờ là mấy giờ không? Tôi có thể báo an ninh bắn cô vì tội quấy rỗi " Triết Phong nhếch môi Mỹ Lệ mà hắn quen là 1 năm trước, còn bây giờ thì đói với hắn không liên quan!
" Dù anh báo cũng vậy em không đi.. chúng ta không nói rõ em sẽ không đi " Mỹ Lệ nhìn ánh mắt Triết Phong có chút run sợ nhưng ả nhất quyết không đi!
" Từ khi nào cô trở nên mặt giày hơn cả nệm vậy? Mà đúng rồi tôi và cô có gì để nói sao? Từ 1 năm trước giữa tôi và cô đã không còn quan hệ rồi, tôi nói lại lần nữa mời ra khỏi nhà " nói xong Triết Phong quay mặt ngồi xuống ghế.. bỏ mặt Mỹ Lệ đứng phía sau!
" Bảo bối chúng ta thổi bánh kem có được không? " Tịnh Lan nghe vậy vui vẻ gật đầu tính cầm lấy cái bánh kem nhưnv Mỹ Lệ nhanh hơn một bước cầm lấy!
" Kỷ niệm 1 năm ngày cưới sao? " Tịnh Lan đột nhiên bị giành mất bánh kem thì đứng lên:
" Trả bánh kém đây.. Tịnh Lan làm cho chồng chứ bộ, đồ xấu xa đưa đây " Tịnh Lan giành lấy cái bánh kem nhưng sức cô là vô ích, chiếc bánh kem không nói trước rớt xuống đất:
" Hức.. bánh xem "
" Chát " một cái tát vang lên giữa màn đêm!
" Triết Phong chỉ vì một cái bánh kem mà anh đánh em " người bị đánh đương nhiên là Mỹ Lệ, Triết Phong nắm chặt tay!
" Tôi không quan tâm nhưng hôm nay cô tự tiện đến nhà tôi thì tôi đã bỏ qua mặc cho cô làm loạn rồi, còn về chiếc bánh kem này đối với cô nó trả là gì nhưng đối với tôi nó quan trọng.. một người như cô không xứng cũng không đủ tư cách để làm vậy " Triết Phong nắm tay nói rõ từng chữ!
" Chồng chị ấy khóc rồi " Tịnh Lan nhẹ cầm tay nhỏ giọng nói, cô biết Triết Phong nổi giận cái bánh kem đó cô có thể làm lại.. nhưng mà cái tát lúc nãy chắc đau lắm!
" Kệ mặc cô ta ngồi xuống ăn tối thôi.. ngày mai anh cùng em tổ chức lại có được không? " Tịnh Lan nghe vậy hơi lưỡng lự một chút, nhưng lại sợ Triết Phong tức giận nên ngoan ngoãn gật đầu!
" Chị.. chị có ăn cơm không? " mặc dù Triết Phong nói cô không quan tâm, nhưng Tịnh Lan lại không đành lòng nên nhẹ tiến lại hỏi:
" Con ngu này tránh ra cấm đụng vào tao biết chưa " Mỹ Lệ vừa thấy cô chạm vào mình liền đẩy ra, vì không cẩn thận cô té xuống đất!
" Triệu Mỹ Lệ " Triết Phong đứng dậy gằn từng chữ.. sức chịu đựng của mỗi người là có giới hạn!
" Là cô ta giả vờ mới đụng nhẹ đã té " Triết Phong nắm tay đến nỗi gân xanh!
" Xem ra một cái tát vẫn chưa đủ khiến cô tỉnh táo.. Dì Bích đưa Tịnh Lan lên phòng đi " Dì Bích nghe vậy gật đầu đỡ Tịnh Lan lên phòng!
" Tôi cho cô một cơ hội cuối biến khỏi nhà tôi " Mỹ Lệ nghe vậy mím môi!
" Dù cho anh đánh chết em cũng không đi nếu như anh chưa nói rõ " Triết Phong tiến dần sát lại phía Mỹ Lệ mặc dù sợ nhưng ả vẫn đứng im.. Triết Phong nắm chặt cằm ả gằn từng chữ:
" Từ 1 năm trước giữa tôi và cô đã chẳng còn gì để nói rồi " Nói xong hất cằm Mỹ Lệ về một phía không quên phủi tay mình, còn Mỹ Lệ khi Triết Phong thả ra thì ho liên tục!
" Vậy sao anh không tìm hiểu một năm trước có những gì? Vì sao em phải rời xa anh? Anh đã từng tìm hiểu mọi chuyện chưa? " Triết Phong nghe vậy thì im lặng không nói!
" Tất nhiên là chưa rồi chứ gì? Nếu anh chưa tìm hiểu thì không có quyền buộc tội em.. tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ người mẹ kính yêu của anh đó " Mỹ Lệ vừa nói vừa khụy xuống khóc, Triết Phong nghe vậy cũng không biết nên nói gì vì vốn dĩ trước đó hắn chỉ tin vào mắt mình nhìn thấy.. mà chưa từng tìm hiểu!